Xuyên Thành Cô Chị Xinh Đẹp Thích Làm Tinh Trong Văn Niên Đại

Chương 46: Đồng Chí Tô, Hẹn Hò Đi

Lúc trước ra ngoài đi dạo, cô sẽ luôn cầm ô trên tay. Khi có người đàn ông xa lạ đi ngang qua cô, cô sẽ không thể làm ngơ mà nắm chặt cán ô.

Tô Yến Đình rất sợ bị người lạ tấn công.

Vì phần lớn ác ý là không có lý do, bạn không biết mình sẽ gặp phải loại người nào.

Đã từng có cô gái bị một người đàn ông lạ mặt trên đường đâm chết, không phải vì thù riêng.

Bọn họ vốn chẳng hề quen biết nhau. Chỉ vì anh ta không muốn sống nữa, anh ta muốn tự tử, nhưng chết một mình quá đáng thương nên anh ta muốn dẫn theo một người xuống dưới đó cùng anh ta.

Anh ta cảm thấy cô gái ấy xinh đẹp, đâm chết cô gái ấy vừa hay cô ta có thể xuống dưới cùng anh ta.

Bất kể ở đâu, cảnh giác luôn là điều đúng đắn.

Bóng đen đó càng ngày càng gần. Tô Yến Đình phát hiện cái bóng này hơi quen thuộc.

Cô dừng chân lại, Giang Nhung đi tới trước mặt cô.

Tô Yến Đình vẫn còn sợ hãi: “...” Lại là con chó này!

Giang Nhung cúi đầu nhìn Tô Yến Đình đang “chột dạ”, ánh mắt anh lóe lên vẻ mình đã sáng tỏ.

Trong lòng anh nghĩ người phụ nữ này cố ý, ban ngày thì cô nháy mắt với anh, nhìn lén anh, ban đêm lại tạo kiểu “tình cờ gặp nhau” nực cười như thế này.

Anh khẽ nheo mắt nhìn cô.

Người phụ nữ trước mặt anh rất xinh đẹp, đôi mắt hoa đào chuyên quyến rũ đàn ông, ánh mắt ban ngày của cô khiến anh cứ như người mất hồn cả ngày nay, cũng không biết hồi trước cô luyện tập bao nhiêu lần mà luyện được tới cảnh giới như này.

Giang Nhung nghiến răng nghiến lợi.

Không biết đôi mắt này đã liếc mắt đưa tình với bao nhiêu người đàn ông, giăng sẵn lưới rộng để bắt được nhiều cá hơn.

Câu nói của chính ủy Lương vẫn văng vẳng bên tai: “Cô gái đó nói là đến đây thăm người thân, nhưng ra chắc chắn là đến tìm người yêu.”

“Cứ chờ xem, không quá ba ngày, chắc chắn cô ấy sẽ có bạn trai.”

Giang Nhung nhướng mày, đột nhiên nói: “Đồng chí Tô, cô tìm được người yêu rồi sao?”

Tô Yến Đình sững sờ một lúc: “Cái gì? Người yêu, không, tôi không…” Tìm người yêu.

Cô bị Giang Nhung nhìn chằm chằm, cảm giác như đang bị người khác tra khảo, sợ sởn cả tóc gáy.

Giang Nhung đi thẳng vào vấn đề: “Đồng chí Tô, hẹn hò với tôi đi.”

“Được, được chứ.” Được cái con khỉ ấy!

Tô Yến Đình suýt nữa cắn vào lưỡi mình. Lời từ chối đến bên miệng rồi lại cua khét lẹt.

Chiều cao của Giang Nhung khiến cô cảm thấy rất áp lực.

Anh nhìn cô gần như vậy, mặt mày sắc bén như đao, giống như đang bao vây lấy cô, trùm một khoảng tối lên đầu cô.