Thanh Bạch GL

Chương 4: Tiên Tử

Kể từ chuyện đó xảy ra, danh tiếng của Tiểu Thanh xà là rắn độc liền truyền khắp xà động khiến cho không có một con rắn nhỏ nào dám chạy tới trêu chọc nàng, Tiểu Thanh xà mừng rỡ vì có được thanh tĩnh, cũng không để bụng ánh mắt của mấy con rắn khác xem nàng là như thế nào, nàng có Tiểu Bạch xà là đủ rồi.

Sau khi trải qua sự kiện linh quả sự cố, Tiểu Bạch xà tuy rằng vẫn sẽ che chở các nàng đồng loại, nhưng cũng không hề giống như lúc trước đều lấy mọi thứ của mình có được chia sẻ đi ra ngoài, cho nên một chỗ hang động rắn này cũng liền trở thành nàng cùng Tiểu Thanh xà riêng biệt không gian tu luyện.

Trong nháy mắt, mấy chục năm đã trôi qua, các nàng từ hai cái tiểu xà giờ đây đã tu ra được trưởng thành thân rắn, mà linh quả đối với các nàng loại này yêu còn chưa hóa hình tự nhiên là có tác dụng phi thường, hai đầu xà nhờ có linh quả phụ trợ, tu vi vì thế tăng lên rất nhiều, khoảng cách tu ra nửa yêu thân thể cũng chỉ cần yêu cầu có một cái cơ hội thích hợp mà thôi.

Vào ngày này, thanh bạch nhị xà như thường lệ thân mật câu lấy cái đuôi nhau cùng tiến nhập huyệt động, nhưng hôm nay vừa tiến vào, chúng liền ngửi thấy được có một cái khác yêu hơi thở, chính đang chuẩn bị muốn đi tìm tòi hư thực như thế nào thì đột nhiên cái khí tức kia đã cấp tốc đánh tới, đúng là một con ưng đã có linh trí.

Kia con ưng hẳn đã tu luyện hồi lâu, so với bình thường diều hâu lớn rất nhiều, theo nó vừa đáp xuống, khổng lồ đôi cánh vỗ lên, xanh trắng nhị xà không kịp tránh né, hai cái đuôi đang câu lấy cũng bị bắt phải buông ra bị đôi cánh của nó đánh tới khiến hai con rắn văng mạnh hướng hai phía mà bay đi, nện ở trên vách đá.

Con ưng lập tức xoay chuyển thân thể, bén nhọn móng vuốt thẳng tắp hướng về phía Bạch xà chộp tới, Bạch xà né tránh không kịp, bị nó sắc bén móng trảo thương, cắm vào da thịt, Bạch xà ăn đau, loạn ném lên cái đuôi muốn đem móng ưng lấy ra, ưng lại tránh né vồ tới nàng, đuôi rắn và sắc nhọn móng vuốt ở trên không trung giao chiến, Bạch xà dùng sức đem ưng ném bay đi ra ngoài, nhưng kia con ưng lượn thân dạo qua một vòng lại bay trở về, mở ra mõm xông thẳng tới Bạch xà trước mặt.

Mắt thấy ưng mõm muốn mổ thương Bạch xà lam đồng đôi mắt, phía sau màu xanh lơ thân rắn lưu loát quấn lên hai trảo của nó, đem ưng giam cầm, ngăn cản chúng đi về phía trước tiếp tục làm bị thương Bạch xà, kia con ưng cảm thấy tình thế không ổn, thấy Bạch xà muốn nhân cơ hội quấn lên cánh của chính mình, lập tức dùng Thanh xà đưa ra phía trước giúp nó chắn lại lực công kích của nàng, vỗ cánh bay lên, Thanh xà lực đạo đang quấn lấy nó vì thế bị làm cho có chút buông lỏng, nhưng nàng ch·ết sống không buông ra, rất có xu thế muốn quấn lấy không ch·ết không thôi ý tứ, nó giận cực, giơ lên mõm ở trên đầu Thanh xà một trận loạn mổ, Thanh xà bị mổ thương, trùng điệp tê thanh gào rống bị ném tới trên mặt đất.

- Tiểu Thanh....

Thanh xà trong mơ hồ nghe được một tiếng vội vàng kêu gọi, thanh âm kia mềm mại dễ nghe, làm nàng cảm thấy trên người vết thương đều như được tắm mình trong gió xuân, nhưng nàng lại vô pháp mở mắt đi xem là ai đang gọi nàng, giãy giụa vùng vẫy một chút, cuối cùng vẫn là khó nhịn được đau đớn mất đi ý thức.

Thấy Thanh xà té rớt xuống, dưới tình thế cấp bách, trong tuyệt vọng Bạch xà thế mà thực sự đã lột thân biến thành nửa yêu hình thái, nàng nhanh chóng bò lên phía trước, nhìn Thanh xà máu chảy đầm đìa đầu cùng thân rắn, Bạch xà u lam đồng tử tràn đầy lửa giận, nàng tức giận tới đuôi rắn cũng biến trở nên thật lớn, huyễn hóa ra nghịch lân, nàng phi thân bay lên, đem đang muốn bay ra cửa động tẩu thoát diều hâu cuốn lấy, phanh một tiếng ném nó ở trên vách đá, diều hâu thấy nàng hóa thành nửa yêu, nửa yêu là có pháp lực, đối phó chính mình quả thực là dễ như trở bàn tay, nó lúc này mới cảm thấy tuyệt vọng, run rẩy suy nghĩ cầu xin tha, Bạch xà nơi nào còn chịu cho hắn cơ hội, trong tay tụ lên băng trùy, hướng tới diều hâu vứt ra, rậm rạp sắc bén đâm vào diều hâu trong thân thể, đem hắn vĩnh viễn ghim thân ở trên vách đá.

- Tiểu Thanh……

Bạch xà dừng lại ở trước mặt Thanh xà, cẩn thận nâng lên nàng, hái được chút linh quả nhai nát mớm cho Thanh xà, lại đem linh quả nghiền nát thành nước bôi trên miệng vết thương của nàng.

Bạch xà mới vừa hóa thành bán yêu, hơi thở còn không có ổn định, cảm giác đến linh quả ở trong cơ thể Thanh xà vận chuyển lên, nàng mới yên tâm nuốt xuống mấy viên linh quả, mượn lấy linh quả linh lực điều tức nhập định.

Màn đêm càng lúc càng dày, sáng tỏ ánh trăng đổ xuống như thủy ngân, giao thoa với ánh trăng luân chuyển lên linh khí càng lúc càng mạnh mẽ, trong phút chốc chiếu sáng toàn bộ huyệt động, rồi lại dần dần phai nhạt.

Tia nắng ban mai mờ nhạt xuyên thấu vào, Thanh xà rốt cuộc tỉnh táo lại, giật giật thân thể, miệng vết thương còn không có khép lại, nhưng đã có thể hoạt động, phát hiện phía sau có yêu lực dao động, nàng theo bản năng quay đầu nhìn lại.

Bạch xà cau mày nhập định, màu bạc tóc dài ở trong dòng khí dao động hỗn độn phất phới, mông lung ánh sáng nhạt chiếu xuống, không mặc gì cả thân hình có vẻ lả lướt hấp dẫn. Thanh xà muốn thấy rõ khuôn mặt của nàng, có chút gian nan dọc theo Bạch xà trơn bóng da thịt quấn quanh mà bò lên trên, khi đã tới trước mặt nàng, Thanh xà nghiêng cái đầu nhỏ đánh giá nàng cái mũi nhỏ cùng nàng đôi môi đang nhấp chặt.

Như cảm nhận được điều gì đó, Bạch xà đình chỉ điều tức mở mắt đối diện với Thanh xà xích đồng đôi mắt. Thanh xà như bị hút hồn vào này một mãnh ngập nước thâm thúy ánh mắt.

- Tiểu Thanh ~

Bạch xà mừng rỡ lộ ra ý cười nhìn nàng.

Bạch xà cười đến nhu hòa, Thanh xà xích đồng mắt dường như trở nên càng đỏ hơn, nhìn xem trước mắt cái này đủ để điên đảo chúng sinh khuôn mặt, kia cong lên mắt hạnh giống như đựng đầy sao trời tinh hà, lấp lánh rực rỡ, đây chính là trong truyền thuyết tiên tử đi?