Hắc Lân thành!
Theo lĩnh dân số lượng tăng lên không ngừng, bầu không khí bên trong thành trấn cũng lộ ra náo nhiệt thêm một chút.
Bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn thấy, từng nhóm thân ảnh trên đường phố cùng cổng thành ra ra vào vào.
Các lĩnh dân hiện tại đều được phủ thành chủ phân chia công việc của riêng mình, làm cho bọn hắn vừa có cái, ăn cái mặc cùng sưởi ấm...bên cạnh đó cũng có mục tiêu phấn đấu của mình trong một ngày mới!
"..."
Lĩnh dân có thể làm những loại công việc cũng đã có rất nhiều!
Tựa như luôn cần không ít người khéo tay am hiểu nhà nông công việc, hằng ngày dụng tâm chăm sóc cùng tưới nước...cho ba khối thổ địa đang trồng lấy hoa màu ngoài kia.
Một chút tinh tế phụ nhân thì được Nữ Vệ kỹ càng cho chọn lựa ra, các nàng có nhiệm vụ tại vườn thú bên trong cẩn thận cho thỏ rừng cùng hươu thêm nước sạch cùng cỏ khô...trợ giúp phủ thành chủ đem những thú rừng trân quý này cho chăm lo thật tốt!
Bởi vì đây cũng là một khoảng tài nguyên vô cùng trọng yếu đối với Hắc Lân thành, hằng ngày số lượng thỏ con sinh ra cùng thỏ trưởng thành bị ăn thịt...đều là có Nữ Vệ tiến hành ghi chép rất rõ ràng.
Một phần lĩnh dân có sức khỏe thì theo sau công tượng, hằng ngày tham gia xây dựng một chút công trình như y quán, các công trình vệ sinh nhỏ khác tại phía Nam Thành.
Còn có một bộ phận rất ít người mang theo một chút võ công, bọn hắn thì hằng ngày được đi ra bên ngoài hái lấy thảo dược cùng đi săn thú thịt...có Hắc Lân thiết kỵ thân ảnh tuần tra xung quanh, bọn hắn cũng không còn như trước kia sợ hãi ngoại giới ma thú vây công.
Khí tức sinh hoạt từ đó bùng nổ, tựa như làm cho Hắc Lân thành sức sống cũng đi theo bừng tỉnh.
Những lúc hoàng hôn kéo đến, phía Nam Thành đều mang theo một chút náo nhiệt ồn ào cảm giác.
Các lĩnh dân đối với chuyện này cũng vô cùng vui vẻ, bởi vì điều này đại biểu cho Hắc Lân thành đang không ngừng lớn mạnh, đại biểu bọn hắn cuộc sống sẽ càng thêm tốt đẹp!
...
Tường thành phía nam ở ngoài một khu vực, nơi đó có một nơi đất trống được cẩn thận rào chắn mà dựng nên thành một vườn thú, bên trong chuyên nuôi nhốt lấy thú rừng bắt được của phủ thành chủ.
Bên trong vườn thú, hằng ngày đều có hơn hai mươi vị phụ nhân chuyên tâm mang theo cỏ khô cùng nước sách thêm vào, một mực dưỡng lấy những cái này quý giá vô cùng thú rừng.
Mà mỹ phụ Hồng Yến hiện tại chính là người quản lý ở nơi này, nàng bình thường đã không cần tự thân uy thức ăn cho thú rừng...chỉ việc ghi chép cùng quan sát những người khác biểu hiện là được.
Nàng đương nhiên biết rõ, đây tất cả cũng là nam nhân kia ý tứ...hắn thật sự không muốn nàng khổ cực như xưa!
Mà nàng từ sâu trong nội tâm cũng muốn thật tốt quản lý nơi này vườn thú, nhờ vào đó góp một phần sức giúp hắn quản lý Hắc Lân thành.
"Hồng tỷ...số lượng thỏ rừng lại tăng lên không thiếu đâu!"
Đường Dĩnh hiện tại trên thân vẫn mang lấy tinh mỹ khôi giáp cùng uy nghiêm Hắc Lân mặt nạ, nàng thân hình cao gầy đứng tại trên đài cao mà quan sát toàn bộ vườn thú, một lúc sau mới hướng về bên cạnh mình Hồng Yến cười nói.
Nàng cùng Thanh Lân xem như phụ tá đắc lực của Tiểu Tuyết, mà Thanh Lân thì luôn phụ trách công việc phòng vệ cùng tình hình chung của Nữ Vệ đội.
Nàng thì đảm nhiệm phụ trách thiên về quản lý tư nguyên...cùng đủ loại công việc hằng ngày khác.
Tại một chút thời gian nào đó rãnh rỗi, nàng đều sẽ mang theo Nữ Vệ đội cùng Hắc Lân thiết kỵ tiến về ngoại thành nơi này, tuần tự kiểm tra thổ địa trồng hoa màu cùng vườn thú tình hình phát triển.
Mà hằng ngày thì luôn có một chút Nữ Vệ đội tiến về kiểm tra cùng ghi chép mà báo cáo cho nàng...cẩn thận đến như vậy, cũng vì đây là hai nơi quan trọng nhất lúc này của Hắc Lân thành!
Nghe vậy, bên cạnh mang theo tu thân bố y Hồng Yến nhẹ mỉm cười nói "Hằng ngày lĩnh dân đi săn nộp lên rất nhiều đâu, lại thêm vào mẫu thỏ đều đã bắt đầu sinh sản thỏ con...số lượng đúng thật so trước kia tăng lên không chỉ một phần!"
"Ta bình thường đều chú ý quan sát...cũng phân phó để cho các nàng không làm kinh động thỏ con bên trong nơi kia!"
Nàng biết...nơi đây thú rừng số lượng đã nhiều đến như vậy, kia vườn thú tuyệt đối là một khoản tài phú vô cùng to lớn đối với Hắc Lân thành!
Bên trong thỏ rừng cùng hươu thật sự đã rất nhiều, nếu để chúng một mực sinh sản tiếp tục như vậy...chỉ chờ cho lần tới thương nhân tiến đến, thành chủ phủ liền có thể xuất ra số lớn thịt tươi cùng da lông giao dịch cùng bọn hắn.
Nham Kiều nguyện ý giao cho nàng quản lý nơi này, đây đã nói rõ hắn đối với nàng vô cùng quan tâm cùng tin tưởng...cũng làm cho đáy lòng của nàng càng thêm không bình tĩnh.
Đường Dĩnh ở bên cạnh đột nhiên biến đổi ngữ khí, thanh âm mang theo một chút ý cười mà nói nhỏ "Hồng tỷ, đêm nay ngươi phải cùng ta quay về phủ thành chủ ăn tối nha...đây là chủ nhân đích thân nói ra mời chứ!"
Hồng Yến khuôn mặt nháy mắt đỏ lên một chút, nàng vốn vì ngại ngùng mà muốn làm ra từ chối.
Nhưng khi nghe một câu phía sau lại không thế nói ra lời, bởi vì nàng làm sao lại nở lòng làm nam nhân kia thất vọng được!
"Ta ta...ta chỉ là một cái bình thường phụ nhân...làm sao lại được thành chủ đại nhân để mắt tới như vậy?" Hồng Yến hai tay không biết sắp đặt như thế nào, một bên có chút lo nghĩ hướng về Đường Dĩnh nói nhỏ.
Nàng biết nam nhân kia ý tứ...mà lần này chấp nhận lời mời đến bên cạnh hắn, nàng đồng dạng cũng đã lộ ra ý tứ chân chính của mình!
Nghe vậy, Đường Dĩnh làm bộ mang theo tức giận cùng hâm mộ mà nói "Hồng tỷ...ngươi nếu thật sự chỉ là bình thường phụ nhân, như vậy trên đời này lại không còn mỹ nhân rồi!"
Đây cũng là nàng lời nói thật lòng!
Hồng Yến tuy là thôn quê xuất thân đi ra phụ nhân, nhưng nàng da thịt lại trắng nõn vô cùng, khí chất mềm mại ôn nhu, hợp với mỹ lệ lại mang theo ôn hòa dung mạo...thật sự rất động lòng người!
Hồng Yến tuy không xinh đẹp đến độ trong nháy mắt làm kinh diễm được thế nhân, nhưng nếu thật sâu cảm nhận của nàng tất cả...ngươi sẽ bị nàng khí chất mê người cho bắt lấy trái tim lúc nào không hay.
May mắn trước kia tại bên ngoài hoang vu, nàng luôn che giấu dung mạo cùng dáng người của mình bởi lem lúa bùn đất cùng cũ kĩ rộng phùng phình quần áo.
Nếu không...nàng rất khó tránh đi những chuyện nguy hiểm đối với nữ nhân.
Hồng Yến nghe được thân là nữ nhân Đường Dĩnh nói vậy, trong con ngươi ôn nhu lóe lên một chút ánh sáng.
Nàng nhẹ hít sâu một hơi, sau đó mềm giọng nói với Đường Dĩnh "Kia ta lại phân phó người bên dưới một chút, sau đó lại cùng ngươi quay về phủ thành chủ?"
"Ân...thời gian cũng không còn quá sớm, chủ nhân hiện tại cũng nên tại Tiểu Tuyết cùng Thanh Lân hầu hạ mà tẩy rửa đi!" Đường Dĩnh nhìn xem sắc trời đã dần dịu xuống ánh sáng, mỉm cười thản nhiên nói.
"Ngô...các ngươi...các ngươi..."
Nghe lời nói tùy ý của Đường Dĩnh để lộ tin tức, Hồng Yến trong đầu lại không khỏi hình dung đến một chút cảnh tượng gì đó...mà khuôn mặt động lòng người của nàng cũng đi theo hơi đỏ lên, ánh mắt nơi sâu lóe lên hướng tới thần sắc.
Chú ý tới mỹ phụ biến hóa trong mắt, Đường Dĩnh hai tay ôm ngực, nàng như có ý riêng mà cười nói "Sau hôm nay...tỷ lúc nào muốn hầu hạ chủ nhân đều được nha, cần gì hâm mộ chúng ta rồi?"
Nghe vậy, Hồng Yến khuôn mặt mỹ lệ càng thêm đỏ hơn...nhưng nàng lại không có phản bác lại lời này của Đường Dĩnh, bởi vì nội tâm của nàng cũng thật sự muốn ở bên cạnh ôn nhu hầu hạ cho Nham Kiều!
Nghĩ đến tình cảnh mình được hắn ôm vào rộng lớn l*иg ngực mà yêu thương vuốt ve, Hồng Yến một trái tim trống rỗng nhiều năm trong nháy mắt đã khiêu động đến cực hạn.
Nội tâm yếu ớt của nàng, tựa như bị vô tận mật ngọt cho bao phủ!