Sau Khi Ngủ Với Đại Lão, Tôi Chạy

Chương 11: Làm phản rồi

Cam Điềm đứng bên ngoài cửa dậm chân nhẹ nhàng, phủi những bông tuyết trên người, thỉnh thoảng rút tay từ trong áo lông vũ ra đặt bên miệng để sưởi ấm.

Cô cứ đợi như vậy được một lúc, thì cửa cũng mở ra, người mở cửa là một ông già ăn mặc lôi thôi, đầu tóc bù xù, râu ria xồm xoàm, không sai đây chính là cha nuôi của nguyên chủ, ông ta vẫn chưa chuyển đi nơi khác.

Khi nhìn thấy Cam Điềm, ông già có chút ngạc nhiên: "Tại sao mày lại quay về rồi?"

Bởi vì Cam Điềm thấy quá lạnh, nên cũng không quan tâm đến ông ta, trực tiếp đẩy ông ta ra bước vào cửa. Vào trong phòng thì bắt đầu cởi dép lê và vớ, rụt người đến bên cạnh máy sưởi để làm ấm cơ thể.

Đôi môi lạnh đến phát tím, máy sưởi xua tan hơi lạnh trên người, lúc này cô mới cảm thấy cơ thể thoải mái.

Rất ít khi ông già không nói những lời cay nghiệt giống như trước, ngược lại là ngồi bên sô pha đối diện suy tư nhìn cô.

Ánh mắt của Cam Điềm vô tình quét qua ông ta một cái, nhìn thấy sự lưu luyến khác thường trong đôi mắt ông ta, trong lòng cô cảm thấy ghê tởm không thôi, nghĩ thầm đừng nói là bây giờ ông già này biếи ŧɦái đến mức muốn lăn giường với cô đấy chứ, không có quan hệ máu mủ thì vẫn là lσạи ɭυâи.

Con gái do chính mình nuôi lớn, thế mà lại có ý nghĩ đáng chết như vậy.

Cô chịu không nổi ánh mắt của ông già này, Cam Điềm cầm cái ghế gấp trong tay trực tiếp ném về phía ông ta.

Ông già hoảng sợ, nhưng phản ứng rất nhanh, ông ta lấy tay chắn phía trước, ghế gấp đập thẳng vào trên cánh tay ông ta, khiến ông kêu lên một tiếng "Ui da".

Ông ta có chút đau, đôi mắt trừng Cam Điềm: "Ranh con, mày làm phản rồi, muốn chết phải không?"

Nói xong cầm cây chổi lông gà trên bàn đi về phía Cam Điềm ngay lập tức,vén tay áo lên tư thế như muốn đánh người.

Kết quả là chỉ vừa đi đến trước mặt Cam Điềm, cây chổi lông gà vẫn chưa giơ lên, thì đã bị Cam Điềm dùng một chân đá bay.

Dù tình trạng cơ thể của nguyên chủ không được tốt, nhưng vẫn có sức bật.

Cô đá ông già ngã xuống đất đập vào vách tường, nghe ông ta la lên hai tiếng "Ui da".

Cam Điềm nhanh chóng đứng dậy vồ đến, đè ông già dưới thân đánh một trận dữ tợn.

Nguyên chủ bị ông ta đánh rất nhiều lần, dùng nắm đấm đánh ông ta là đã coi như rất hời rồi, cầm băng ghế đánh ông ta vỡ đầu chảy máu thì cũng không quá đáng.