Đoàn Sủng Bạch Nguyệt Quang Ba Tuổi Rưỡi

Chương 11

Không đợi đến lúc Chu Vũ phản ứng lại, liền thấy Bạch Sơ Hiểu đã nhảy xuống, đi tới bên cạnh giường bệnh của hắn.

Hiện tại cái đầu của Bạch Sơ Hiểu cũng chỉ là miễn cưỡng so với giường bệnh kia muốn cao hơn một chút, thời điểm Chu Vũ nghiêng đầu nhìn nàng vừa lúc đối diện với đôi mắt của nàng.

Một đôi mắt to đen bóng, bởi vì ở khoảng cách gần, Chu Vũ thậm chí có thể nhìn rõ ràng lông mi của nàng dài bao nhiêu.

Xem một cái hắn liền biết đây là một đứa nhỏ được người nhà sủng ái mà lớn lên.

“Anh trai lớn, anh hiện tại có còn đau hay không nha?” Bạch Sơ Hiểu đứng ở trước mặt hắn, nhìn hắn, lại quay đầu đi nhìn mu bàn tay đang truyền dịch của hắn, thật cẩn thận hỏi một tiếng.

Chu Vũ nhìn nhìn nàng, hơi hơi lắc đầu.

Thực mau chóng, bác sĩ cùng hộ sĩ liền tiến vào, kiểm tra đơn giản một chút tình huống của hắn.

Nguyên nhân Chu Vũ té xỉu trừ việc bị Ngô lão nhị đánh, còn có gần nhất một đoạn thời gian rất dài dinh dưỡng không đủ.

Vết thương bị Ngô lão nhị đánh cũng chỉ là đau nhất thời, nhiều lắm chỉ là lưu lại vết thương trên da thịt, cho nên hiện tại hắn thật không có cái vấn đề gì.

“Cảm ơn……” Sau khi theo bản năng cùng bác sĩ hộ sĩ nói một tiếng cảm ơn, ánh mắt Chu Vũ cuối cùng vẫn là đặt ở trên người đàn ông xa lạ kia.

“Ngài là……”

Bạch Ninh Viễn cho dù là ngồi ở trên giường bệnh, khí chất quanh thân cũng không phải người bình thường so được, nhìn thấy Chu Vũ chú ý tới chính mình, hắn cũng chỉ là hơi hơi gật gật đầu, vươn một bàn tay, tiếp đón Bạch Sơ Hiểu.

“Bạch Ninh Viễn.”

Không cần giải thích nhiều hơn, ba chữ này cũng đã có thể thuyết minh hết thảy.

Bạch Ninh Viễn ngồi ở chỗ kia, chờ đến sau khi Chu Vũ hơi chút bình tĩnh một chút mới mở miệng.

“Cậu yên tâm, nếu là con gái của ta cứu cậu, tiêu dùng ở bệnh viện của cậu tự nhiên không cần cậu trả tiền.” Bạch Ninh Viễn đem Bạch Sơ Hiểu ôm lên đùi chính mình, “Đương nhiên, làm một người cha, ta cũng không hy vọng con gái ta cứu một kẻ hám lợi, cho nên hiện tại, cậu liền nói cho ta biết tình huống của cậu.”

Trên thực tế nếu Bạch Ninh Viễn thật sự muốn điều tra ra tình huống của Chu Vũ cũng không có bất luận khó khăn gì, thậm chí vào buổi tối ngày hôm trước, trên bàn sách của hắn cũng đã có một phần tường tận về kết quả điều tra của Chu Vũ.

Chỉ là hắn biết là một chuyện, Chu Vũ chính miệng nói ra liền lại là một chuyện khác.

Đối với Chu Vũ mà nói, ở trước mặt người xa lạ như vậy chọc mở vết sẹo trên người chính mình trên xác thật là một việc rất khó làm được, nhưng lại tưởng tượng, trước mặt hắn là Bạch Ninh Viễn.

Là cái người đứng trên đỉnh cao không thể với tới, tùy tiện một động tác là có thể quyết định vận mệnh của rất nhiều người- Bạch Ninh Viễn.

Cho dù trong lòng hắn phỏng đoán như thế nào, cũng không có khả năng cho rằng Bạch Ninh Viễn nguyện ý nghe chính mình nói những gì chính mình trải qua cũng chỉ là vì cười nhạo chế nhạo hắn.

Cho nên sau khi suy nghĩ, Chu Vũ vẫn là ngồi dậy, nói lên vấn đề của chính mình.

Chu Vũ lại nói tiếp năm nay cũng mới 17 tuổi, gia đình thập phần bình thường, cha mẹ cũng không có quá nhiều học vấn, cho nên tìm công việc cũng đều là những việc vất vả lại không có bao nhiêu tiền, thời thơ ấu của hắn cũng rất bình thường.

Bởi vì cha mẹ biết không có tri thức sẽ khổ, cho nên vẫn luôn nỗ lực bồi dưỡng Chu Vũ, Chu Vũ cũng coi như là biết tranh đua, việc học cũng không tồi, nếu không có chuyện ngoài ý muốn mà nói, hắn hẳn là đọc sách và đi học một cách bình thường, sau khi tốt nghiệp tìm một công việc bình thường, khả năng đời này đều không cần nghĩ đến một bước lên trời trở thành người đứng trên đỉnh cao, nhưng là có một cuộc sống tương đối an ổn cũng không phải vấn đề rất lớn.

Nhưng cố tình chính là có chuyện ngoài ý muốn.

Ở năm đầu tiên hắn học cấp ba, nhà máy nơi cha hắn làm việc đóng cửa, cha hắn bởi vì vậy mà thất nghiệp, thời điểm đang tìm kiếm công việc mới , đã bị Ngô lão nhị theo dõi.

Ngô lão nhị người này là một tên hỗn trướng có tiếng, tuy nói những bản lĩnh khác không có, những là kỹ thuật hãm hại lừa gạt chính là rất tốt, thực mau, cha của Chu Vũ đã bị hoa ngôn xảo ngữ của Ngô lão nhị lừa bịp, giúp đỡ hắn làm chút chuyện.

Sau đó thành công tiến vào bẫy rập của Ngô lão nhị, không chỉ không giống Ngô lão nhị phía trước nói sẽ kiếm được tiền, ngược lại còn thiếu một khoản nợ nần kếch xù.

Từ đó về sau, cha của Chu Vũ liền biến mất trong tầm mắt mọi người.

Rất nhiều người cho rằng cha của Chu Vũ là bởi vì không tiếp thu được sự thật mà chạy, chính là chỉ có mình Chu Vũ biết được, cha hắn là bị Ngô lão nhị bắt đi, đi mỏ than đen ở nơi nào đó làm việc.

Mà Ngô lão nhị làm người nhưng thật ra lại không biết xấu hổ, thế nhưng còn dám đến trong nhà Chu Vũ đòi nợ, thậm chí còn trực tiếp động thủ, đem những đồ vật có chút đáng giá trong nhà cướp đi toàn bộ.

Mẹ hắn bởi vì chuyện này mà chịu đả kích lớn, lại bởi vì mấy chục năm qua không có ngày nào được sống tốt, bệnh tật đau khổ đan xen dẫn đến bệnh nặng, thời điểm đưa đi bệnh viện mới phát hiện đã mang bệnh ung thư, hơn nữa tình huống cũng không lạc quan.

Chính là lúc ấy trong nhà đã sớm chỉ có bốn bức tường, thứ gì cũng đều không có, liền càng không cần phải nói đến phí trị liệu đối với bọn giống như là giá trên trời, mẹ của Chu Vũ sợ hãi chính mình liên lụy Chu Vũ, rất nhiều lần có ý đồ tự sát, nếu không phải Chu Vũ phát hiện kịp thời, người khả năng liền không còn ở trên đời này.

Về sau, Chu Vũ cũng chỉ có cắn răng nghỉ học, ra bên ngoài làm công kiếm tiền, chỉ hy vọng có thể lấp đầy được những lỗ hổng còn thiếu.

Công việc cho trẻ vị thành niên đối với rất nhiều nhà xưởng mà nói là thập phần mẫn cảm, cho nên Chu Vũ cũng chỉ có thể tìm được những việc trong nhà máy nhỏ, tiền lương rẻ hơn một chút, một ngày từ sớm bận việc đến tối cũng chỉ kiếm không được bao nhiêu tiền, vì để dành tiền, cơm hắn ăn đôi khi chỉ có hai cái bánh bao thậm chí là không ăn, cứ thế mà đi xuống, vì thế chính là không đủ dinh dưỡng.

Chính là Ngô lão nhị sao có thể là người thấy người ta chuyển biến tốt liền thu tay, sau khi biết Chu Vũ đi làm liền nghĩ cách lấy tiền từ trong tay hắn vậy nên liền chặn đường đánh người, mà Chu Vũ lúc này từ trong miệng người khác cũng đã sớm biết hắn là người như thế nào, cho nên trước nay liền không có đưa tiền.

Cùng lắm thì chính là bị Ngô lão nhị đánh một trận là mọi chuyện liền có thể giải quyết.

Mấy năm nay qua đi, những việc Chu Vũ mỗi ngày phải làm không phải là như thế nào kiếm được càng nhiều tiền, chính là như thế nào cùng thời gian thi chạy nỗ lực duy trì trị liệu cho mẹ, còn có như thế nào tránh được đánh đập và đòi tiền của Ngô lão nhị .

Ngay từ đầu Chu Vũ còn nghĩ báo nguy hiểm, chính là Ngô lão nhị làm chuyện này nhiều năm như vậy rồi, rất nhiều chuyện chính mình đều đã học thành thạo, hắn không có bằng chứng đi báo án không chỉ làm Ngô lão nhị trả đũa, thậm chí về sau, còn sẽ bị Ngô lão nhị giáo huấn gấp bội trở về.

Dần dà, hắn tựa hồ đã hình thành nên thói quen sinh hoạt như vậy, cuộc sống vườn trường thơ mộng hoạt bát bản thân đã từng thích nhất đã trở thành một giấc mộng xa xôi mà hắn không thể với tới nổi, hiện thực chua xót lại làm hắn không có cách nào dám nhìn lại hồi ức tốt đẹp trước đây.

“Chính là như vậy.” Sau khi Chu Vũ nói xong câu đó hơi hơi cúi đầu, hơi mang tự giễu mà cười một cái.

Hắn như thế nào cũng không nghĩ tới, một bộ dạng thấp hèn như bản thân, có một ngày lại thật sự có thể cùng nhân vật lớn trong truyền thuyết nói chuyện như thế này.

Vẫn là bởi vì cô gái nhỏ trong lòng ngực người nọ.

Bạch Ninh Viễn nghe xong Chu Vũ nói những việc này, biểu tình chính mình thật không có biến hóa quá lớn, chỉ là lúc này Bạch Sơ Hiểu trong lòng ngực hắn nhưng thật ra bắt đầu đồng tình với Chu Vũ, thậm chí còn khóc lên.

Nàng tuy rằng nghe không hiểu những sự việc phức tạp bên trong, chính là nàng cũng đại khái biết anh trai lớn trước mặt quá thật sự không tốt, không chỉ bị người độc ác ngày hôm qua bắt nạt, hơn nữa mẹ cũng bệnh thật sự lợi hại.

“ Huhu huhu……” Bạch Sơ Hiểu lúc này vươn tay xoa mặt quệt đi nước mắt, nói chuyện đều có chút ngắt quãng, “Ba, ba ba, anh trai lớn thật đáng thương, chúng ta, chúng ta giúp giúp anh ấy được không…… huhu huhu……”

Bạch Ninh Viễn nhìn thấy con gái khóc, có chút không thể nề hà mà thở dài một hơi, bế nàng đứng ở trên đùi chính mình, làm nàng dựa vào chính mình, một cái tay khác nhẹ nhàng vỗ về dỗ dành nàng.

“Cháu……” Nhìn thấy Bạch Sơ Hiểu như vậy, Chu Vũ mím môi, “Cháu cùng ngài nói chuyện này cũng không phải nghĩ sẽ tranh thủ sự đồng tình của ngài, cháu cũng không cho rằng ngài có cái nghĩa vụ gì trợ giúp cháu……”

Tuy rằng tình cảnh hiện tại của hắn xác thật là yêu cầu người khác trợ giúp, chính là hắn cũng cũng không cảm thấy người khác thật sự có cái nghĩa vụ gì phải trợ giúp chính mình.

“Ta biết.” Bạch Ninh Viễn một bên dỗ dành con gái chính mình, cũng không màng tới vấn đề hình tượng, từ bên cạnh lấy hai tờ giấy ôn nhu mà lau nước mắt cho nàng, “Xem con đi này, sao lại khóc thành như vậy, ta có nói không giúp anh trai lớn đâu.”

Nói xong lời này, Bạch Ninh Viễn tiếp tục xoa mặt Bạch Sơ Hiểu, chờ đến khi nàng ngừng khóc, cả khuôn mặt đều được lau khô mới đem tờ giấy trên tay ném vào bên trong thùng rác.

“Ta có một vấn đề.” Sau khi dỗ dành tốt con gái, Bạch Ninh Viễn mới bắt đầu nghiêm túc nói với hắn, “Nếu cho cậu một cơ hội, để cậu có thể một lần nữa đọc sách đi học, cậu nguyện ý trở về sao?”

Sau vài giây, Chu Vũ mới cười khổ một tiếng: “Nếu là có thể, cháu đương nhiên hy vọng có thể ở trong trường học đọc sách, chỉ là với tình huống hiện tại, nói cái gì cũng vô dụng.”

“Chỉ có thứ này làm cậu phân tâm?”

Ở giữa ánh mắt kinh ngạc của Chu Vũ, Bạch Ninh Viễn cúi đầu nhìn nhìn con gái chính mình: “ Nếu con gái ta cứu cậu, vậy chứng minh chúng ta có một đoạn duyên phận, cậu không có ý xấu gì, giúp cậu một lần ta cũng không tổn thất cái gì, coi như là…… Vì không để cho con gái của ta nghe được những chuyện đó của cậu lại khóc.”

“Ta cho cậu hai lựa chọn, cái thứ nhất là ta cho cậu mượn một số tiền, số tiền này trước mắt cũng đủ trị bệnh cho mẹ cậu, nhưng chuyện khác yêu cầu chính cậu phải làm. Số tiền này không lấy lãi, nhưng là trong vòng 20 năm sau, yêu cầu cậu trả lại số tiền này.”

“Cái thứ hai là ta trả tiền trị bệnh cho mẹ cậu, cùng với cứu cha của cậu ra, còn có giúp đỡ chi tiêu tất yếu cho cậu ít nhất đến đại học. Cậu có thể lựa chọn sau khi tốt nghiệp đại học lại tiếp tục đào tạo sâu, nhưng là sau đó cậu cần thiết phải vì công ty của Bạch gia công tác 20 năm, bên trong 20 năm này tiền lương của cậu so với những đồng nghiệp cùng công ty thấp hơn một ít nhưng sẽ ở trong phạm vi cậu tiếp thu được, hơn nữa tôi bảo cậu làm cái gì cậu nhất định phải làm cái đó.”

“Đương nhiên, người của Bạch gia đều tuân thủ pháp luật, ta cũng không có khả năng để cậu đi làm chuyện gì quá mức. Hai lựa chọn, cậu muốn cái nào?”

Hai lựa chọn này vô luận cái nào đối Chu Vũ mà nói đều gống như bánh ngọt từ trên trời giáng xuống, mà cái lựa chọn thứ hai nhìn qua tựa hồ có rất nhiều hạn chế, nhưng là với hắn mà nói, lại là miếng bánh ngọt khó có thể tưởng tượng được.

“ Cháu……”