Ninh Trường Thanh không cho mọi người cơ hội, ngược lại Bối Ngọc Ngọc thấy Ninh Trường Thanh đứng dậy, có chút hồi hộp, ánh mắt của cô ta cũng nhìn sang, cũng bị kinh ngạc trước vẻ đẹp này.
Ninh Trường Thanh không nhìn cô ta, chân dài bước một bước, tránh khỏi ghế dài, ló đầu đối diện trực tiếp với phòng phát sóng trực tiếp.
[...]
[Sắc đẹp bạo kích...]
[Cưng xỉu.]
[Aaa để tôi nói trước, kẻ cặn bã này đúng là đẹp trai thật!]
Đúng lúc Ninh Trường Thanh thấy được câu này, cười một cái, nụ cười này khiến phòng phát sóng trực tiếp như trầm xuống, Ninh Trường Thanh mở miệng, giọng nói trong sáng dễ nghe, du dương như nước suối chảy, vô cùng sạch sẽ thuần túy: "Kẻ cặn bã đẹp trai thì không phải là kẻ cặn bã rồi à?"
"Tất nhiên, tôi không phải kẻ cặn bã."
Những người trong phòng phát sóng trực tiếp vừa mới bị sắc đẹp quật ngã, còn chưa kịp nói đã thấy đối phương giơ máy lên, màn hình đem điện thoại di động sáng lên, đối diện với mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp: "Thấy hai người này ôm nhau không? Một người trong đó chính là vị đối diện này, Đoạn Hạo, cậu hai của tập đoàn Đoạn thị, trên danh nghĩa sở hữu một công ty truyền thông quảng cáo Minh Vũ, cũng là bạn trai hiện tại của tôi, tất nhiên thì bây giờ là bạn trai cũ rồi. Ngày hôm nay anh ta cùng với nghệ sĩ ký hợp đồng với công ty, nickname là Tiên Bối Nhi ăn ăn ăn, cùng nhau diễn tuồng vui này, thiết lập nhân vật là kẻ si tình, vì muốn chia tay với tôi, cũng là muốn hủy hoại tôi nên dựng ra chuyện này. Cái gọi là tình yêu đích thực không thể bị phát hiện nói không nên lời của tôi, anh ta không có chứng cứ, nhưng tôi có. Đây là lần lừa dối gần đây nhất của anh ta, Nghiêm Vân Minh, tin rằng mọi người cũng không lạ mặt."
"Em nói bậy bạ gì thế?" Lúc này Đoạn Hạo mới phản ứng được, vội vàng muốn đi qua cướp máy.
Bối Ngọc Ngọc cũng mắt choáng váng, quên mất không phản ứng.
Đoạn Hạo cao hơn Ninh Trường Thanh nửa cái đầu, vốn anh ta cho là bản thân có thể áp chế Ninh Trường Thanh, nhưng Ninh Trường Thanh chỉ thản nhiên nhấc tay, anh ta không còn cách nào tới gần một bước.
Ninh Trường Thanh đưa thẳng điện thoại di động đến gần ống kính, làm cho tất cả mọi người thấy rõ ảnh chụp, lúc này mới thu hồi tầm mắt lại, nhìn về phía Bối Ngọc Ngọc: "Mười ngàn tệ đã có thể bán đứng lương tâm, cầm tiền như vậy có vui vẻ không? Quảng cáo cấp X của Minh Vũ, ký hợp đồng đại ngôn mỹ phẩm, có vui vẻ không?”
Sắc mặt Bối Ngọc Ngọc trắng nhợt, cậu, làm sao cậu biết?
Ninh Trường Thanh không nhìn bọn họ nữa, cất điện thoại di động lại, cũng không biết làm sao cậu làm được, nhẹ nhàng vung tay lên khiến cho một người cao to lực lưỡng như Đoạn Hạo nhẹ nhàng bị đẩy ra mấy bước.
Đoạn Hạo vô thức muốn đuổi theo, đầu Ninh Trường Thanh cũng không quay lại: "Cơm là anh mời, một ngụm nước tôi cũng chưa uống, anh tính tiền."
[ĐM, tôi tê liệt rồi.]
[Lúc còn sống lại có thể ăn dưa đầu tiên!]
[Aaa tôi đã nói sao lại thấy Đoạn Hạo quen mắt như vậy, ngay từ đầu không nghĩ tới tập đoàn Đoàn thị, dù sao đây chính là tập đoàn xếp thứ mười trong bảng xếp hạng các tập đoàn nổi tiếng ở thành phố A, cậu hai hợp mưu cùng người nổi tiếng trên mạng? Tính kế người mới? Nhưng lại bị bị người ta tính ngược lại, hay hay!]
[Đằng trước, trọng điểm là chuyện này sao? Chẳng lẽ trọng điểm không phải là Nghiêm Vân Minh sao? Tiểu sinh mới nổi lại là kẻ thứ ba?]