Sau Khi Ngủ Với Đại Lão, Tôi Chạy

Chương 35: Dạy một bài học

Cam Điềm đang ăn mì thì dừng lại, nhìn hắn: "Chúa phù hộ cậu..."

Mặc dù chuyện này không liên quan tới Cam Điềm nhưng hôm sau cô vẫn theo chân La Xuy Tử tới. Chuyện tới chợ đồ cổ tìm bảo vật không cần phải vội, đa phần chính là duyên phận, cô còn phải lo an nguy của anh em tốt.

Sau khi La Xuy Tử đến gặp mặt mấy người kia, cầm đầu nhìn thấy cậu ấy mang con gái đến thì vẻ mặt không vui lắm, nói giọng địa phương không biết ở đâu: "Cậu cũng không chuyên nghiệp quá rồi, sao còn mang theo cô gái?"

Cam Điềm đội mũ lông trên đầu, mặt đeo khẩu trang nên người ta chỉ nhìn thấy mỗi đôi mắt.

Cô đứng cạnh La Xuy Tử trông rất nhỏ con, trên áo lông dường như hiện ra hai chữ đỏ to lớn: liên lụy.

Đôi mắt chớp chớp có nhịp điệu, Cam Điềm không nói lời nào, mặc kệ mấy tên ăn mày lôi thôi lếch thếch nhìn cô như thế nào.

La Xuy Tử cười nói: "Chị đại nhà tôi ở nhà rảnh rỗi quá nên xương cốt đau, chạy ra xem trò vui thôi, không ảnh hưởng gì đâu. Đừng lãng phí thời gian nữa, người ở đâu mau dẫn chúng ta tới đó đi."

Sắc mặt tên cầm đầu vẫn không vui, có vẻ không trông cậy vào La Xuy Tử có thể thành công, giọng điệu không tốt: "Tên nhóc kia đổi chỗ rồi, hôm nay trong tàu điện ngầm, đi theo bọn tôi là được."

Cam Điềm bỏ tay vào trong túi áo, miễn cưỡng đi theo mấy tên ăn mày.

Đến trạm tàu hỏa gần chỗ gặp mặt bọn họ, đi qua cửa số ba tàu điện ngầm, xuống thang cuốn đã nhìn thấy dưới đất có tên mặt trắng ngồi ăn xin, trước mặt bày bảng hiệu bằng giấy viết sáu chữ to: Biết nấu cơm, cần bao nuôi.

Cam Điềm ló đầu nhìn xem tên nhóc này tuấn tú như thế nào nhưng chỉ thấy lỗ tai và gáy một chút, không nhìn thấy mặt.

Cầm đầu không đi tiếp, quay đầu nhìn La Xuy Tử, ra hiệu nói: "Tên đó, cậu giúp bọn tôi dạy dỗ nó, làm tốt đảm bảo sẽ cho cậu làm lãnh đạo."

Cam Điềm còn ló đầu nhìn, nhạt nhẽo nói: "Lãnh đạo thì thôi đi, cho bọn tôi tiền công là được..."

Cầm đầu không biết cô tính toán sao, chỉ không để ý tới cô mà nhìn La Xuy Tử: "Cậu xem thử, có dạy cho một bài học được không, không được thì thôi."

Không còn cách nào khác thì cúi đầu trước nhan sắc, trước phá hỏng địa bàn, về sau bọn họ sẽ nghĩ cách nâng cao giá trị nhan sắc bản thân lên.

"Chút lòng thành." La Xuy Tử bốp bốp xương ngón tay, hoàn toàn không để tên ẻo lả này vào mắt.

P/s: Nếu yêu thích truyện xin hãy đề cử Ánh Kim, bấm theo dõi truyện, đánh giá 10 sao làm động lực cho nhóm ra chương nhanh hơn nha