Tô Ngọc Đình kịp phản ứng, vội nói với Tăng Hồng Mẫn: "Anh trai tặng đồ em gái không phải chuyện hiển nhiên sao!"
"Đúng, đó là đồ anh trai tặng tôi, chính là của tôi."
Tăng Hồng Mẫn gượng cười, nhưng trong tay cô ta lại xách đồ lúc trước anh trai tặng, còn phải đích thân đưa tới nhà họ Tô.
Cô ta đảo mắt nhìn qua Tô Yến Đình, rồi lại nhìn Tô Ngọc Đình, sắc mặt sầm xuống.
Tăng Hồng Mẫn ý thức được hai chị em trước mặt đều không phải hạng người dễ đối phó.
Tô Yến Đình lại nhẹ nhàng nói tiếp:
"Chuyện quá khứ thì thôi để nó qua đi, giờ em gái cũng sắp kết hôn với em rể, hai nhà chúng ta thành thông gia, cũng coi như là chuyện vui."
Tô Ngọc Đình và Tăng Hồng Mẫn cực kỳ kinh ngạc quay sang nhìn Tô Yến Đình.
"Không được!"
Duy chỉ có Chu Ái Mai là kêu lên:
"Nhà họ Tô các người lừa hôn! Người nhà họ Tăng chúng tôi muốn lấy là Tô Yến Đình, không phải Tô Ngọc Đình! Tám trăm đồng lễ hỏi là cho Tô Yến Đình!"
Lúc này Trần Tú Vân cầm tám trăm đồng ra trả lại cho Chu Ái Mai:
"Giờ chúng tôi trả lại tám trăm đồng này cho nhà bà, chuyện của Vân Quân và Ngọc Đình là chuyên riêng của hai đứa nó, tụi nó thích thì cứ chiều theo ý tụi đó đi."
"Ngọc Đình đi thăm Vân Quân, nộp báo cáo kết hôn rồi tùy quân thôi."
Làm mẹ của hai chị em, Trần Tú Vân chỉ muốn giải quyết cho xong chuyện này.
Tô Yến Đình không làm khó dễ, tiền lễ hỏi đã trả, mọi người đều vui vẻ.
Tăng Vân Quân muốn chuyển sang cưới Tô Ngọc Đình, thế thì cưới đi, ai bảo Tô Ngọc Đình cũng đồng ý.
Chu Ái Mai cầm lại tám trăm đồng kia, trong lòng không hề vui mừng chút nào.
Bà ta cảm thấy mình và con trai đều bị người nhà họ Tô đùa giỡn, nghĩ thế nào cũng thấy thiệt.
Không cần lễ hỏi, con trai cưới được cô vợ là Tô Ngọc Đình, là nhà bà ta lời rồi sao?
Xùy!
Con trai Vân Quân của bà ta ưu tú như vậy, nói là làm sĩ quan, sau này tiền đồ vô lượng, cưới ai không nói, tại sao lại phải cưới Tô Ngọc Đình chứ?
Có phải bọn họ không cho được tiền lễ hỏi đâu.
Chu Ái Mai nói: "A Quân nhà tôi không cưới Tô Yến Đình, cũng không thể cưới Tô Ngọc Đình!"
Tăng Hồng Mẫn vội bảo:
"Mẹ, thế này đúng là quá tốt, giờ tiền lễ hỏi thì người ta đã trả rồi, hôn sự giữa hai nhà chúng ta coi như hủy đi, sau đó tìm cho anh trai đối tượng khác. Anh con có điều kiện như vậy, không phải là không tìm được đâu."
Chu Ái Mai hét lên:
"Vậy thì hủy hôn đi, trả hết đồ của nhà tôi đây, ngoài tiền lễ hỏi còn cả sính lễ đã đưa lúc trước... Hồng Mẫn, lấy đồ của con đi!"