Hôn Em Đến Khi Ngừng Thở

Chương 14: A Hinh đâu?

Kết thúc một bữa Sáng đầy hỗn độn bằng một bữa ăn no, Tô Ni Hinh vui vẻ ngồi thả lỏng người ra ghế hưởng thụ, mắt đưa về phía tivi tay cũng không quên đưa từng miếng táo cùng nho vào miệng nhai rất vui vẻ.

Nghiêm Tác ngồi ở chiếc bàn không xa xử lý công việc, thỉnh thoảng lại nhìn về phía cô.

Âm thanh của tivi được bật lên rất ồn, Tô Ni Hinh thân hình lại nhỏ nhắn, cô chính là người thời cơ nhất, Nghiêm Tác vừa chăm chú việc khác một lúc cô liền lẻn ra ngoài.

Vẻ mặt cô không vui, một chút cũng không, liền lên xe chạy thẳng đến sân bay.

Một chút cũng đoán được, cô không muốn ở gần Nghiêm Tác, nên sáng nay cô đã tranh thủ đặc vé máy bay chờ thời đến liền vọt đi mất.

Lúc trước, lúc cô đi hắn một ý nghĩ cũng không muốn đuổi theo, bỏ mặt cô. Cái bọn người chặn đường cô cũng bị tống vào tù nhờ Chu Tứ Quỳ giúp đỡ, đặc biệt hơn nữa, họ khai ra kẻ chủ mưu lại chính là Nghiêm Tác

Gần đây cô biết được chút tin tức, gia đình hắn lại đang có vấn đề tranh chấp với tư nhân nước ngoài, cô lại là luật sư có tiếng, vụ này chỉ cần có tên cô phần thắng của hắn lại càng nắm chắc trong tay.

Cứ cho là trùng hợp nhưng cũng đâu thể trùng hợp đến rõ ràng như vậy.

Cô chính là không muốn giúp, dù có thật hay không cũng không muốn giúp!

....

Tầm 20 phút, cô lên máy bay chạy thẳng đến thành phố B đang chuẩn bị làm thủ tục về nhà. Lúc này Nghiêm Tác cũng nhận ra điều gì đó chạy nhanh tìm cô, một cuộc tìm kiếm lại diễn ra. Hắn cuốn cuồn lên, điện thoại gọi liên tục, tay lái vô lăng lướt trên đường rất nhanh.

Biết cô đến thành phố B hắn liền theo đến bằng máy bay tư nhân chỉ mười mấy phút hắn đến nơi.

Biết rõ Tô Ni Hinh sẽ không về nhà hắn liền chạy đến nhà Chu Tứ Quỳ đập cửa hồi lâu cũng không thấy động tĩnh gì.

Gọi tên Tô Ni Hinh rất lâu, gọi điện thoại cho cô cả chục cuộc cũng không thấy bắt máy.

Bây giờ hắn như tên gác cửa đứng ở đó đợi rất lâu.

- Tô Ni Hinh, anh xin lỗi!

- Tô Ni Hinh, anh làm em giận sau, anh làm sai gì nữa rồi? Em về cùng anh được không, muốn đánh muốn gϊếŧ như nào tùy em, anh không khởi kiện đâu được không.

- A Hinh anh sai rồi, anh biết em ở trong đó, em ra đây được không, anh làm ghế cho em ngồi rồi chúng ta từ từ nói chuyện.

Nghiêm Tác biết được chuyến bay của cô, biết cô sẽ không về nhà mà tìm đến nhà người quen, trong đầu liền nghĩ ngay đến Chu Tứ Quỳ một mạch chạy thẳng đến.

Nhưng mà Tô Ni Hinh đâu có ở đây!

Cô đến nhà Tạ Vãn Dinh, cô bạn luật sư thân thiết của mình để ăn nhờ ở đậu . Cái lúc mà Nghiêm Tác đứng dưới trời nắng gắt gọi tên cô đến đổ mồ hôi, mặt đỏ lên thì Tô Ni Hinh đang nằm trong phòng máy lạnh, trong vòng tay người đẹp ngủ trưa một cách thảnh thơi.

Đến 2 giờ chiều Chu Tứ Quỳ vừa về đến nhà đã gặp cảnh khó tả, liền lên tiếng :

- Nghiêm thượng tướng? Nhà tôi có gì sau, hay hoa đẹp nên anh đến đây ngắm?

- A Hinh đâu?

Nghiêm Tác nghe tiếng Chu Tứ Quỳ liền xoay người nhìn hắn, bước đến nắm lấy cổ áo Chu Tứ Quỳ kéo mạnh.

- Em ấy xin nghỉ việc, đi đâu tôi không biết, có biết cũng không nói cho ngài!

- Anh!!

Nghiêm Tác cuốn lên tức giận nhìn người đàn ông đang đưa mắt mãi mai mình , như muốn đâm nát của quý anh ta.

- Nếu anh có giấy soát nhà, tôi liền mời anh vào xem, còn không phiền anh đi chỗ khác chơi, luật sư chúng tôi cũng rất nhiều việc.

Chu Tứ Quỳ vừa nói vừa giật mạnh tay Nghiêm Tác ra, tay còn lại nâng cao góc 60 độ đưa ra phía cửa lớn ý tiễn khách.

Nghiêm Tác đẩy mạnh anh ta ra bước khỏi khuôn viên nhà Chu Tứ Quỳ, mài còn nheo lại, gương mặt hung dữ bước lên xe chạy đi mất.

Hắn chạy đến trước nhà cô, cố thủ ở đó đợi.