Bên Cạnh Bàn

Chương 27: Vừa bị chơi đùa

Trong suốt quá trình hai người đều không trực tiếp chạm tay vào vùиɠ ҡíи của đối phương, nhưng cô và Thẩm Hiến Nghi cũng xem như quan hệ với nhau một lần.

Sau khi cảm giác sung sướиɠ lắng xuống, Thời Lê nhanh chóng tỉnh táo lại. Bây giờ cô rất ngại, mặc dù cô cảm thấy bản thân đã mất hết mặt mũi nhưng vẫn kiên cường ngẩng đầu nhìn cậu.

Thời Lê vén váy lên xem thử, nhìn thấy bên trong dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, cô mở miệng oán trách Thẩm Hiến Nghi: "Cậu làm bẩn váy của tôi rồi."

Lúc này Thẩm Hiến Nghi đang cố gắng điều hoà hơi thở của mình, cậu ngước mắt nhìn về phía cô, mấy sợi tóc chỗ thái dương ướt đẫm mồ hôi. Một giọt mồ hôi lăn từ chóp mũi xuống, lướt qua trái cổ của cậu. Đôi mắt và gò má của Thẩm Hiến Nghi đều ửng đỏ với mức độ khác nhau.

"Tôi muốn hôn môi cùng cậu."

Câu nói này của cậu làm tim Thời Lê đập loạn nhịp, ban đầu cô không có suy nghĩ này nhưng hiện tại Thời Lê cũng hơi muốn hôn cậu, cô vẫn nhớ rõ là đôi môi của Thẩm Hiến Nghi vô cùng mềm mại.

Nhưng nếu bây giờ cô hôn môi cậu, hành động chẳng khác nào bạn gái đang an ủi bạn trai mình sau khi cậu bắn tinh.

"Ai muốn hôn cậu, tôi và cậu đâu phải người yêu của nhau."

Cuối cùng cậu đành rũ mắt, mở miệng hỏi cô: "Vậy cậu có thể kề môi vào tai tôi và gọi tên tôi hay không?"

Thời Lê sắp không chịu đựng nổi cậu nữa rồi, bởi vậy cô lập tức đứng dậy, chuẩn bị lẽo xuống khỏi cơ thể cậu.

Thế nhưng lần này Thẩm Hiến Nghi lại đè bắp đùi của cô xuống, không cho cô rời khỏi người cậu.

"Thẩm Hiến Nghi, cậu đừng cư xử như vậy nữa, hành động của cậu vào lúc này giống như tôi đã làm gì cậu không bằng." Thời Lê lại chống đối với cậu.

"Lẽ nào cậu không làm gì?"

Quần của cậu đã kéo ra, côn ŧᏂịŧ tuy đã bắn thỉnh nhưng vẫn chưa mềm xuống, những vệt nước trên thân gậy hầu như đều xuất phát từ tiểu huyệt của cô. Lỗ nhỏ phía trên qυყ đầυ vẫn còn dấu vết của tϊиɧ ɖϊ©h͙, trông rất bẩn, hệt như vừa bị người khác chơi đùa.

Hơi thở của Thời Lê trở nên gấp gáp hơn, nhưng cô chợt nghĩ dù sao hai người cũng vừa làʍ t̠ìиɦ với nhau, cậu có thể thản nhiên để lộ côn ŧᏂịŧ của mình trước mắt cô, vậy tại sao cô phải ngại ngùng chứ!

Lúc Thời Lê đảo mắt tới lui, cô còn nhìn thấy mấy trái dâu mà cô tạo ra trên cổ Thẩm Hiến Nghi.

"Để lại dấu vết rồi!" Thời Lê chỉ vào mấy vị trí trên chiếc cổ trắng nõn của cậu.

Nghe vậy, Thẩm Hiến Nghi im lặng rũ mắt: "Lần sau cậu đừng làm vậy nữa, nếu người nhà của tôi nhìn thấy thì rất rắc rối."

Thời Lê sửng sốt, cô hỏi cậu: "Người nhà cậu quản lý cậu rất chặt sao?"

Thẩm Hiến Nghi "ừ" một tiếng xem như trả lời, sau đó hai người không nói thêm gì nữa.

Một phút sau, Thời Lê mới lờ mờ nhận ra hình như bản thân lại bị cậu xoay vòng vòng.

Cô cũng không nhớ cậu đã nhắc đến lần sau.

Hai người tiếp tục im lặng trong chốc lát, vừa rồi Thời Lê bị cậu kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá dữ dội nên bây giờ vùиɠ ҡíи vẫn chưa ổn định lại, thỉnh thoảng dây thần kinh còn giật giật.

"Tôi muốn đi vệ sinh."

Sau khi chỉnh trang lại quần áo của mình xong, Thẩm Hiến Nghi bất ngờ ôm ngang mông cô, bế Thời Lê đứng lên.

Hành động bất ngờ của cậu làm Thời Lê sợ thót tim, cô phản xạ có điều kiện mà ôm lấy cô Thẩm Hiến Nghi, ngay cả hai chân cũng quắp lên người cậu.

"Không đúng, cậu đang định làm gì thế?"

"Mang cậu đi vệ sinh."

"Cậu điên à, thả tôi xuống, để tôi tự đi."

Thẩm Hiến Nghi phớt lờ của Thời Lê, cậu tiếp tục dùng tư thế giống như một người đàn ông đang ôm người phụ nữ để làʍ t̠ìиɦ mà ôm cô đến trước cửa nhà vệ sinh của tầng lầu này.

Suốt quãng đường, gương mặt và vành tai của Thời Lê đều đỏ bừng vì xấu hổ, trái tim cũng đập loạn xạ, giống như sắp nổ tung.

Cô có thể cảm nhận rõ ràng lúc ôm cô bước chân của cậu vẫn nhẹ nhàng, không hề có cảm giác cố sức. Về mặt sức mạnh, Thẩm Hiến Nghi hoàn toàn áp đảo cô.

Khó khăn lắm mới chờ đến lúc được cậu thả xuống, Thời Lê vội vàng chạy vào phòng vệ sinh và khoá cửa laik, hệt như đang chạy trốn một con quái vật hung dữ.

Bấy giờ, cô lại suy nghĩ đến một số chuyện bậy bạ, ví dụ như nếu cô làʍ t̠ìиɦ cùng Thẩm Hiến Nghi sẽ rất sướиɠ.

Thoạt nhìn cậu vừa cao vừa gầy, nhưng lúc nãy khi Thời Lê chạm vào một số vị trí trên người Thẩm Hiến Nghi, cô cảm nhận được cậu không hề gầy. Rõ ràng là do cậu ăn uống hợp lý, kết hợp với rèn luyện nên mới tạo ra thân hình với tỷ lệ mỡ đúng tiêu chuẩn, cô dám chắc cân nặng của Thẩm Hiến Nghi không hề nhẹ

Mỗi lần cậu thúc eo về phía cô, từng khối cơ bụng đều căng lên để tạo ra sức mạnh, côn ŧᏂịŧ cũng rất cứng nên mới làm cho qυầи ɭóŧ của Thời Lê bị đẩy vào trong tiểu huyệt. Mặc dù hai người chưa thật sự làʍ t̠ìиɦ với nhau nhưng cô dường như đã trải qua cảm giác lên giường với một tên đàn ông không biết mệt mỏi là gì.

Lúc Thời Lê cởϊ qυầи lót rồi ngồi lên bồn cầu, cô cúi đầu quan sát thì nhìn thấy những sợi chỉ bạc trong suốt chảy ra từ tiểu huyệt đang bám trên nụ hoa của mình, rõ ràng tiểu huyệt đang ở trong trạng thái ướt nhẹ, rất muốn tiếp tục làʍ t̠ìиɦ.

Khi Thời Lê định làm sạch chúng lại bất ngờ cảm giác được có thứ gì đó hơi mát lạnh, ẩm ướt chạm vào làn da dưới váy của mình.

Cô bèn vén váy lên xem thử.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà Thẩm Hiến Nghi bắn dính lên lớp vải lót làm nó ướt đẫm, sau khi hơi nước bị hấp thu thì còn lại một vết bẩn rất lớn.

Tiểu huyệt vô thức co rút vài cái, Thời Lê kẹp chặt tiểu huyệt, sau khi thả lỏng cô cảm giác được có một dòng nước da^ʍ trào ra từ bên trong.

Thời Lê nghĩ mình tiêu đời rồi, có lẽ cô đã nảy sinh cảm giác với thân thể của Thẩm Hiến Nghi.