Đợi diễn viên đóng thế lên sàn đấu, Vương Hạo mới nói: "Đã đọc kịch bản rồi đúng không? Đầu tiên là đánh đấm quyết liệt, sau đó Thẩm Ấu Dao phải thua, cái kiểu thua vô cùng thảm hại ấy. Hiểu không?" Sau đó, anh ta lại nói với Thẩm Ấu Dao: "Cô đừng sợ bị thương, diễn viên đóng thế là giáo viên chuyên nghiệp, sẽ không thật sự làm cô bị thương."
Hai người đồng thời gật đầu, thư ký trường quay lại gõ clapboard xuống.
Động tác của diễn viên đóng thế khá đẹp mắt, cô ta tung ra một loạt các cú đấm phối hợp, thế nhưng trong mắt Thẩm Ấu Dao - vận động viên quyền anh đã được huấn luyện từ bé mà nói, những động tác chuyên nghiệp của cô ta cũng chỉ hơn võ mèo cào tí xíu thôi.
Cô thoải mái đón được tất cả các chiêu thức của đối phương, rồi tung ra một cú đấm mạnh kèm đá bay.
Hai người đánh qua đánh lại, thoạt nhìn vô cùng kịch liệt, cũng vô cùng phấn khích.
Diễn viên đóng thế có chút kinh ngạc, thế nhưng càng đánh cô ta lại càng cảm thấy hứng thú.
Sau khi biết chuyện Thẩm Ấu Dao có nền tảng căn bản, cô ta không kiềm chế sức lực nữa, mà tung ra càng nhiều chiêu thức hơn.
Đánh khuỷu tay, huých gối đều bị Thẩm Ấu Dao đỡ được, cô hóa giải chiêu này bằng cách ôm chặt lấy chân đối phương.
Ngay sau đó, đối phương nhún chân lấy đà bật lên không trung, đá vào hõm cổ của Thẩm Ấu Dao.
Vừa nhìn đã biết đó là chiêu hiểm, dường như mọi người đều tự bịt kín mắt mình theo bản năng, kết quả lại thấy Thẩm Ấu Dao túm lấy chân của đối phương, nương theo lực đá của đối phương mà nghiêng người sang một bên, lật người, ấn đối phương xuống đất. Động tác của cô sinh động, lưu loát như nước chảy mây trôi, vô cùng đẹp mắt.
Trong số đám người đứng vây xem, không biết ai kiềm lòng không được, hét lên một tiếng "hay", sau đó các từ ngữ khen ngợi Thẩm Ấu Dao cũng lục tục phát ra.
Đỗ Trạch Thần cũng không kiềm chế được huýt sáo hai cái, chiêu thức ban nãy của cô, quả thật vô cùng đẹp.
Vương Hạo vốn muốn hô "cắt" lại bị phó đạo diễn cản lại: "Cậu đừng lẫn lộn đầu đuôi nữa. Mục tiêu quan trọng nhất của cậu, là quay được một bộ phim hay, cảnh này hiếm khi có được."
Tuy không nguyện ý, thế nhưng Vương Hạo không thể không thừa nhận rằng, cảnh đánh đấm của hai người ban nãy mới thể hiện rõ sức mạnh thể thao, còn cảnh với Mao San San trước đó, cùng lắm chỉ được coi là khua tay múa chân mà thôi.
Tuy rằng có chút ngạc nhiên, thế nhưng thế thì đã sao?
Anh ta tuyệt đối sẽ không khen Thẩm Ấu Dao.
P/s: Nếu yêu thích truyện xin hãy đề cử Ánh Kim, bấm theo dõi truyện, đánh giá 10 sao làm động lực cho nhóm ra chương nhanh hơn nha