Chương 22: Côn ŧᏂịŧ chọc ở bụng nhỏ
Quân Dạ Huyền, nghe nói không chỉ là thiên tài, còn là đội trưởng đội huấn luyện tinh anh tại căn cứ đảo nhỏ của Tần Mặc, chỉ số thông minh rất cao, dáng người với nhan sắc cũng rất cao, quan trọng nhất là, có quan hệ rất tốt với Tần Mặc.
Một cao thủ lợi hại còn quái gở, người bình thường căn bản không có khả năng tới gần hắn, nhưng, đối với một người từ nhỏ không có mẹ mà nói, một phụ nữ thanh xuân lớn lên giống mẹ hắn, muốn tới gần hắn hẳn vẫn thực dễ dàng.
Nhiệm vụ này, Tiếu Dao quyết định nhận đồng thời cùng nhiệm vụ Tần Mặc, nếu quan hệ hai người tốt như vậy, cô tới gần Quân Dạ Huyền, liền dựa vào đó để gần Tần Mặc.
Mặc kệ thế nào, đêm nay Tần Mặc nhục nhã cô, tương lai, nhất định phải hoàn trả gấp bội!
“Hiện tại tâm tình tốt hơn chút nào chưa?” Tần Nhất Phi xoa xoa đầu cô, “Nếu tâm tình tốt liền đi ngủ sớm một chút, tôi ở chỗ này bồi cậu.”
“Ân.” Đây là thói quen hình thành từ mười mấy năm qua, chỉ cần tâm tình Tiếu Dao không tốt, Tần Nhất Phi nhất định sẽ ở lại bồi nàng.
Nhưng đêm nay, không khí dường như có chút không giống, lúc Tần Nhất Phi xốc chăn lên nằm bên người cô, hai người dường như đột nhiên đồng thời nhớ tới cái gì, trong nháy mắt, thân thể Tần Nhất Phi cứng đờ.
Đêm qua bọn họ, thiếu chút nữa liền làm loại chuyện đó, hiện tại... Ở gần nhau, cảm nhận được nhiệt độ trên người đối phương, tệ nhất là, nhiệt độ cơ thể hai người trong nháy mắt dường như cũng tăng vọt lên.
Vừa rồi Tiếu Dao thật sự không nhớ ra, hiện giờ tưởng tượng đến hình ảnh tối hôm qua mình tận mắt nhìn thấy, nghĩ đến hình ảnh côn th*t Tần Nhất Phi cắm tiểu huyệt mình, tim đập thình thịch lại nhảy nhót bay bay.
Chăn còn chưa trùm lên, hai người cũng đã đổ mồ hôi đầm đìa, hô hấp Tiếu Dao rối loạn, có chút chịu không được áp lực không tiếng động này: “Nhất Phi...”
“Tôi đây.” Âm thanh Tần Nhất Phi khàn khàn khó nên lời, rốt cuộc vẫn đem chăn trùm trên người, duỗi tay ôm cô tới: “Ngủ đi, tôi trông cho cậu.”
“Nhưng...” Tiếu Dao cắn môi, mặt đỏ tới mang tai, trước kia quen rồi, đêm nay lại cảm thấy đang nói lời ái muội.
“Mau ngủ.” Tần Nhất Phi bỗng nhiên tăng thêm ngữ khí.
Tiếu Dao hoảng sợ, vội trở mình muốn đưa lưng về phía hắn, ai biết lúc xoay người cử động hơi quá, không cẩn thận, tay đυ.ng phải đồ nào đó cứng ngắc dưới háng hắn.
“Nhất Phi!” Hắn thế nhưng đã cứng thành như vậy! Cô hình như... Chưa cởϊ qυầи áo đâu. Nhưng, côn th*t Nhất Phi, đêm qua cô đã thấy, hiện tại không cẩn thận đυ.ng vào, hình ảnh lập tức lại ùa tới trong đầu.
Tần Nhất Phi bị cô không cẩn thận chạm vào côn th*t, nhịn không được kêu rên, cả người tức khắc một trận căng thẳng: “Tôi thấy, cậu nên tự mình ngủ đi.”
Hắn một lần nữa xốc chăn, đang muốn xuống giường, phía sau một đôi tay nhỏ duỗi lại, ôm chặt eo hắn: “Nhất Phi, có phải cậu ghét bỏ tôi hay không?”
“Sao có thể?” Nói tốt là bạn bè cả đời, cả đời đều phải nâng đỡ nhau.
“Đêm nay cậu tận mắt nhìn thấy hắn đùa bỡn tôi...”
“Chuyện đó tôi thực xin lỗi cậu, không có năng lực bảo hộ cậu.” Tần Nhất Phi lại lần nữa nằm xuống, ôm cô vào trong ngực, chẳng sợ côn th*t còn cứng rắn chống ở bụng nhỏ, nhưng lần này, hắn không có bất luận tránh né gì.
“Tiếu Dao, thực xin lỗi, tôi biết tôi còn chưa đủ cường đại, cậu chờ tôi, tôi nhất định có thể mang cậu rời khỏi đây, cho cậu một cuộc sống yên ổn sinh hoạt.”
Tiếu Dao nhéo vạt áo ngủ hắn, ánh mắt ảm đạm xuống: “Nhưng, chúng ta đi rồi, bọn Anh Tử làm sao bây giờ? Bọn họ sẽ bị gϊếŧ chết, chúng ta đi như thế nào?”