Cố Hề Hề thức dậy vội vàng để giặt ga trải giường đến nỗi cô thậm chí không có thời gian để mặc qυầи ɭóŧ.
Hôm nay, cô chỉ mặc một chiếc váy có cổ khoét sâu chữ V, để lộ một nửa bộ ngực căng tròn trắng như tuyết, chiều dài bộ đồ ngủ lụa đỏ chỉ vừa đủ che đi cặp mông hồng đào căng mẩy.
Khi cô nằm xuống chiếc ghế sofa màu đen, sự hòa quyện giữa đỏ và đen khiến đôi chân thon thả của cô càng thêm trắng nõn.
Cô gái quá căng thẳng, khi nằm xuống không để ý rằng gấu váy đã bị vén lên, lộ ra nửa mông cong vểnh, trên đó còn vết đỏ do bị tát hôm qua rất rõ ràng.
Cố Công Thành vốn tưởng rằng mình là người có khả năng kiềm chế tốt, nhưng nhìn dáng vẻ quyến rũ của cô gái, trong lòng anh vẫn không khỏi thắt lại.
Mẹ kiếp! Cô thực sự là một con đĩ giống như mẹ cô vậy!
"Bốp!"
"Ah--"
Cố Hề Hề vừa nằm xuống, đột nhiên bị người đàn ông hung hăng vỗ vào mông khiến cô không nhịn được phát ra một tiếng kêu đau.
Cô không biết mình đã làm sai điều gì, cô không dám hỏi, cũng không dám động đậy, cô chỉ khó hiểu nhìn người đàn ông vừa cười với mình, thắc mắc sao anh có thể trở nên tức giận chỉ trong chốc lát.
Người đàn ông không khỏi bực bội khi nghĩ đến người phụ nữ đã bỏ chạy, lại nhìn cô gái nằm trên sô pha rất giống người phụ nữ kia, trong lòng càng thêm khó chịu.
Nhất là khi anh nghĩ đến sau này cô cũng có thể sẽ quyến rũ những người đàn ông khác như vậy, sau đó cùng những người đàn ông đó chạy trốn, lửa giận trong anh càng lớn hơn.
"Ba…"
Thấy người đàn ông nhìn mình chằm chằm mình như nhìn kẻ thù, vẻ mặt Cố Hề Hề càng lúc càng khϊếp sợ, cô sợ hãi hét lên một tiếng.
Dòng suy nghĩ đang trôi của người đàn ông cũng bị tiếng gọi rụt rè của cô kéo lại.
Tuy rằng anh thường xuyên đánh đập cô, nhưng tiền đề là cô thật sự đã làm chuyện gì đó khiến anh không vui, lúc này anh cũng không muốn vô cớ đánh cô làm gì.
"Ừm."
Người đàn ông trả lời, vẻ mặt của anh dịu đi rất nhiều.
"Dạng chân của con ra."
Nghe được mệnh lệnh của nam nhân, Cố Hề Hề mặc dù cảm thấy rất xấu hổ, nhưng cũng ngoan ngoãn làm theo, sau khi dạng rộng chân, cô xấu hổ nhìn vẻ mặt của cha dượng rồi thẹn thùng quay đầu sang một bên.
Người đàn ông liếc nhìn âʍ ɦộ sưng mọng hơi nước của cô gái, anh chỉ đưa tay chạm nhẹ vào đó, mặc dù đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng toàn thân cô gái nhỏ vẫn không khỏi run lên.
"Đau không?"
Vừa rồi ở trên bàn ăn Cố Công Thành cũng hỏi một câu, Cố Hề Hề nghe lại câu nói quan tâm kia, bình tĩnh hơn trước rất nhiều, nhẹ nhàng đáp lại "Không đau..."
"Thật sự không đau?"
Khi người đàn ông nói, chuyển động của bàn tay anh thay đổi từ chạm nhẹ ban đầu sang đưa ngón tay vào, cựa quậy trong khi nói chuyện.
Động tác không nhanh nhưng Cố Hề Hề lại cảm nhận được một loại cảm giác đau đớn cùng kɧoáı ©ảʍ kỳ diệu.
Cô thích cảm giác này, nhưng cô cũng có chút sợ hãi.
Dưới sự trêu chọc của người đàn ông, mồ hôi mỏng từ trán cô nhanh chóng chảy ra.
"Nó... hơi đau..."
Lần này, Cố Hề Hề đã trả lời trung thực, cô cố gắng hết sức thả lỏng cơ thể đang quá căng thẳng của mình để tạo điều kiện cho các động tác của người đàn ông.
"Thật sự chỉ có một chút?"
Người đàn ông có vẻ không hài lòng lắm với câu trả lời của cô, cử động tay của anh ngày càng nhanh hơn.
Dưới sự chơi đùa của người đàn ông, lỗ hoa nhạy cảm và mỏng manh của cô gái bắt đầu chảy nước, khi ngón tay đút vào, trong căn phòng yên tĩnh vẫn có thể nghe thấy tiếng nước “phập”.
Cố Hề Hề xấu hổ muốn chôn vùi bản thân khi da^ʍ huyệt bị ngón tay chơi đùa đến mức chảy nước ngay dưới sự giám sát của cha dượng mình.
Cô không biết anh muốn nghe câu trả lời như thế nào, cô mất dần lý trí và đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ, vì vậy cô chỉ có thể trả lời theo bản năng "Ừm... tiểu âʍ ɦộ muốn bị côn ŧᏂịŧ to của ba... chỉ cần ba đút vào sẽ không đau nữa…”
Vừa nói, Cố Hề Hề vừa ôm bộ ngực lớn của mình tạo vẻ khiêu da^ʍ, vừa xoa xoa vừa rêи ɾỉ "Ngực lớn chỉ muốn được ba ba bú thôi ~ Hề Hề thích được ba ba huấn luyện ~"