Kẹo Mạch Nha

Chương 9

"Thế nào, khó không."

An Vu lắc lắc đầu nói cũng tạm, cô nghe mẹ nói Lục Thanh Hoài học rất giỏi, khi thi tốt nghiệp anh ấy còn đứng trong top 10 của trường.

Lục Thanh Hoài từng học ở Trường Trung học thực nghiệm Đại An, trường đó còn tốt hơn Trường Trung học số 8 Đại An.

Về việc An Vu mượn tài liệu của Lục Thanh Hoài, hôm nay cô mới chỉ nhận được sách lớp 11, cô quản lý tài liệu nói tài liệu lớp 10 cần phải tập hợp lại, sau khi thống kê mới có thể biết được còn hay không, chắc phải đợi rất lâu nữa.

Mục tiêu mà Tống Băng đặt ra thực sự quá cao, cô phải dành thời gian tự học hết những nội dung năm trước lại một lần. Không phải cô chưa từng nghĩ đến việc hỏi bạn cùng lớp nhưng cô vừa mới chuyện vào lớp nên chưa thân với bạn học trong lớp, cũng sợ làm phiền người khác.

Cô muốn hỏi sách giáo khoa của trường cấp ba thực nghiệm Đại An có giống với trường cô hay không, kết quả nghe Lục Thanh Hoài nói sách bọn họ học đều là một.

Kết quả này lại hợp tình hợp lý như vậy, An Vu cong cong mắt cười: "Dạ, cảm ơn anh Thanh Hoài, vậy để em đợi xem sao ạ."

Lục Thanh Hoài cong môi "ừm" một tiếng, cười nói: "Từ từ thích ứng là được, không gấp."

"Được." An Vu gật gật đầu.

Cô nhìn Lục Thanh Hoài một cái, nhỏ giọng hỏi: "Anh Thanh Hoài, muộn như vậy mà anh vẫn ra ngoài ạ?"

Điện thoại của Lục Thanh Hoài rung lên, đối phương gửi tin nhắn đến càng ngày càng nhiều, anh ấy một tay cầm điện thoại di động nhẹ nhàng gõ hai chữ, sau đó nhét điện thoại di động vào trong túi.

"Ừm, gặp vài người bạn."

"Dạ." Lông mày An Vu cong cong, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, cô đưa bánh rán vừa mới mua cho anh ấy.

"Cho anh sao?" Lục Thanh Hoài nhướng mày.

"Ừm, vốn dĩ là mua cho mẹ em nhưng bà ấy ngủ rồi." An Vu thật lòng nói: "Bữa tối em ăn no rồi, không ăn nổi nữa ạ."

Cô gái khi nói chuyện cả khuôn mặt đều đỏ cả lên, mắt rủ xuống không dám nhìn anh ấy.

Vừa gặp lần đầu Lục Thanh Hoài đã biết da mặt cô mỏng, anh ấy không từ chối, nhận lấy bánh rán cô đưa tới móc trên tay lái xe điện.

"Được, vậy anh giúp em giải quyết." Lục Thanh Hoài cười nhẹ.

"Dạ, vậy em về trước đây, anh Thanh Hoài đi đường chú ý an toàn."

An Vu vội vàng xoay người, cô men theo thềm cầu thang ngoài cửa đi lên, ánh sáng phía sau vẫn đi theo cô, cho đến khi cô mở đèn phòng mình lên thì mới nghe thấy tiếng xe rời đi.

An Vu lặng lẽ nhìn ra bên ngoài xem thì thấy một mảng đen như mực, người đã rời khỏi rồi.

An Vu phát hiện một hiện tượng vô cùng kỳ lạ, cô giống như không có cách nào đối mặt với ánh mắt của Lục Thanh Hoài. Ánh mắt của Lục Thành Hoài quá ấm áp, nghiêm túc lại chuyên chú, giống như một xoáy nước hút người.

Sao lại như vậy.

Tim đập thình thích vui thích, An Vu vỗ vỗ mặt mình, cô dựa vào bên cửa ổn định lại cảm xúc.

Chưa mượn được sách, cô vẫn phải đợi một thời gian nữa. May mà mới nhập học tháng đầu tiên vẫn chưa quá khó, An Vu đặt sách xuống, cô lấy bài thi ra tiếp tục ôn tập nội dung bài ngày mai phải học.

Trong tiểu khu Cổ Lộng về đêm vô cùng náo nhiệt, một đoàn người ở trong quán đồ nướng ăn xong cơm tối cũng không chịu về, trực tiếp mở phòng riêng bên cạnh chơi bi-a.

Trình Bạch Hủy khoan thai tới muộn, bữa tiệc tối cũng đã kết thúc.

Có điều cô ta vốn không muốn ăn đồ nướng, Trình Bạch Hủy có yêu cầu rất cao với vóc dáng của mình, bình thường cơ bản sẽ ăn những đồ ăn lành mạnh.

Cô ta thay thành quần jean, mặc áo hai dây màu tím, cũng không còn xịt nước hoa nồng nặc nữa.

"Giang Sóc, tớ không biết chơi cái này lắm, cậu dạy tớ được không?"

Trong tay cô ta cầm cây gậy đánh bi-a, cắn môi đứng trước mặt thiếu niên.

Cô ta không dễ dàng gì mới có cơ hội tiến vào vòng bạn bè của Giang Sóc.