Sau Khi Ngủ Với Đại Lão, Tôi Chạy

Chương 17: Thành quả phẫu thuật

Nhưng cậu ta đã tự mình xem kỹ thành quả cuối cùng của cuộc phẫu thuật, quả thật là tổ dự án đã tạo ra cô gái có bộ dạng xinh đẹp, trí lực cũng giảm xuống, mất bộ phận nhân cách độc lập và năng lực tự hỏi, tính cách dịu ngoan không biết giận, tuyệt đối là một thú cưng rất ngoan.

Nói cách khác, cô không thể nào làm Phong Cảnh Hàn tức giận như vậy được.

Vì để tạo bất ngờ cho Phong Cảnh Hàn, trợ lý không nói món quà đó là gì cho Phong Cảnh Hàn biết, chỉ nói độ hoàn mỹ và đặc tính của cô.

Nhưng bây giờ mọi chuyện giống như lệch khỏi quỹ đạo, thậm chí xảy ra hiệu quả ngược lại, sau lưng cậu ta chảy ra mồ hôi lạnh.

Cậu ta nhíu mày ổn định cảm xúc, cầm di động lên gọi điện thoại cho cô hai Tống.

Cô hai Tống nghe nói Cam Điềm Điềm đã chạy mất, mày cũng nhíu lại, vẻ mặt tràn đầy sự không thể tin.

Cô ta tận mắt nhìn thấy, cuộc phẫu thuật rất thành công.

Sau khi thành công sửa lại thể chất, trạng thái của Cam Điềm Điềm rất đúng với mong muốn, không có biểu hiện khác thường, theo lẽ thường mà nói thì tính cách sẽ không thể thay đổi.

Trước khi Cam Điềm Điềm chạy trốn, giữa cô và Phong Cảnh Hàn đã xảy ra chuyện gì, không có ai biết cả, đương nhiên là trợ lý cũng không thể dò hỏi Phong Cảnh Hàn.

Vừa nghe đã biết anh đang ở trong trạng thái tức giận, nếu tiếp tục chọc giận anh thì không phải đang tìm chết à?

Cho nên, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì cậu ta cũng không có cách nói với cô hai Tống, bây giờ chỉ có thể dò hỏi cô hai Tống, có phải phẫu thuật đã xảy ra vấn đề không.

Nghĩ tới nghĩ lui, cũng không có khả năng xảy ra vấn đề về những mặt khác. Nhưng nguyên nhân cụ thể, phải bắt người đã chạy trốn về kiểm tra thì mới có thể biết được.

Sau khi không thể tìm ra nguyên nhân với trợ lý, Cô hai Tống chỉ có thể vận dụng nhân lực ra ngoài tìm người.

Cần phải tìm được người, dù sao dự án này cũng bỏ ra rất nhiều tiền.

Mà thật ra lúc này cô hai Tống đã không còn hứng thú với Cam Điềm Điềm, người phụ nữ này chọc giận Phong Cảnh Hàn, Phong Cảnh Hàn không còn khả năng muốn cô nữa nên cô cũng đã mất giá trị lợi dụng.

Kế hoạch bỏ nhiều tâm sức như vậy lại bị thất bại, cô hai Tống rất ảo não, cô ta dùng một chân đá vào trên bàn trà, đá bay dép lê.

Một người đàn ông tóc còn hơi ướt mặc áo tắm dài màu vàng vừa bước từ trên cầu thang xuống, thuận tay nhặt dép lê lên rồi bước đến bên cạnh cô hai Tống, giúp cô ta mang dép lê, sau đó éo cô ta vào một góc sô pha, anh ta mỉm cười hỏi: "Cục cưng, làm sao vậy?"

P/s: Nếu yêu thích truyện xin hãy đề cử Ánh Kim, bấm theo dõi truyện, đánh giá 10 sao làm động lực cho nhóm ra chương nhanh hơn nha