Hơn mười con tiên hạc yên lặng đứng bên cạnh xe, do thị hầu điều khiển, chúng lớn gấp năm sáu lần bạch hạc bình thường.
Đại gia tộc thế gia khi xuất hành đều sẽ dùng cái này, bởi vì liễn xe được tiên hạc kéo trên không trung, nên người ta thường gọi là phi thiên niện.
Trên liễn xe đều có khắc gia huy của Phó thị Nghi Châu, hoa văn giống như khuyên tai của Phó Thượng Huyền, là một con cự xà cố thủ, nghe đồn đây cũng là thần thú của Tư Chưởng Phong Bạo.
Lúc này, Phó Thượng Huyền mặc một bộ thường phục kim sắc đen, tay áo bó, đeo thắt lưng, tóc mực buộc cao, nhìn qua khí thế rất dọa người.
Thị quan cung kính dẫn hắn lên trước liễn, vẻ mặt hắn lãnh đạm, có chút không kiên nhẫn khoát tay, ý bảo người nọ câm miệng lại.
Đám người hầu khom lưng hành lễ, hắn cũng không liếc mắt nhìn một cái, không chớp mắt đi thẳng tới liễn xe.
Hắn thân cao chân dài, đám người hầu phải chạy mới có thể đuổi kịp.
Thấy y xuất hiện, một thị quan lớn tuổi khác đi tới dẫn đường cho y.
Y nhìn ông cười cười, gọi một tiếng Triệu bá, ông ta cũng rất vui vẻ, lại nhìn y thêm vài lần, vẻ mặt đau lòng nói y đã gầy hơn một chút.
Khi còn nhỏ, y quanh năm đều ở phó gia, những người này đều là nhìn y lớn lên, so với Phó Thượng Huyền tính tình lạnh lùng rất kiêu căng, gia nô phó gia đều thích nói chuyện với y hơn. Da mặt y dày, miệng ngọt lại biết dỗ dành người, ngoại trừ Phó Thượng Huyền thì ở Phó gia đều không có ai chán ghét y.
Di mẫu cũng rất nhớ y, mấy ngày nay còn gửi cho y vài phong thư kêu về nhà phải đi thăm bà ấy.
Triệu bá dẫn y đi về phía đậu xe, cầm đầu tất nhiên là Phó Thượng Huyền, y không dám cùng hắn cướp cùng một chiếc, liền đi về chiếc thứ hai.
Kết quả cả kinh.
Trước liễn xe lại chỉ có hai con tiên hạc, xuất hành ít nhất đều phải có ba con, mà chiếc xe của Phó Thượng Huyền rõ ràng có tận tám con, chiếc xe kia còn rất lớn.
Thấy Phó Thượng Huyền chuẩn bị tiến vào trong xe, trong lòng y sốt ruột, gọi hắn lại, chỉ vào hai con tiên hạc còn to hơn y, "Sao chỉ có hai con, lại còn nhỏ nữa, có thể trở nổi ta sao, nếu bị ngã xuống..."
"Vậy thì đi chết."
Hắn cau mày, cực kỳ không kiên nhẫn cắt đứt y, nói xong liền vén rèm lên, trực tiếp đi vào trong liễn xe.
Người hầu chung quanh thấy thế, vội vàng bồi tội y, nói cho rằng y muốn ngồi chung cùng Phó Thượng Huyền nên mới an bài như vậy, dứt lời lại muốn dẫn y lên liễn xe với Phó Thượng Huyền.
Bọn họ đều biết chuyện y và Phó Thượng Huyền đoạn tuyệt, cũng hy vọng y có thể giống như trước kia, mỗi lần chọc giận hắn, đều đi theo phía sau, mặt dày mày dạn dỗ dành hắn, làm nũng với hắn.
Phó Thượng Huyền tính tình rất kém, y khi còn nhỏ lại thật sự làm người căm chó ghét, cố tình lần nào cũng vậy, ai cũng không phiền lại chỉ phiền đến hắn, tránh không được phải thường xuyên dỗ hắn.
Hắn khi đó vừa thấy y liền bảo y cút, nhưng da mặt y dày, lúc hắn không để ý tới y, y sẽ đi theo bên cạnh hắn, gọi A huynh A huynh, nếu hắn nổi cáu đến hung dữ, sẽ đi nắm tay hắn, tuy rằng mỗi lần đều sẽ bị hắn bỏ qua, nhưng y chính là vui vẻ không thấy mệt.
Có lẽ là bị y tra tấn lâu quá, hắn liền tập thành thói quen, mỗi lần tức giận, thời gian cũng không kéo dài quá lâu.
Chỉ có một lần, y học cách mẫu thân thường hay dỗ dành y, nhân lúc hắn đang ngủ đã trộm bò lên đùi hắn, cũng tại hắn quá cao, lúc đứng lên y không với tới.
Định nhân cơ hội này hôn nhẹ vào gò má hắn, ai ngờ hắn bỗng nhiên tỉnh, mở mắt ra, y hoảng sợ, môi vô tình trượt qua khóe miệng hắn.
Còn đang cứng đờ sửng sốt, hắn đã đẩy y ra, đôi con ngươi lạnh lẽo, hắn đã rất tức giận, trong ấn tượng của y, đó cũng là lần thấy hắn tức giận nhất.
Hôm nay đương nhiên không có khả năng dính lấy Phó Thượng Huyền như trước kia, càng không có gì để nói với hắn cả.
Y đi lên liễn xe thứ hai, cũng may đám người hầu lại từ chỗ tiên hạc áp trận lấy thêm được hai con tiên hạc nữa.
Không quá nửa ngày đã về đến Nghi Châu.
Y và Phó Thượng Huyền cùng nhau gặp qua dượng A Di và mẫu thân, dượng nói cho bọn y biết, nhị tử Cố gia cũng tới Nghi Châu cùng tổ mẫu.
Bữa tối đã được chuẩn bị, chỉ chờ bọn họ tham dự.
Tổ mẫu Cố Hành Chi xuất thân từ Phó thị Nghi Châu, là muội muội ruột của gia gia Phó Thượng Huyền, hai người bọn họ lần này đến cũng là vì hộ tống tổ mẫu đến thăm hỏi.
Người Cố gia cực kỳ chú ý, tùy tùng và tỳ nữ theo hầu hạ đông đảo, chờ sau khi bọn họ phái người đến thông báo, phòng bếp cũng bắt đầu dâng thức ăn, các tỳ nữ dẫn bọn họ vào trong phòng tiệc, dạ tiệc liền bắt đầu.