Bị Bắt Trở Thành Tiểu Nhân Ngư Được Cưng Chiều Nhất Tinh Tế

Chương 5

Trụ sở chính của công ty giải trí Tinh Hà tọa lạc tại khu vực trung tâm của tinh cầu Mansoura, toàn bộ tòa nhà văn phòng đều là màu xanh sẫm, tô điểm thêm ánh đèn màu trắng, từ xa nhìn lại thật sự tựa như một dải ngân hà.

Nghe nói tòa cao ốc này được đích thân viện trưởng Khoa học Hoàng gia đặc biệt thiết kế, hao tổn rất nhiều tiền bạc, nơi này từng trở thành điểm check-in của rất nhiều khách du lịch khi đến tinh cầu Mansoura.

Biết Thẩm Trĩ muốn tới công ty, Kiều Thính Xuân đã sớm cùng công ty chuẩn bị tốt màn chào hỏi.

Thẩm Trĩ vừa đến, lễ tân liền lập tức cung kính đưa Thẩm Trĩ đến văn phòng của Kiều Thính Xuân.

Thân là người đại diện kim bài số một của giải trí Tinh Hà, văn phòng của Kiều Thính Xuân có vị trí vô cùng tốt, dựa lưng vào cửa kính từ trần đến sàn nhà, thời điểm vào ban đêm có thể nhìn thấy cảnh đêm của phân nửa tinh cầu.

Thấy Thẩm Trĩ tiến đến, Kiều Thính Xuân phất tay để lễ tân rời đi trước, sau đó ra hiệu bảo Thẩm Trĩ tùy ý ngồi.

"Ngồi đi, tôi vừa vặn có một số việc muốn hỏi cậu." Kiều Thính Xuân từ trên chiếc ghế làm việc dễ chịu bằng da đứng lên, đi đến bình nước rót cho Thẩm Trĩ một cốc nước, sau đó lại ngồi đối diện với Thẩm Trĩ.

"Trường học cậu tôi rất quen thuộc, thành tích của cậu tôi có xem qua, môn chính là biểu diễn đạt max điểm thông qua, môn phụ thanh nhạc, vũ đạo cùng thể lực cũng đều rất cao, bất quá điểm tốt nghiệp của cậu....."

Thẩm Trĩ cầm lấy ly kia nước, nhấp một hớp nhỏ, thấm giọng một cái: "Em đang chịu áp lực, lão sư cảm thấy em không có thức tỉnh gen thú nhân, về sau sẽ không có thành tựu cao, không bằng để điểm bạn học nổi bật hơn."

Kiều Thính Xuân vừa nghe thấy lời này, lông mày thanh tú khẽ nhíu lại: "Tôi biết, bất quá điểm tốt nghiệp này đều là giả, chỉ cần em về sau biểu hiện thật tốt, cư dân mạng và đám fan hâm mộ sẽ không để ý những điểm thành tích giả này."

Thẩm Trĩ gật đầu: "Em biết rồi."

Về sau Kiều Tính Xuân lại hỏi Thẩm Trĩ một vài vấn đề khác, Thẩm Trĩ đều nhất nhất trả lời một cách hợp lí.

Kiều Thính Xuân không khỏi cảm khái, Thẩm Trĩ thực sự là một cây giống tốt nhất mà cô từng thấy, trình độ nhất định thậm chí còn vượt qua cả Thẩm Trạch Lí.

Chỉ là đáng tiếc, mặc dù là một cái họ, nhưng gia thế, bối cảnh hai người lại có sự khác biệt, Thẩm Trĩ cũng sẽ không nhiều có tài nguyên như Thẩm Trạch Lí.

Mặc dù cô sẽ không đối sử phân biệt giữa Thẩm Trĩ cùng Thẩm Trạch Lí, nhưng ngầm một ít khác nhau, không phải một người như cô có thể bù đắp.

Kiều Thính Xuân âm thầm thở dài trong lòng, nghĩ thầm thật đáng tiếc.

Cô đem bản kế hoạch mà mình đã vạch ra cho Thẩm Ttĩ, đưa cho Thẩm Trĩ nhìn: "Nhìn xem, chị cảm thấy em rất thích phát triển ở ba con đường, chị đã sắp xếp phim truyền hình, điện ảnh còn có âm nhạc cho em."

"Bất quá, nhiệm vụ lần này cũng rất nặng, nếu như bận rộn, đại khái mấy tháng này em đều không có thời gian nghỉ ngơi."

Thẩm Trĩ cầm bảng công tác chuyên dụng của Kiều Thính Xuân, phía trên có ghi chép rõ ràng con đường phát triển mà cô đã an bài cho mình.

Thẩm Trĩ: "Em không sợ bận bịu, đây đều là em thích, cho nên em cũng không cảm thấy phiền chán."

"Còn nữa."Thẩm Trĩ từ trên màn hình ngẩng đầu, đôi mắt màu vàng óng điểm xuyến điểm tinh quang tựa như phát sáng, "Em muốn kiếm thật nhiều tền, cho ba ba mua nhà."

Thứ mà Kiều Thính Xuân say đắm ở Thẩm Trĩ chính đôi mắt xinh đẹp, nhịn không được cảm khái: "Đôi mắt của em thật sự rất đẹp, nếu như màu trong hơn nữa thì liền tốt hơn."

Đôi mắt Thẩm Trĩ cũng không phải là màu kim sắc thuần túy, mà là có một chút màu vàng đậm, từ xa nhìn lại tựa như ánh sao.

Thẩm Trĩ ngượng ngùng cười cười: "Mắt thuần kim sắc là biểu tượng của hoàng thất, chúng ta chỉ là người dân bình thường mà thôi."

Kiều Thính Xuân nghĩ lại, cũng biết suy nghĩ của mình là hão huyền, liền cười cười tự giễu: "Chị đúng là, điều quan trọng như vậy mà quên mất."

Là một sinh viên ngành diễn xuất, Kiều Thính Xuân sắp xếp cho Thẩm Trĩ một tác phẩm biểu diễn là một nam phụ trong wed drama.

"Đừng nhìn đây là một cái wed drama, nhưng chị đã xem kịch bản, nếu em diễn tốt nhân vật này, sẽ thu hút được rất nhiều fan hâm mộ."Kiều Thính Xuân nói.

Thẩm Trĩ ngoan ngoãn ngồi xuống, nghiêm túc nghe Kiều Thính Xuân nói chuyện với mình.

Kiều Thính Xuân nói tiếp: "Đạo diễn cũng vô cùng nổi tiếng trong giới đạo diễn, bất quá nếu không vượt qua đề tài này thì không cách nào có được thượng tỉnh, chỉ có thể quay chụp wed drama, hơn nữa......"

Kiều Thính Xuân kéo dài thanh âm, ra vẻ thần bí kích thích tính tò mò của Thẩm Trĩ.

Thẩm Trĩ mở to hai mắt: "Chẳng lẽ có diễn viên tuyến một tham gia sao?"

Kiều Thính Xuân mỉm cười thần bí: "Không chỉ có diễn viên chính là diễn viên nổi tiếng, còn sẽ có một khách mời đại lão.

Thấy Kiều Thính Xuân lộ ra cái nụ cười này, đáy lòng Thẩm Trĩ lặng lẽ hiện ra một cái tên mà cậu không dám nghĩ đến.

"Sẽ không phải là vua màn ảnh Thẩm Trạch Lí ha......"

Kiều Thính Xuân gật đầu cười: "Cậu ấy đã nhận vai khách mời này từ lâu rồi, làm khách mời xong bộ kịch này, dần dần cậu ấy sẽ tuyên bố biến mất một thời gian, cho nên bộ phim này thủ đoạn quảng cáo rất nhiều, chỉ cần em có thể dựa vào kỹ năng diễn xuất đạt được người xem yêu thích, tương lai liền dễ dàng hơn nhiều."

Cái này đích xác là thủ đoạn quảng cáo rất lớn, cứ như vậy bộ phim sẽ trực tiếp bùng nổ.

Sau khi biết tin, Thẩm Trĩ đầu tiên là vui vẻ, nhưng cậu vẫn có chút bất an.

Đầu gối cùng bàn tay đặt lên nhau, Thẩm Trĩ nhịn không được hỏi một câu: "Vậy vai diễn này rất nhiều người muốn có đi, vì sao lại......"

Tại sao là mình......

Thẩm Trĩ đem mấy câu sau nuốt xuống, nhưng Kiều Thính Xuân vẫn rất nhẹ nhàng liền hiểu được cậu muốn nói gì.

"Em phải biết rằng tài nguyên này là từ tay chị, cái này với chị mà nói thì không khó."Kiều Thính Xuân nghiêm mặt nói.

"Em là nghệ sĩ mà chị đưa ra, nếu không phải kịch bản của một bộ phim khác thời gian khai mạc quá trễ, chị là muốn cho em đi giới điện ảnh thử nghiệm trước."

Kiều Thính Xuân nói: "Mà lại, chị đã xem tác phẩm tốt nghiệp của em, diễn xuất không tệ, những thiếu kĩ năng thực chiến một chút."

"Em...... cảm ơn."Thẩm Trĩ mím môi.

"Không cần cảm ơn chị, kịch bản chị sẽ đưa cho em, em về nhìn xem."Kiều Thính Xuân nói, "Nếu quả thật muốn cảm ơn chị, liền hảo hảo diễn xong bộ phim này đi."

Sắc mặt Thẩm Trĩ dần dần trở nên kiên nghị, cậu nắm chặt tay: "Em sẽ nghiên cứu kịch bản thật tốt, sẽ không phụ sự mong đợi của chị!"

Kiều Thính Xuân lúc này mới lộ ra nụ cười hài lòng một lần nữa.

Không hổ là người cô nhìn trúng, chỉ cần có lý, Thẩm Trĩ liền rất sảng khoái, cậu biết rõ mình muốn cái gì, cũng đều vì mục tiêu của mình mà cố gắng phấn đấu.

Sau khi rời khỏi công ty, Thẩm Trĩ ngồi lên huyền phù đi đến trung tâm mua sắm gần đó, mua cho mình cùng ba ba mấy bộ quần áo mới rồi mới về nhà.

Tinh cầu Koblenz ở vị trí địa lý quá vắng vẻ, dẫn đến rất nhiều kiểu dáng thịnh hành ở tinh càu Koblenz, đã qua thời điểm phổ biến rất lâu.

Mặc dù Thẩm Trĩ không để ý mặc cái gì, cậu là loại người chỉ cần ăn mặc thoải mái là được, nhưng đã lựa chọn con đường nghệ sĩ này, cậu vẫn nên chú ý chi tiết trên trang phục một chút.

Cầm quần áo mới trở về nhà, thời điểm ngồi trên huyền phù, Thẩm Trĩ còn nghe được đôi tình nhân bên cạnh đang thảo luận về mâu thuẫn gần đây giữa Đế quốc và Liên bang.

Người phụ nữ ôm mặt: "A a a, Đại hoàng tử thật đẹp trai a, thượng tướng đại nhân cũng rất đẹp trai, cũng không biết vương hậu của chúng ta là ai, có thể hạ sinh ra Đại hoàng tử, gen của ngài ấy nhất định rất lợi hại!"

Chàng trai bên cạnh ngược lại biểu hiện chẳng thèm ngó tới: "Đại hoàng tử rõ ràng càng giống bệ hạ, rõ ràng là gen bệ hạ tốt. Mà người này lại một mực không xuất hiện, xem chừng chính là dựa vào Đại hoàng tử rồi rút tiền liền bỏ chạy."

Cô gái lườm hắn một cái, rất hiển nhiên là lười cùng nói chuyện cùng hắn.

"Bất quá, Đại hoàng tử đích thân dẫn binh đến tinh cầu biên giới là thật hay giả a? Không phải em có người thân trong quân đội sao?" Chàng trai gấp gáp hỏi.

"Em không biết, cái này cũng không thể nói a." Cô gái im lặng, "Anh muốn biết nhiều như vậy, cũng có thể vào quân bộ a."

Chàng trai kia lập tức cao giọng quát: "Đây không phải là do người nhà em không nguyện ý cho anh cơ hội vào sao."

Cô gái không dám tin trừng mắt liếc hắn một cái: "Tốt, anh rốt cục nói thật, lúc đó anh đột nhiên chạy tới nói thích em, hóa ra là vì gia đình của ta có quan hệ."

Ý thức được chính mình nói lỡ miệng, chàng trai lập tức muốn kéo cô gái lại, ý đồ muốn vãn hồi, lại bị cô gái hất tay ra.

"Đồ rác rưởi, chúng ta chia tay đi!"

Xe bay vừa vặn ngừng lại ở trạm gần nhất , cô gái giẫm lên giày cao gót cộc cộc cộc liền đi ra ngoài, chàng trai muốn đuổi theo, lại bởi vì thời gian mở cửa kết thúc nên bị ngăn ở trong xe.

Thấy mọi người trong xe đều nhìn mình, chàng trai hiển nhiên cảm thấy không còn mặt mũi, buồn bực quay đầu đi những toa khác.

Thẩm Trĩ, người đã chứng kiến toàn bộ vở kịch lớn : ......

Làm tốt lắm.

Màn hình công cộng bên trong xe vừa vặn thông báo đến tin tức về Đại hoàng tử Phó Trầm, nhìn người đàn ông có đôi mắt vàng rực rỡ trong bản tin, đáy lòng Thẩm Trĩ không hiểu sao có chút khác thường.

......

Về đến nhà, Thẩm Ly Tự đã đem nhà mới thu dọn xong, đồng thời đang nấu cơm tại phòng bếp.

Lại là âm thanh bát vỡ quen thuộc, Thẩm Trĩ đẩy cửa đi vào phòng bếp, thuần thục đeo cho mình đôi găng tay bảo hộ, bắt đầu thu thập hết mảnh bát vỡ rơi trên đất.

Thẩm Ly Tự giơ cái thìa trong tay lên, ngượng ngùng sờ lên đầu, ngay sau đó ——

"Ba ba, đừng!"

Thẩm Ly Tự thấp giọng hô lên một tiếng, vội vàng đặt cái thìa còn đang canh nóng chảy xuống, sờ bàn tay đau nhức vì bỏng của mình.

Thẩm Trĩ đành phải thả tay xuống thu nhập đồ vật bên cạnh, từ tủ lạnh lấy ra một khối băng, bọc nó trong một cái khăn, đặt ở cánh tay bị bỏng của Thẩm Ly.

"Ba ba, để con làm."Thẩm Trĩ sợ ba ba cậu lại không may bị thương, dứt khoát đem Thẩm Ly Tự đẩy ra khỏi phòng bếp.

Nhìn cửa phòng bếp bị đóng lại, Thẩm Ly Tự muốn nói lại thôi.

Nhưng Thẩm Trĩ rõ ràng là không đợi Thẩm Ly nói xong, cậu cầm cái thìa mà Thẩm Ly Tự làm rơi xuống đất, đảo đảo nồi canh đang sôi hai lần.

Hết thảy nhìn mọi thứ đều rất bình thản, nhưng Thẩm Ly Tự vẫn chưa có rời đi, cách một cánh cửa kính nhìn Thẩm Trĩ, trong lòng thầm đếm ngược từ 100.

Khi vừa mới đếm đến 33, Thẩm Ly Tự liền nghe được thanh âm chiếc thìa vỡ không thể quen thuộc hơn.

Thẩm Ly Tự quả nhiên thở dài, đẩy cửa ra, bất đắc dĩ nói: "Đi thôi, tắt bếp đi, chúng ta ra ngoài ăn."

Thẩm Trĩ cúi đầu nhìn chiếc thìa vỡ bên cạnh, vô tội chớp mắt nhìn.

A, cậu quên mất mình cùng ba ba đều là những kẻ hủy diệt dụng cụ nhà bếp.

Bên trên chiếc thìa còn dính chút nước canh, thời điểm bị vỡ nước canh không khỏi bắn tung tóe lên trên quần áo, Thẩm Trĩ đành phải đi tắm rửa rồi đổi một bộ quần áo trước.

Bởi vì phải gấp gáp xuống lầu ăn cơm, Thẩm Trĩ vốn định chỉ tắm rửa đơn giản, kết quả hai chân không ngừng được nước cọ rửa, không kềm chế bản năng, ba một cái, liền biến thành đuôi cá.