Bổn Vương Muốn Thân Không Cần Tâm

Chương 3: Bảo bối, mở mắt ra mà xem, ta muốn th*ng ngươi

Cố Thanh Ca đương nhiên sẽ không nghe theo, Tiêu Thác hừ cười một tiếng, duỗi tay từ đùi sờ dọc đến đầu gối, nâng cặp chân thon dài của y đặt lên eo mình.

Nơi tư mật xấu hổ của đối phương hoàn toàn bại lộ, trước mắt hắn nhìn không sót gì. Nơi đó hơi hơi co rúm lại, dáng vẻ bị đùa bỡn đến đáng thương.

Cảm giác xấu hổ mãnh liệt khiến Cố Thanh Ca không chịu nổi liền lấy mu bàn tay che khuất hai mắt, nếu không phải sợ tư thế của mình quá lố bịch, y còn hận không thể che cả khuôn mặt.

Tiêu Thác không thèm để ý đối phương xấu hổ, ngón tay chống đáy chậu muốn đút một ngón tay vào lỗ huyệt, nhưng ngay cả một đốt ngón tay cũng có chút miễn cưỡng. Hắn cười nói: "Chật thế này, lúc trước chưa chuẩn bị sẵn sàng à?"

"......"

Đối phương cắn răng, dụi đầu vào gối khẽ lắc đầu.

Người y gả lại không phải là người bình thường, quy củ xuất giá rất phức tạp, đương nhiên là bị đẩy đi làm đủ mọi chuyện, ngay cả chỗ kia cũng đã rửa sạch, chỉ là mấy việc chuẩn bị càng phóng đãng hơn như... bôi dầu để làm tốt khuếch trương chỗ kia thì... Y thật sự không thể chịu đựng được.

Tiêu Thác không hỏi nữa, phát hiện người này chẳng những lãnh đạm mà ở trên giường còn là một cái hũ nút, trêu chọc mãi cũng không đổi lại được một câu nào, vậy cũng đừng trách hắn tự tìm trò vui.

Từ ngăn bí mật bên cạnh giường lấy tới dầu bôi trơn, hắn lấy thật nhiều ra rồi đút vào. Xúc cảm ẩm ướt lạnh lạnh đột ngột xâm nhập kí©ɧ ŧɧí©ɧ Cố Thanh Ca càng thêm căng thẳng, hai chân cứng ngắc dường như không còn là của mình. Mãi đến khi hậu tri hậu giác phát hiện đang bị Tiêu Thác một bên vuốt ve một bên hôn môi, đối phương còn cắn một ngụm lên thịt non trên đùi y, lẩm bẩm: "Thanh Ca, ngươi thật đúng là không thú vị."

Cố Thanh Ca cắn răng không nói gì. Hạ thân ướt dính chật vật, lại bị cắm vào thêm một ngón tay, hoảng hốt không biết đã bị hắn cắm vào bao nhiêu ngón, cảm giác căng trướng làm y có chút đau đớn, bên tai còn nghe được ngữ khí ghét bỏ như vậy, thật là muốn đẩy cái tên trên người y ra!

Nhưng việc này, duỗi đầu rụt đầu cũng là một đao, sớm chịu hay muộn chịu có gì khác biệt.

Thịt non mềm mại nơi lỗ huyệt mỏng manh bị kéo căng ra, mặc cho mấy ngón tay kia tùy ý ra vào, khớp ngón tay đỉnh vào vách trong của lỗ huyệt, thậm chí còn hơi uốn lượn tác loạn, nửa người dưới bị chơi đùa đến giống như không phải là của mình.

Dầu bôi trơn Tiêu Thác đút vào bên trong lỗ huyệt nóng ẩm nhanh chóng hòa tan như thành nước, từ trong huyệt khẩu nhớp nháp ướŧ áŧ chảy ra. Mãi đến khi chơi chỗ kia vừa nóng vừa mềm, hoàn toàn nở rộ, Tiêu Thác mới rút tay ra, cúi nửa người xuống lấy đi bàn tay đang che mặt của Cố Thanh Ca, nhéo cằm y nói: "Bảo bối, mở mắt ra mà xem, ta muốn thượng ngươi."

Không có phản ứng.

Tiêu Thác bèn dứt khoát kéo người dậy, cắn lỗ tai y nỉ non: "Mở mắt ra, có nghe không?"

Cố Thanh Ca không dám kháng cự, chậm rãi mở mắt ra, nhưng mí mắt lại cụp xuống, không dám nhìn thẳng, dưới hàng mi dày là một mảng nước mắt lấp lánh. Lọt vào trong tầm mắt chính là cảnh tượng dâʍ ɭσạи giữa hai người, du͙© vọиɠ cao độ của Tiêu Thác dâng trào thẳng đứng, chỉ chờ thời cơ đâm vào. Chính y cũng không nhận ra, sắc mặt vì xấu hổ lập tức đỏ bừng.

Tiêu Thác bị dáng vẻ này làm cho tâm động, hôn một cái lên gương mặt mỹ nhân: "Ngươi tới ngồi xuống đi."

"......" Cố Thanh Ca bỗng nhiên ngẩng phắt đầu lên nhìn hắn.

Tiêu Thác nở một nụ cười vô sỉ, trong mắt đều là trò hay, vuốt ve trêu chọc huyệt đạo ướt mềm của Cố Thanh Ca: "Ngoan, nơi này của ngươi đã mềm rồi, ngươi ngồi xuống sẽ không bị thương."

"... Không..." Cố Thanh Ca ẩn nhẫn cự tuyệt cố gắng né tránh ánh mắt kia, nhưng y đang ngồi trong lòng ngực Tiêu Thác, tay chân đều không thể nào tự xử, muốn chống cự thối lui.

Ngược lại bị Tiêu Thác một phen ôm eo, nâng y lên rồi ngay giây sau liền đâm vào.

"A! Ưʍ..."

Cố Thanh Ca nhíu mày, đột nhiên bị công kích làm y hoảng sợ vội vàng ôm lấy bả vai Tiêu Thác, ngồi không được, động cũng không xong.

Dươиɠ ѵậŧ cứng rắn khó khăn lắm mới chỉ đâm vào được đầu khấc, một khi đã cưỡi lên lưng cọp thì khó leo xuống, nói gì đi nữa y đều chỉ làm cho bản thân tự xấu hổ, chỉ có thể tùy ý để Tiêu Thác đỡ eo, nâng mông lên, một tấc rồi lại một tấc, dứt khoát thong thả đẩy vào toàn bộ.