Xuyên Nhanh: Tra Công Khóc Lóc Thảm Thiết Cầu Xin Tôi Tha Thứ

Chương 11

Diễm quỷ nhẹ nhàng thở ra, lẩm bẩm: “Ngốc nghếch, đầu óc chỉ toàn toàn đánh đấm.”

Mặc kệ tên ngốc này, hắn còn phải tìm con mồi mới, cứ để tên này ở lại đây chơi mấy ngày, biết đâu có hiệu quả ngoài ý muốn.

……

Không ai có thể thấy cậu, cậu có thể đi bất kỳ đâu.

Trước tiên Nam Tinh liền tìm đến hoa khôi trong thanh lâu, theo học cách trang điểm, sau hai ba ngày thì cậu tự nhận đã học xong kĩ năng lợi hại nhất của hoa khôi, bèn làm theo chỉ dẫn của diễm quỷ, bắt đầu đi dạo quanh thanh lâu, xem những cái gọi là "thải dương chi thuật".

Những việc như này ít nhiều có chút không thú vị và không đẹp mắt, còn không bằng trên bàn có một đống đồ ăn thì nhanh hơn biết bao nhiêu, tiếc là không ai thắp hương cho cậu, cũng không ai gọi tên cậu, cậu cũng không thể ăn.

Học bốn, năm ngày những thứ như thế, khi cậu gặp lại gặp diễm quỷ, diễm quỷ nói: “Bây giờ ngươi đã học được bảy, tám phần, xem như có thể đi hành nghề được rồi, tự bản thân mình đi tìm người xuống tay đi.”

Trong lòng của Nam Tinh có chút sợ hãi: “Ngươi không đi theo dạy ta sao?”

Diễm quỷ khinh miệt nói: “Ngươi sao không bảo ta đút sữa cho ngươi luôn đi? Muốn ăn còn muốn ta dạy, cho ngươi đói ch.ết thì thôi!”

Diễm quỷ trước khi đi cũng dặn dò chút việc, ví dụ như thời điểm tốt nhất là vào đêm khuya ra tay, tốt nhất chọn mấy người đàn ông trẻ tuổi sống một mình, ví dụ như trang điểm kỹ rồi mới đi để không dọa sợ người ta.

Nam Tinh ghi nhớ kỹ mấy điều này, cậu ở An Thành đi lang thang, rốt cuộc ở một ngôi làng hẻo lánh gặp được nam nhân trẻ tuổi sống một mình.

Người này cậu đã gặp qua một lần.

Lần trước chủ nhân đến một gia đình giàu có kiếm tiền giống như đã gặp được người này, cả người sạch sẽ lại lịch sự văn nhã, thoạt nhìn rất dễ ra tay.

Cậu có nghe chủ nhân nhắc đến tên y, hình như là Đỗ Nhược Tiên.

Đỗ Nhược Tiên có lá số tử vi nhẹ, đôi mắt có khả năng nhìn thấy thế giới âm dương, từ nhỏ đã có thể thấy ma quỷ.

Rất nhiều lần, y suýt nữa mất mạng vì một số sự kiện kỳ lạ.

Y thu hút ma quỷ và gây ra nhiều rắc rối cho gia đình, khiến gia đình gặp vài tai họa. Vì sợ liên lụy đến người nhà nên y chuyển đến đây sống một mình ở vùng ngoại ô hẻo lánh, và hằng ngày được phục vụ bởi người giúp việc, chỉ ở lại phục vụ ba bữa ăn rồi lập tức rời đi để tránh gặp phải sự việc lạ lùng.

Nghe nói, thiếu gia nhà họ Đỗ thường gặp rắc rối với ma quỷ, gây ra xui xẻo cho những người xung quanh, nên ít người dám tiếp xúc với y.

Đỗ gia đã mời một đại sư dán bùa ở mọi cửa trong ngôi làng và trên người của y cũng mang theo chuỗi Phật dùng để trừ tà.