Đoàn Sủng Bạch Nguyệt Quang Ba Tuổi Rưỡi

Chương 9

“Tiền phu nhân đúng không?” Lúc này Giang Phù Liễu mới xem như xoay đầu, cố mà nhìn nàng ta một cái.

Rất nhiều người đối với minh tinh trong giới giải trí luôn có một loại hiểu lầm, chính là nghệ sĩ trong vòng gia cảnh thường không tốt hơn nữa thích chơi chiêu trò cảm tình, mà để bọn họ lêи đỉиɦ cao rất nhiều thời điểm đều dựa vào thủ đoạn không thể đưa ra ánh sáng.

Chính là những vấn đề ở trên, cùng Giang Phù Liễu không có nửa phần quan hệ.

Trên thực tế Giang Phù Liễu xuất thân danh môn, tuy nói cũng không được như Bạch gia thanh danh hiển hách, chính là cha nàng học vấn rất cao, không ít đại nhân vật đều từng bái cha nàng làm sư phụ; mẹ nàng là bậc thầy kinh kịch, thành tựu nghệ thuật khó dùng ngôn ngữ để khái quát.

Nàng tiến vào giới giải trí, bất quá là theo đuổi ước mơ của chính mình mà thôi.

Mà thanh danh của nàng cũng không hề xấu.

Nàng khi còn nhỏ đi theo mẹ học được không ít, hơn nữa thiên phú cao sức hiểu biết lớn, có thể thành danh, cũng là dựa vào bản lĩnh chính mình từng bước từng bước đi lên.

Kỹ thuật diễn tinh vi cũng làm nàng ở các vở diễn khác nhau cũng đều có thể có biểu hiện tốt nhất.

Cho dù là ngồi ở trên sô pha, so với người đối diện còn muốn lùn hơn một đoạn, nhưng khí thế của nàng lại muốn áp lên Tiền phu nhân một cái đầu, ánh mắt lạnh băng mang theo vài phần khinh thường, khóe môi gợi lên một nụ cười lạnh.

“Thời điểm trên đường tới đây có chậm trễ chút thời gian, đã tới chậm, Tiền phu nhân hẳn là sẽ không để ý đi.”

Bị Giang Phù Liễu nhìn như vậy, Tiền phu nhân không biết vì cái gì cảm thấy lạnh sống lưng, người cũng thành thật hơn không ít.

“Không…… Không để ý……”

Trong lòng cũng đã bắt đầu hối hận.

“Tiền phu nhân không để ý thì tốt, thời gian chúng ta nói chuyện nhàn nhã không nhiều, nói chút chuyện chính.” Giang Phù Liễu căn bản không tính toán cùng nàng ta khách sáo, “Nếu là nói chuyện, vậy phải có chút thành ý, lần đầu tiên gặp mặt vẫn là giới thiệu một chút cho thỏa đáng. Ta là Giang Phù Liễu, Bạch Ninh Viễn là chồng của ta, Bạch Sơ Hiểu là con gái của ta, Tưởng Thần Tinh là con trai bạn tốt của ta, Tưởng gia tiểu thiếu gia. Như vậy hiện tại trước không nói đến chuyện con trai ngươi đoạt đồ chơi của con gái ta còn đánh con bé, chúng ta trước nói một chút chuyện ngươi kêu hai đứa nhỏ con hoang là như thế nào?”

Giang Phù Liễu vừa thốt ra những lời này, trong lòng Tiền phu nhân tức khắc liền lộp bộp một tiếng.

Tiền phu nhân ở Tiền gia bởi vì sinh ra con trai bảo bối liền được sủng ái, ở trong nhà cũng là sơn hào hải vị mà cung phụng, ở bên ngoài cũng dựa bối cảnh của Tiền gia muốn làm gì thì làm.

Nhưng Tiền gia nói đến cùng cho dù là cái nhà có tiền, cũng là không thể đắc tội với vài người không thể đắc tội nổi.

Ví dụ như nói Bạch gia, lại ví như Tưởng gia.

Hai nhà này cùng Tiền gia quả thực chính là khác nhau một trời một vực, tài phú của Tiền gia mà Tiền phu nhân lấy làm tự hào ở trong mắt hai nhà này một chút cũng không đáng để vào mắt.

Thậm chí mấy đứa nhỏ Bạch Sơ Hiểu vào ngày lễ ngày tết sinh nhật được người lớn tặng cho các đồ vật nhỏ, giá trị so với toàn bộ Tiền gia còn muốn nhiều hơn.

Nếu là đắc tội người của hai nhà này, đều không cần bọn họ tự mình động thủ hao hết trắc trở, chỉ cần bọn họ nhẹ nhàng nói một câu, Tiền gia liền có thể nhanh chóng biến mất ở trước mặt mọi người.

Nghĩ đến đây, cho dù là Tiền phu nhân, trong lòng cũng không khỏi hoảng loạn lên.

Nàng có thể ở bên ngoài đối người khác vênh mặt hất hàm sai khiến, cũng chỉ bất quá là bởi vì nàng là mẹ của trưởng tôn của Tiền gia.

Đã từng có khoảng thời gian nàng còn có thể dựa vào dung mạo tuổi trẻ của chính mình, dùng hết tâm tư gả vào Tiền gia, nhưng nhiều năm sinh nở, cho dù được ăn ngon uống tốt nuôi dưỡng, mỹ mạo cùng dáng người đều tiêu hao hơn phân nửa, duy nhất có thể dựa vào, cũng bất quá chính là con trai chính mình mà thôi.

Nàng quản không được chồng của mình, trời sinh tính phong lưu trăng hoa ở bên ngoài tìm gái, nhưng nàng có con trai liền có cũng đủ tự tin, tương lai con trai nàng kế thừa gia sản Tiền gia, nàng vẫn sẽ như cũ đứng trên cao nhìn xuống.

Mấy năm nay được người trong nhà chiều chuộng đến quá cao làm nàng không có chuẩn mực, chính mình nói chuyện nhìn thấy người cũng đều là tự cho là đúng lấy tiêu chuẩn của chính mình ra mà cân nhắc, cho rằng nếu so sánh ra mà kém chính mình nàng liền đi chế nhạo, lại không nghĩ rằng ở hôm nay, đá trúng ván sắt mà té ngã.

Nếu là thật sự bởi vì chuyện này làm người của hai nhà này ghi hận nàng, nghĩ xa mà nói nửa đời người vinh hoa phú quý xác định vững chắc của chính mình sẽ biến thành bọt nước, nhìn gần một chút nói, hiện tại nàng mang theo con trai trở về, cũng tránh không khỏi những người khác trong nhà trách móc nặng nề.

“Đây đều là hiểu lầm, ta chỉ là……”

“Ngươi chỉ là nhìn quần áo hai đứa nhỏ nhìn qua không giống như là nhãn hiệu lớn, so ra kém con trai bảo bối quý giá của ngươi, cho nên cũng mặc kệ sự tình tình huống như thế nào, trực tiếp đặt cho hai đứa nhỏ biệt danh là con hoang để vũ nhục, nghĩ đem người đuổi đi để xả giận cho con trai của ngươi.” Giang Phù Liễu thấy bộ dáng nàng ấp úng, cười lạnh một tiếng.

“Ta ở cửa liền nghe được Tiền phu nhân nói muốn đuổi học hai đứa nhỏ, thậm chí nếu giáo viên không muốn liền để giáo viên đều phải cùng nhau cút đi. Không thể không thừa nhận, khẩu khí Tiền phu nhân rất lớn.”

Đang nói chuyện, Giang Phù Liễu đứng lên, hơi chút đi về phía trước hai bước.

“Chỉ là ngươi hẳn là không nghĩ tới, hai đứa nhỏ có bối cảnh như vậy đi”

Dăm ba câu, lập tức chọc tới tâm tư của Tiền phu nhân, làm nàng có một loại ảo giác bị nhìn thấu.

“Này…… Ta……” Tiền phu nhân bị nàng nhìn chằm chằm, trên trán đã chảy ra một lớp mồ hôi tinh mịn, bộ dáng ấp úng cùng vừa rồi kiêu ngạo ương ngạnh khác nhau như hai người.

Ngay cả nam hài đứng ở bên người nàng, cũng không khỏi an tĩnh xuống, dựa vào mẹ mình, nhiều điểm có cảm giác sợ hãi.

Nhìn thấy đôi mẹ con trở thành cái dạng này, Giang Phù Liễu hừ lạnh một tiếng.

“Lời nói lại nói trở về, thời điểm ta tới liền nghe giáo viên đem mọi việc toàn bộ nói cho ta, rõ ràng là con của ngươi muốn cường đoạt đồ vật của con gái ta trước, làm bé té ngã, Thần Tinh xem ra bất quá mới động thủ, như thế nào xem thái độ vừa rồi của ngươi, chuyện này giống như là con gái của ta cùng Thần Tinh không đúng?”

Nói cho hết lời, Giang Phù Liễu quay đầu nhìn nhìn giáo viên lúc này ngồi ở trong một góc: “Giáo viên Trương, tôi nhớ rõ này trong văn phòng cũng là có máy theo dõi đúng không, tôi muốn nhìn một chút, trước khi tôi tới, Tiền phu nhân rốt cuộc đối với hai đứa nhỏ nói cái gì làm cái gì.”

Lời này vừa ra tới, Tiền phu nhân phía sau lưng mồ hôi lạnh đều ra tới, lập tức không đứng vững, trực tiếp ngồi xuống trên sô pha phía sau chính mình.

Nhưng cho dù nàng không muốn, nàng cũng không có khả năng ngăn cản Giang Phù Liễu.

Thực nhanh chóng, video vừa rồi trong văn phòng liền được phát lên, âm thanh kiêu căng ngạo mạn của Tiền phu nhân lần nữa ở trong văn phòng quanh quẩn, cùng bộ dáng hiện tại của nàng ta đối lập lên, có vẻ mỉa mai châm chọc.

Càng xem, Giang Phù Liễu sắc mặt càng khó coi, chờ đến sau khi xem xong toàn bộ, nàng mới xoay người lại, nhìn Tiền phu nhân.

“Xem ra ta vừa rồi thật đúng là chính là coi thường Tiền phu nhân.”

“Này…… Tôi vừa rồi nhất thời hồ đồ mới nói những lời này đó, tôi thật sự không phải ý tứ này……” Tiền phu nhân lúc này sắc mặt tái nhợt, lớp trang điểm đều không che giấu được hoảng loạn trên mặt, ý đồ muốn giải thích, “Tôi chỉ là thấy con trai bị thương, nhất thời tình thế cấp bách cho nên nói chuyện liền không có đúng mực, tôi cũng không phải thật sự nghĩ như vậy ……”

Lời nói còn đang nói, nàng còn ý đồ làm trò trước mặt Giang Phù Liễu đánh bài tình cảm.

“Bạch phu nhân, ngài cũng là người mẹ, nghe được tin tức con của mình xảy ra chuyện khẳng định cũng thực sốt ruột, con trai tôi cũng như vậy, tôi cũng là làm mẹ trong lúc nhất thời dưới tình thế cấp bách mới……”

“Đến tột cùng là nhất thời tình thế cấp bách hay là quá kiêu ngạo, ta nghĩ trong lòng ngươi so với ta còn rõ ràng hơn.” Giang Phù Liễu mới không có khả năng như vậy dễ như trở bàn tay đã bị lừa gạt, “Nếu đều là mẹ, thiết nghĩ đến Tiền phu nhân hẳn là cũng có thể lý giải cho ta biết phẫn nộ khi hai cái đứa bé trong nhà bị người khi dễ còn bị trả đũa.”

“Xem thái độ Tiền phu nhân hiện tại cũng không giống như là bộ dáng thiệt tình ăn năn, như vậy dây dưa cũng bất quá là làm lãng phí thời gian mà thôi.” Giang Phù Liễu ôm Bạch Sơ Hiểu đứng lên, “Như vậy, chờ ngày khác ta lại tới cửa thăm hỏi, chính miệng hỏi một chút Tiền lão tiên sinh rốt cuộc là quản giáo người trong nhà như thế nào, lại là cưng chiều trẻ con trong nhà như thế nào, nghĩ đến Tiền lão tiên sinh hẳn là có thể cho ta một câu trả lời vừa lòng .”

Nói cho hết lời, Giang Phù Liễu mang theo hai đứa nhỏ đi ra cửa, vừa đi, còn cố ý làm trò trước mặt mọi người đối mặt với Bạch Sơ Hiểu nói chuyện.

“Về sau Đoàn Đoàn phải nhớ kỹ, bị khi dễ liền phải lập tức nói cho người trong nhà, không cần ngây ngốc nghĩ chính mình tự giải quyết. Con là Bạch gia tiểu tiểu thư, cho dù thế nào cũng không phải người mà những người đó có thể bắt nạt.”

“Mẹ trước đây đã nói với Đoàn Đoàn, ở bên ngoài nghe được những lời nói ác ý, không cần biết là nhìn thấy ai liền nói ra cha mẹ con là ai.” Bạch Sơ Hiểu bị nàng ôm, mềm mại như cục bột.

“ Thời điểm con cùng những bạn nhỏ khác chơi không cần phải nói lời này, chính là thời điểm con bị người bắt nạt liền phải nói. Nhà chúng ta liền sẽ bênh vực người của mình, nếu ai khinh thường bắt nạt con, con liền nói cho hắn cha mẹ con là ai, để cho cha mẹ tới là được.”

“Chính là cha với mẹ mỗi ngày đều có rất nhiều việc cần hoàn thành nha.” Bạch Sơ Hiểu nghĩ nghĩ, “Nếu là mỗi một lần cha mẹ đều phải lại đây, những cái chuyện đó liền không có người làm, trẻ con tốt không thể quấy rầy cha mẹ làm việc.”

“Nếu người kia là Đoàn Đoàn, liền không có vấn đề gì, bởi vì Đoàn Đoàn là bảo bối nhỏ mà chúng ta thích nhất thương yêu nhất.”

Một đám bảo tiêu vây quanh Giang Phù Liễu hộ tống bọn họ rời đi, thời điểm thân ảnh toàn bộ biến mất ở trước mặt mọi người, Tiền phu nhân chỉ cảm thấy phía sau lưng quần áo đã bị mồ hôi lạnh sũng nước, toàn thân vô lực mà nằm liệt ngồi ở trên sô pha, cũng mặc kệ ánh mắt người chung quanh nhìn nàng rốt cuộc như thế nào, lúc này trong lòng lại chỉ là tràn đầy tuyệt vọng.

Nàng tự nhiên không có khả năng ngây ngốc mà cho rằng Giang Phù Liễu vừa rồi nói tới cửa thăm hỏi chỉ là một câu lời nói suông, mà chờ đến Giang Phù Liễu tới cửa……

Chờ đợi nàng ta sẽ là cái gì nàng đã không dám suy nghĩ.

Sau khi hơi chút khôi phục một chút sức lực, Tiền phu nhân chỉ cảm thấy vừa rồi chính mình ngu xuẩn vô cùng, đã trở thành trò cười trong mắt người khác, mang theo con trai mình, chật vật mà rời khỏi trường học.

Mặt khác, Bạch Sơ Hiểu bọn họ đã ngồi trên xe, hướng tới bệnh viện đi tới.

Cho dù là nhìn qua chỉ là bị thương trên da thịt, chính là vì để yên tâm, Giang Phù Liễu vẫn là mang theo hai đứa nhỏ đi bệnh viện kiểm tra một phen.

Kết quả bệnh viện kiểm tra tự nhiên cũng không có việc gì lớn, nơi da thịt bị sưng đỏ chỉ cần bôi lên một ít thuốc mỡ, sau đó chờ hết một ngày, trên cơ bản là có thể khôi phục hơn phân nửa.

Sau khi bôi lên thuốc mỡ, Bạch Sơ Hiểu cùng Tưởng Thần Tinh hai người lại ngồi ở cùng nhau, Bạch Sơ Hiểu cúi đầu nhìn nhìn nơi bôi lên thuốc mỡ trên người chính mình, nhìn nhìn lại Tưởng Thần Tinh, cười một chút: “Con mèo hoa nhỏ.”

Sau đó nhìn nhìn vết thương trên cánh tay hắn, nghĩ nghĩ, nghiêm túc mở miệng hỏi: “Có phải hay không để em thổi một chút, Thần Thần ca ca liền sẽ không đau nữa?”

Chớp chớp mắt, Bạch Sơ Hiểu cúi đầu, nghiêm túc mà thổi thổi cho hắn.

Tưởng Thần Tinh ngồi ở bên người nàng, hơi hơi cúi đầu nhìn nàng.

Chờ đến thời điểm Giang Phù Liễu lấy được thuốc mang theo của bọn nhỏ ra tới, thời gian đã sắp giữa trưa.

Bạch Sơ Hiểu mới vừa hướng bên ngoài đi hai bước, bụng liền ọt ọt kêu vang, kéo kéo ống tay áo Giang Phù Liễu.

“Mẹ, Đoàn Đoàn đói bụng"