Đoàn Sủng Bạch Nguyệt Quang Ba Tuổi Rưỡi

Chương 13

Tiền phu nhân cũng không phải hoàn toàn là kẻ ngốc, lúc này nghe người phụ nữ gợi ý, nhiều ít cũng nghĩ đến những chuyện có khả năng sẽ phát sinh.

Nếu sự tình hết thảy thuận lợi mà nói, đến lúc đó nàng tới cửa thăm hỏi, một bên ôn tồn hướng Giang Phù Liễu cúi đầu, thắng được một ít hảo cảm trở về, dựa vào “Anh dũng cứu người”, Bạch Sơ Hiểu là hòn ngọc quý trên tay Bạch gia, mọi người sau khi nhìn thấy nàng cứu Bạch Sơ Hiểu xảy ra chuyện tự nhiên là trở thành ân nhân cứu mạng, tất nhiên sẽ được cảm kích.

Đến lúc đó Tiền gia là có thể lắc mình biến hoá, trở thành ân nhân của Bạch gia, nàng cũng có thể lợi dụng chuyện này làm to chuyện, lợi dụng Bạch gia, giành lấy chỗ tốt cho chính mình.

Đối với chính mình mà nói, chủ ý này tuyệt đối là trăm lợi mà không có hại.

“Cô xác định tìm được người sao, tìm người đáng tin cậy một chút, cũng không nên đến lúc đó xảy ra chuyện gì làm liên lụy đến tôi.” Đè nén xuống nội tâm kích động của chính mình, Tiền phu nhân vẫn là có chút ít cẩn thận.

“Yên tâm, tôi tìm người đương nhiên là đáng tin cậy.” Nữ nhân bên kia một bộ dáng tự tin, “Nếu Tiền phu nhân cảm thấy không có vấn đề, như vậy cuộc giao dịch này cứ vậy mà thành, vì để hai bên đều có thể đủ yên tâm, chờ một chút tôi sẽ đưa cho cô một cái tài khoản, trước tiên cô trả một nửa làm tiền đặt cọc, chờ đến sau khi mọi chuyện thành công lại trả một nửa còn lại, hẳn là Tiền phu nhân sẽ không có ý kiến…… Cũng sẽ không nghĩ muốn quỵt nợ đúng không?”

“Kia…… Đó là đương nhiên, cô nếu có thể giúp tôi làm thành công chuyện này, tôi tự nhiên sẽ không bạc đãi cô.”

Trong phòng, Triệu Mang cắt đứt điện thoại, trên mặt đều là vẻ đắc ý dào dạt.

Xem ra cái người Tiền phu nhân này quả nhiên như nàng mong muốn, thành công cắn câu.

“Hệ thống, sự tình sắp xếp như thế nào?”

Nàng là sống trong phòng một người, phòng không tính là lớn, nhưng là cũng đủ để nàng hoạt động, trong phòng cũng không có đồ vật theo dõi linh tinh gì, hơn nữa có hệ thống trợ giúp, trong phòng này thật ra đối với nàng mà nói là nơi an toàn nhất.

Cũng là nơi duy nhất bên trong Bạch gia không có người nhìn chằm chằm nàng.

Nghe được Triệu Mang mở miệng, hệ thống qua vài giây mới trả lời.

“Tài liệu tương quan đã đổi hoàn thành, ký chủ có thể tùy thời lấy dùng.”

“Vậy là tốt rồi.”

Triệu Mang lập tức thả lỏng không ít, lúc nằm ở trên giường còn không quên tiếp tục tự hỏi kế hoạch của mình, muốn được hoàn mỹ nhất có thể.

Từ sau ngày cùng Bạch Sơ Hiểu ở chung một chỗ, Bạch Sơ Hiểu bị dọa chạy, nàng liền không có bất cứ cơ hội nào cùng Bạch Sơ Hiểu tiếp xúc gần gũi.

Mà nàng ở ngày Bạch Ninh Viễn trở về làm chuyện kia không chỉ không có được kết quả chính mình muốn, ngược lại bị Bạch Ninh Viễn ghét bỏ, gián tiếp trở thành trò cười trong mắt mọi người.

Những người hầu cùng nàng đi đến nơi đó ít nhiều vẫn khiến nàng lo lắng, thái độ đối với nàng trên mặt không hiển lộ ra cái gì, nhưng những người đã làm ở đây lâu rồi, nhìn quen những chuyện như vậy đã không có chuyện nói chuyện thủ hạ lưu tình.

Chê cười nàng ngã khó coi đã không xem như cái gì, thậm chí còn có người làm trò trước mặt nàng, cười nhạo nàng tâm cao ngất lại si tâm vọng tưởng.

Điều này đối với Triệu Mang luôn luôn tự phụ mà nói, là sự thật tuyệt đối không thể chịu đựng được.

May mắn nàng còn có hệ thống làm cơ sở.

Mà Tiền phu nhân kia, bất quá chỉ là một quân cờ trên tay nàng mà thôi.

Từ hệ thống biết được có người đắc tội Bạch Sơ Hiểu, sau đó dẫn tới chuyện Giang Phù Liễu tức giận, Triệu Mang liền vẫn luôn ở trù tính chuyện này, rốt cuộc nàng nghĩ tới một cái ý kiến tuyệt hảo.

Nàng bên này lợi dụng sự trợ giúp của hệ thống để có thể liên hệ với Tiền phu nhân mà không bại lộ thân phận của mình, lợi dụng những lời nói vừa rồi của mình làm mồi dụ dỗ Tiền phu nhân cắn câu.

Đến nỗi người nàng nói mua được……

Đương nhiên là không có.

Nàng không thể tiếp cận Bạch Sơ Hiểu, nhưng những người được tuyển vào cùng lúc với nàng luôn có người có thể tiếp cận, nàng đã tìm được một mục tiêu rất tốt, hơn nữa nhanh chóng cùng nàng làm quen trở thành bạn bè.

Ở dưới tình huống người nọ không hiểu rõ bị nàng lợi dụng, chỉ cần làm theo là có thể ra được kết quả bản thân mong muốn.

Người kia có thể tiếp xúc với Bạch Sơ Hiểu, như vậy chỉ cần vào ngày Tiền phu nhân tới đây, đem đồ vật nàng đổi từ hệ thống lấy ra, thần không biết quỷ không hay mà đặt ở trên người người kia, chính mình liền có thể ngồi ngư ông đắc lợi.

Đến lúc đó người kia chỉ cần tiếp cận Bạch Sơ Hiểu, liền sẽ không tự chủ được làm ra một ít động tác làm Bạch Sơ Hiểu lâm vào nguy hiểm, mà cho dù là Tiền phu nhân thật sự có ý nghĩ muốn cứu người, nàng cũng có thể nghĩ ra được cách đem nàng ta ngăn lại.

Ở dưới tình huống nguy hiểm như vậy, nàng chỉ cần làm bộ đi ngang qua, nhìn thấy tình huống nguy cấp, sau đó phấn đấu quên mình chạy tới muốn cứu Bạch Sơ Hiểu, tranh thủ cơ hội rất tốt khi người khác không có phản ứng lại đây mà nhanh chóng rót cho nàng thuốc độc từ hệ thống lấy ra.

Như vậy Bạch Sơ Hiểu là có thể chết thần không biết quỷ không hay, còn có thể phủi sạch quan hệ với nàng.

Đến lúc đó nàng còn có thể lợi dụng chuyện này làm bộ vì cứu người mà bị thương, ở trước mặt Bạch Ninh Viễn biểu diễn biểu diễn sự yếu đuối của chính mình.

Lại lấy cái chết của Bạch Sơ Hiểu làm chút chuyện, ở trước mặt những người đó đổ cho Giang Phù Liễu một cái tội danh không chiếu cố tốt con gái, như vậy tình cảm của Bạch Ninh Viễn cùng Giang Phù Liễu tan vỡ cũng không phải chuyện gì khó có thể tưởng tượng.

Chờ đến khi tình cảm hai người bọn họ tan vỡ, Triệu Mang ở giữa động tay chân một chút, Giang Phù Liễu bị đuổi ra khỏi nhà tự nhiên cũng không phải chuyện gì thực hiếm lạ.

Mà nàng có thể tiếp tục ở trước mặt Bạch Ninh Viễn giả bộ làm tư thái của một kẻ yếu, làm bộ chính mình đối với Bạch Sơ Hiểu thập phần yêu thích, sau khi lấy chuyện này tìm được cùng đề tài với Bạch Ninh Viễn lại chậm rãi công lược hắn.

Nghĩ đến những nam nhân cường thế có bộ dáng giống Bạch Ninh Viễn , tự nhiên cũng sẽ càng thiên vị phụ nữ đối với bản thân ngoan ngoãn phục tùng, mà nàng ở phương diện này, càng là am hiểu sâu .

Một đóa hoa ôn nhu hiểu chuyện, càng có thêm thân thể tuổi trẻ đầy sức sống……

Nghĩ đến đây hết thảy tất cả đều sẽ thuận lợi.

Nghĩ đến chính mình thực mau là có thể có được hết thảy những gì mình muốn, Triệu Mang vươn một bàn tay ở trước mặt chính mình làm thành trạng thái nắm tay, cười nhạo một tiếng.

“A, Giang Phù Liễu, Bạch Sơ Hiểu, chẳng quản các ngươi lợi hại cỡ nào, cũng bất quá bị ta đùa bỡn dễ dàng như một cái vỗ tay mà thôi.”

……

“Hắt xì!”

Bạch Sơ Hiểu ở trong đại sảnh cùng Tưởng Thần Tinh ở bên nhau chơi vui vẻ, đột nhiên hắt xì một cái.

Nhưng loại cảm giác này tới nhanh đi cũng mau, xoa xoa cái mũi, nàng vẫn là có chút không thể hiểu được.

Giang Phù Liễu ngồi ở cách đó không xa, đang cùng người khác gọi điện thoại, nhìn thấy Bạch Sơ Hiểu như vậy, sau khi thuận miệng trả lời hai tiếng liền cắt đứt, đã đi tới.

“Đoàn Đoàn nơi nào không thoải mái?”

Nhưng Bạch Sơ Hiểu trừ bỏ một tiếng hắt xì này ở ngoài liền không còn có gì khác thường, chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội.

Đơn giản nhìn một chút, Giang Phù Liễu cũng liền không có để ở trong lòng.

“Đúng rồi, Đoàn Đoàn muốn đi theo mẹ cùng nhau đóng phim không?” Nghĩ đến chuyện vừa rồi người ở đầu bên kia điện thoại nói, Giang Phù Liễu mở miệng hỏi nàng một chút.

Tuy rằng nói từ sau khi sinh hạ Bạch Sơ Hiểu , Giang Phù Liễu vì chiếu cố nữ nhi cố ý giảm bớt lượng công việc của chính mình, nhưng cũng không phải hoàn toàn trở về gia đình làm bà chủ của gia đình.

Kỹ thuật diễn của nàng không tầm thường, tuổi còn trẻ cũng đã lấy được giải ảnh hậu, cho dù là 3-4 năm nay nàng cố ý giảm bớt lượng công việc, nhưng là tác phẩm của mình phần lớn đều là chất lượng tốt.

Giải thưởng từ trước đến nay cũng không thiếu.

Vừa rồi gọi điện thoại cho nàng chính là một vị đạo diễn thập phần nổi danh trong ngành, trước đây cùng Giang Phù Liễu hợp tác qua rất nhiều lần, hiệu quả đều rất tốt ngoài dự đoán của mọi người, cho nên lúc hắn lại lấy được một cái kịch bản tốt, nghĩ đến trước tiên vẫn là Giang Phù Liễu.

Cùng dĩ vãng bất đồng, lúc này đây vị kia đạo diễn kia thậm chí mở miệng mời Bạch Sơ Hiểu đi thử một chút vai phụ nhỏ là khách mời trong phim.

Cái kịch bản này là kịch bản cổ trang, rồi lại không phải cái loại nữ chính mới 15-16 tuổi vào cung cùng đế vương làm một đoạn tình yêu chuyện xưa, mà là càng thêm thiên hướng chuyện lớn triều đình quyền mưu quốc gia thiên hạ.

Giang Phù Liễu diễn vai nữ chính, nhân vật ở trong phim cũng không có khả năng vẫn luôn là bộ dáng thiếu nữ.

Bất quá hết thảy đều không quan trọng.

Quan trọng là bên trong bộ kịch này còn có một nhân vật là một cô bé , tuổi tác cùng Bạch Sơ Hiểu hiện tại không sai biệt lắm.

Khái niệm gia quốc thiên hạ luôn là sẽ trầm trọng áp lực, vì để hòa hoãn loại không khí này, bên trong kịch bản an bài riêng suất diễn của một một cô gái không rành thế sự ngây thơ hồn nhiên, tuy rằng không nhiều lắm, lại cũng là ám chỉ phương hướng phát triển hết thảy đều sẽ hướng càng thêm tốt đẹp.

Trong kịch bản cái nhân vật kia sẽ cùng nữ chính có vài phần tương tự, cho nên đạo diễn trước tiên nghĩ đến, chính là Bạch Sơ Hiểu.

Chỉ là chuyện này có thể được hay không, còn phải xem ý kiến của Bạch Sơ Hiểu, cho dù Giang Phù Liễu là mẹ của nàng, cũng không cảm thấy mình có thể giúp nàng quyết định loại chuyện này.

Nghe được mẹ hỏi chuyện, Bạch Sơ Hiểu có chút ngây thơ mờ mịt mà chớp chớp mắt: “Đóng kịch là cái gì?”

“Là……” Cùng một đứa trẻ con giải thích chuyện này nhiều ít có chút khó xử, Giang Phù Liễu suy nghĩ một chút, mới tìm được một lời giải thích, “Chính là giống như trước kia con ở trong TV nhìn thấy mẹ, làm bộ chính mình là người khác vậy.”

Bị nhắc nhở như vậy, Bạch Sơ Hiểu xác thật nghĩ tới một ít hình ảnh.

“Kia…… Kia Đoàn Đoàn cũng có thể bay đến bầu trời cao cao sao?”

Trước kia Giang Phù Liễu từng diễn một bộ phim truyền hình võ hiệp, bên trong bộ phim này nàng là nữ hiệp khách lăng không bước đi, để lại cho Bạch Sơ Hiểu ấn tượng.

“Đoàn Đoàn nếu là muốn cảm thụ một chút, đến lúc đó mẹ có thể mang con đi chơi.” Nghĩ nghĩ, Giang Phù Liễu trả lời như vậy.

Tuy rằng nói nhân vật trẻ con bên trong kịch bản tự nhiên không có khả năng có suất diễn treo dây thép, chỉ là sau khi diễn xong phiền toái nhân viên công tác phối hợp một chút, cũng không phải quá khó khăn.

“Kia Đoàn Đoàn muốn đi!” Bạch Sơ Hiểu ánh mắt sáng lên, phất phất tay, “Đoàn Đoàn muốn bay trên bầu trời!”

“Được.”

Mẹ con hai người đang ở bên này nói chuyện, quản gia lúc này đi qua.

“Phu nhân, vừa rồi người của Tiền gia gọi điện thoại tới, nói buổi chiều Tiền lão gia tử sẽ dẫn người lại đây thỉnh tội, tôi nói không xác định ngài có rảnh hay không, thấy bọn họ như vậy, ngài cảm thấy thế nào?”

Nghe được tên của Tiền gia, tươi cười trên mặt Giang Phù Liễu thu liễm một ít, đem Bạch Sơ Hiểu buông ra, để nàng cùng Tưởng Thần Tinh tiếp tục chơi, đi ra xa mới tiếp tục cùng quản gia nói chuyện.

“Bọn họ có nói cụ thể thời gian sao?”

“Không có nói, bất quá thái độ của bọn họ thật ra rất tốt, nói chính là khi nào ngài rảnh đều có thể, tôi nhất thời cảm thấy cự tuyệt cũng không tốt lắm.”

Giang Phù Liễu nghĩ nghĩ, lại nhìn nhìn Bạch Sơ Hiểu đang chơi: “Quên đi, buổi chiều tới liền buổi chiều tới, ít nhất chờ đến lúc Đoàn Đoàn tỉnh ngủ lại nói. Ta còn muốn nhìn bọn họ còn có thể nói ra được loại chuyện gì.”

Tác giả có lời muốn nói: Thời gian Triệu Mang hạ tuyến đếm ngược a ~ nàng chỉ là một cái tiểu pháo hôi, sẽ không để nàng nhảy nhót lâu lắm.