Huyện Phong Đồng, Đông Bạch Trang.
Giờ phút này nhiệt độ mát mẻ của buổi sáng chính là khoảng thời gian tốt để xuống ruộng làm việc, nhưng thôn dân ở Đông Bạch Trang rộn ràng nhốn nháo vây quanh một vòng trong sân phơi lương thực, duỗi dài cổ xem náo nhiệt.
Cũng không phải vì nguyên nhân gì khác, chính là vì nhân vật chính đang cãi nhau kia là hai hộ nổi danh nhất trong thôn, một người là Chu gia tiếng tăm lừng lẫy, một người là Chung gia thanh danh thối vang rộng khắp vùng. Hai nhà đều là cao thủ cãi nhau ở trong thôn, sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, mọi người ai không dám lên can ngăn, chỉ có âm thanh khàn giọng mệt mỏi của trưởng thôn đang kiệt lực khuyên can.
“Này bà lão, bà mau đứng lên! Nếu bà còn không đứng lên tôi sẽ khiến nửa đời sau của bà thật sự phải nằm trên giường đấy! Ăn vạ thế mà dám đυ.ng tới trước mặt bổn cô nương, nói cho bà biết, bổn cô nương sẽ không chịu lép vế trước bộ dạng này của bà đâu... Đại ca, nhị ca, tam ca, tứ ca, ngũ ca, cầm gậy lên, nếu bà lão này không đứng lên, mấy người cứ mỗi người cho bà ta một gậy, đánh tàn phế thì chúng ta vẫn bồi thường nổi!”
“Một kẻ ngoại lại vậy mà dám bắt nạt người đã cắm rễ chín đời trong thôn như chúng ta, bắt nạt trưởng bối, mọi người nghe xem cô ta nói cái gì kìa, thiên hạ nào có khuê nữ nào không quy củ, không phép tắc như vậy, đã làm bị thương người ta còn lý sự…”
“Ô ô, cháu trai lớn à, cháu là trưởng thôn của thôn chúng ta, cháu phải làm chủ cho bà thím này, nếu không ta trở về sẽ làm phép để cho ông nhà ta đến tìm cháu, buổi tối tán gẫu cùng cháu, để cho cháu nhớ rõ lại người nhà ta đã cứu cái tên sói mắt trắng nhà cháu như thế nào!”
Trưởng thôn: “....”
Mọi người: “...”
Khâu Kỳ đứng trong góc, vẻ mặt đờ đẫn nhìn trò khôi hài đối diện, không có ý đi lên hỗ trợ khuyên can, cũng không muốn vây xem bát quái cùng những thôn dân khác.
Bởi vì những chuyện này không liên quan đến cậu, cho dù hiện tại theo lý mà nói thì cậu chính là cháu ruột của cái người đang yếu thế hơn trong cuộc cãi vã kia, nhưng chuyện này cũng không liên quan đến cậu, cậu thầm nghĩ sau khi trở lại thế giới của mình, đầu óc cậu có hỏng mới có thể từ bỏ việc làm ruộng ở thế giới kia để đến cái thế giới giả định này chịu tội!
Đúng vậy, đây là một thế giới ảo, tuy rằng tất cả xúc cảm cùng cảm quan đều chân thật đến không thể tưởng tượng nổi, dường như không khác gì với thế giới thực.
Nửa giờ trước, khi cậu đang ngủ ở trong nhà thì bỗng nhiên bị trói định với một cái gọi là “Hệ thống nhân vật phản diện”.
Căn cứ theo những gì hệ thống giải thích thì đối phương đến từ một vị diện cao cấp, nơi đó khoa học kỹ thuật vô cùng phát triển, bởi vậy phương thức giải trí cũng vô cùng cao cấp.
Công ty tinh tế đã nghiên cứu và phát triển ra một thứ gọi là trò chơi mô phỏng nhân sinh trên tinh võng, người chơi có thể lựa chọn bối cảnh tiểu thuyết khác nhau, sau đó tiến vào trong trò chơi, thể nghiệm các loại cuộc đời trâu bò, sáng lạn của nhân vật chính, thỏa mãn cảm giác được theo đuổi.