Thẻ thông hành của Đinh Diêu trên vòng tay chỉ có hiệu lực ba ngày, mà con tàu thế giới mới cũng đã nói chỉ có hoàn thành trò chơi mới có thể có được thẻ thông hành, nói cách khác ba ngày kế tiếp Đinh Diêu phải tham gia ít nhất một trò chơi do con tàu thế giới mới tổ chức, mà trò chơi này, chắc chắn là cực kỳ nguy hiểm.
Cô không còn lựa chọn nào khác.
Giao diện trên màn hình ngoại trừ thông tin cá nhân, phát sóng trực tiếp, còn có mấy nút màu xám, có lẽ những chức năng này chưa được mở khóa.
Trang thiết bị trong phòng đều rất đầy đủ, trong tủ có quần áo có thể mặc, đều phù hợp với kích cỡ của Đinh Diêu.
Đinh Diêu còn tìm được hộp thuốc ở trong tủ, bên trong có một ít dụng cụ cấp cứu. Thức ăn và nước uống sẽ có robot mang tới đây theo thời gian, nhưng Đinh Diêu không thể tùy ý đi ra khỏi phòng này.
[Tính đến thời điểm 19:00 ngày 30 tháng 8 năm 2045, tất cả những người tiến hóa đã lên thuyền thành công, sảnh giao dịch đã mở cửa cho tất cả những người tiến hóa. Vào 7:00 ngày 31 tháng 8 năm 2045, trò chơi tiến hóa sẽ chính thức mở ra, con tàu thế giới mới rất mong được gặp các bạn ~]
Sau khi giọng nói loli quen thuộc biến mất, đèn cảm ứng trên cửa phòng Đinh Diêu chuyển từ màu đỏ sang màu xanh lá cây.
Màu xanh lá cây đại diện cho việc cô có thể đi ra ngoài.
Sau khi tiến vào con tàu, thiết bị liên lạc mà Đinh Diêu mang theo trên người bây giờ không bắt được tín hiệu, cho nên đến giờ cô không có gì để giao dịch, nhưng nếu đã mở thì cứ đi xem một chút cũng tốt, biết đâu sau này có nhu cầu.
Sảnh giao dịch chật kín người.
Có người giàu thì cầm một thẻ ngân hàng muốn trao đổi những thứ có ích; Còn tên lang thang thì nhe bộ răng vàng, nheo mắt ngồi trong góc nhìn trộm; Có người nhát gan sắc mặt tái nhợt, mất hồn mất vía. Cũng có người muốn làm anh hùng thời loạn thế, trên vẻ mặt đầy sự hưng phấn.
Lỗ Tấn nói đúng, vui buồn của con người không giống nhau.
Đinh Diêu thầm nghĩ.
Chính giữa sảnh giao dịch có rất nhiều bàn vuông, người muốn giao dịch có thể ngồi ở trước bàn vuông. Có rất nhiều bàn vuông nhỏ ở bên ngoài, đều là người tiến hóa giao dịch với người tiến hóa, nhưng chiếc bàn vuông lớn nhất ở giữa trung tâm đại sảnh lại không có người tiến hóa nào.
Chỉ có một người quản lý con tàu đeo mặt nạ hình chuột đứng trước một hàng chai thủy tinh trong suốt, ở giữa cái bàn vuông còn có một chiếc cân.
Đinh Diêu đi tới đại sảnh, lập tức có một nhân viên phục vụ đeo mặt nạ bướm giới thiệu cho Đinh Diêu.
"Đây là một đại sảnh ảo, hãy cầm vật phẩm bạn muốn giao dịch đến ngồi ở bàn vuông bên ngoài, hệ thống sẽ ghi lại thông tin giao dịch của bạn."
"Bạn có thể tìm kiếm trong giao diện của vòng đeo tay, nếu có vật phẩm bạn coi trọng, có thể đi tới bàn nơi chủ sở hữu để giao dịch."
"Ở giữa là bàn vuông để giao dịch với quản trị viên của con tàu thế giới mới, nếu lấy ra được những vật phẩm mà quản trị viên quan tâm, có lẽ họ sẽ giao dịch với bạn.”
“Đó là cân ảo, nếu lấy ra đồ mà bạn muốn giao dịch và đặt nó trên cân, quản trị viên sẽ chấm điểm và đưa ra những mặt hàng họ nghĩ là tương đương với nó.”
*Cân ảo: cân này giống như cân của cung thiên bình, có một cái trụ ở giữa, hai bên là hai đĩa cân.
Đinh Diêu nhìn thoáng qua giao diện vòng tay, quả nhiên đã xuất hiện thêm một cái "giao dịch" đã được sáng lên.
"Những chai này trao đổi thế nào?"
Trong khi mọi người đang nhiệt tình giao dịch với nhau, một cô gái áo đỏ đã bước gần đến người quản lý con tàu.
"Hãy lựa chọn bình gen mà bạn muốn, và đưa ra thứ mà bạn muốn đổi, đặt lên cân, nếu hai thứ có giá trị như nhau, giao dịch thành công." Đây là câu trả lời của người quản lý con tàu.
Cô gái này thật quen thuộc...
Đinh Diêu đột nhiên nhớ tới cô gái áo đỏ được bố mẹ nâng lên trên vai khi cô nhìn thấy trong livestream, trên mặt cô gái không có một chút buồn bã vì đã mất đi bố mẹ, chỉ còn sự bình tĩnh đáng sợ.
Cô gái thân hình nhỏ bé, mặc dù không loại trừ yếu tố bẩm sinh, nhưng Đinh Diêu cảm thấy cô ấy không quá 16 tuổi.
Vậy thì thật khủng khϊếp.
"Cái gì cũng có thể làm đồ vật trao đổi sao?" Cô gái hỏi ngược lại.
"Bất cứ thứ gì, miễn là chiếc cân bằng nhau." Người quản lý trả lời, không có một chút cảm xúc thăng trầm nào trong giọng điệu.
"Hướng tiến hóa của những lọ gen đó là gì?" Cô gái chỉ vào một trong những lọ thủy tinh màu vàng.
"Mỗi màu sắc sẽ đại biểu cho một phương hướng tiến hóa, điều này do chính các bạn khám phá."
"Tôi muốn nó." Cô gái chỉ vào lọ thủy tinh vàng: "Đổi nó với mắt trái của tôi."
Ngay khi vừa dứt lời, cả sảnh giao dịch lớn như vậy lập tức an tĩnh lại, những người lớn tuổi ở đây đều hiện lên vẻ mặt ngưng trọng, lại thấy cô gái lặp lại câu nói: "Đổi nó với mắt trái của tôi.”
"Được thôi." Người quản lý con tàu đặt lọ thủy tinh vàng ở một bên cân và đưa cho cô gái một con dao đã được tiêu độc.
Đinh Diêu quay đầu đi, mọi người trong đại sảnh cũng thế.