Tiệm Cà Phê Của Miểu Miểu

Chương 12

"Người còn lại chạy mất rồi?"

Chung Miểu Miểu lặp lại, không thể không cúi đầu nhìn tài liệu trong điện thoại.

Theo dõi, bệnh trầm cảm, người hâm mộ...

Những từ quan trọng này ghép lại, đều hướng về phía trợ lý Giả.

Chung Miểu Miểu tận mắt nhìn thấy trợ lý Giả theo dõi Tống Nhất Kiều, tài liệu lại cho biết, trợ lý Giả là người hâm mộ của Tống Nhất Kiều, từng mắc bệnh trầm cảm nặng nhiều năm, chẳng lẽ...

Trợ lý Giả là một trong hai Fan cuồng điên rồ đó?

Nhưng...

Chung Miểu Miểu không hiểu, trợ lý Giả đã là người vô cùng gần gũi bên cạnh Tống Nhất Kiều rồi, vì sao cô ấy còn muốn theo dõi Tống Nhất Kiều như Fan cuồng vậy? Điều này thật sự không thể hiểu nổi.

Chẳng lẽ trợ lý Giả còn chưa thỏa mãn việc dùng thân phận trợ lý đi theo Tống Nhất Kiều?

Cô ấy say mê Tống Nhất Kiều, muốn quan hệ của cô ấy với Tống Nhất Kiều tiến thêm bước nữa?

Dần dần, đủ loại ý nghĩ tràn đầy trong đầu Chung Miểu Miểu. Chung Miểu Miểu giơ tay đỡ trán, nhỏ giọng thở dài: "Quá phức tạp, việc này không hề hợp với mình, phải làm sao đây..."

Hiện giờ chuyện Chung Miểu Miểu biết là thời gian của Tống Nhất Kiều với trợ lý Giả đã không còn nhiều.

"Không được," Chung Miểu Miểu vội vã tự cổ vũ: "Dù thế nào cũng phải cứu Tống Nhất Kiều. Dù là vì 168 giờ của mình, hay vì khuôn mặt của Tống Nhất Kiều. Nếu như Tống Nhất Kiều chết, sau này có thể không được xem nam chính nồng nàn, dịu dàng còn lãng mạng như vậy nữa."

Lúc này Ngụy Thời Thiên ngồi đối diện Chung Miểu Miểu, vẻ mặt ghét bỏ nhìn cô.

Chung Miểu Miểu ăn burger xong chỉ dùng khăn giấy ăn lau tay thôi. Giờ không hiểu sao bỗng nổi điên, vừa điên cuồng vỗ trán, vừa nắm tóc, hoàn toàn khiến đầu tóc nhiễm đầy mùi burger cá.

Ngụy Thời Thiên khoanh tay nói:" Chung tiểu thư, cô không bị bệnh trầm cảm luôn đó chứ!?"

"Tôi đâu có..." Chung Miểu Miểu muốn giải thích, đồng hồ quả lắc đứng bị bệnh trầm cảm, chuyện này nghe được sao? Cô đâu phải mèo Ragdoll.

Ngụy Thời Thiên bất ngờ nói: "Cũng đúng, bệnh trầm cảm cũng không nghiêm trọng như cô vậy."

Chung Miểu Miểu: "..."

"Trả điện thoại di động cho tôi," Ngụy Thời Thiên còn nói: "Tôi phải đi trước đây, chút nữa sẽ gửi tài liệu đến điện thoại di động của cô. Tôi sẽ trực tiếp chuyển khoản tiền mua đồng hồ quả lắc đứng đến điện thoại di động của cô."

Anh nói rồi liếc nhìn đồng hồ xa xỉ: "Chắc khoảng chập tối, tôi sẽ cho người đến tiệm cà phê của cô để mang đồng hồ quả lắc đứng đi."

"Chập tối?" Chung Miểu Miểu lập tức lắc đầu: "Không được, buổi tối tôi không ở tiệm cà phê."

"Mười giờ?" Ngụy Thời Thiên nhượng bộ.

Chung Miểu Miểu lắc đầu lần nữa: "Mười giờ cũng chưa về."

Ngụy Thời Thiên cười lạnh: "Mười hai giờ? Cô lại tính làm gì? Tôi cho người đến mang đồng hồ quả lắc đi, sẽ không một mình chung đυ.ng gì với cô, dù đêm hôm khuya khoắt cũng..."

Chung Miểu Miểu phát hiện, năng lực tưởng tượng của Ngụy tiên sinh quá xuất sắc, với lại rất thích tưởng tượng mấy chuyện bỉ ổi.

Vẻ mặt Chung Miểu Miểu vô tình, cắt đứt suy nghĩ vớ vẩn của Ngụy Thời Thiên: "Ý tôi là, hôm nay tôi không về nhà, tôi muốn ở gần bệnh viện, cho nên hay là Ngụy tiên sinh đến lấy đồng hồ quả lắc đứng vào ngày khác được không?"

"Cả đêm không về, ở lại bệnh viện?" Theo bản năng, Ngụy Thời Thiên muốn hỏi tại sao, nhưng lời còn chưa hỏi ra, anh bỗng hiểu.

Còn có thể vì sao nữa, đương nhiên là vì Tống Nhất Kiều còn đang ở bệnh viện rồi.

Ngụy Thời Thiên bắt bẻ đánh giá Chung Miểu Miểu: "Theo tôi thấy, Fan cuồng điên rồ theo dõi Tống Nhất Kiều chính là cô đó!?"

Chung Miểu Miểu không để ý lời châm chọc của anh: "Tài liệu xin nhanh chóng gửi cho tôi, nhất định phải nhanh lên đó."

Ngụy Thời Thiên không trả lời, đứng dậy, nhẹ nhàng tự phủi áo khoác, hai tay đút túi, phóng khoáng nhanh chóng rời đi.

Lúc này, cuối cùng đến phiên Ngụy Thời Thiên phóng khoáng rời đi trước.

Nhưng Ngụy Thời Thiên rời khỏi tiệm thức ăn nhanh ồn ào rồi, bỗng phát hiện, trên người toàn mùi burger nồng nặc, chắc cùng mùi nhiễm trên tóc Chung Miểu Miểu.

Tuy Ngụy Thời Thiên cao ngạo rời đi, không thèm để ý đến ai, nhưng Chung Miểu Miểu đã nhanh chóng nhận được tài liệu Ngụy Thời Thiên gửi cho cô.

Có tổng cộng 1178 tập tin.

55 video.

7709 bức ảnh!

"Trời ơi..."

Chung Miểu Miểu nhìn trân trân.

Vừa rồi cô dùng điện thoại di động của Ngụy Thời Thiên, xem tài liệu về trợ lý giả rất nhanh, không có quá nhiều, chưa đến 10 phút đã đọc xong.

Mà bây giờ...

Tài liệu về Tống Nhất Kiều thì...

Tống Nhất Kiều không hổ là minh tinh đang nổi đình nổi đám, dù Chung Miểu Miểu có mười mắt đi nữa, e rằng cả đêm cũng không sao xem hết tài liệu này.

Thư ký của Ngụy Thời Thiên đã đào ra mọi chi tiết lớn nhỏ từ khi Tống Nhất Kiều ra mắt đến nay. Ngay cả chiều cao, cân nặng, cỡ giày, cả cỡ qυầи ɭóŧ của Tống Nhất Kiều cũng đều có đủ.

Đương nhiên, Chung Miểu Miểu thấy ngay tên mình.

Cô không có ký ức lúc trước của cô chủ tiệm cà phê, nhưng trong tài liệu có ghi quá trình lúc cô chủ tiệm cà phê làm trợ lý của Tống Nhất Kiều.

"Ôi --"

Chung Miểu Miểu cũng không biết hôm nay thở dài lần thứ mấy rồi nữa: "Chả trách Tống tiên sinh chán ghét mình..."

Vừa mới thở dài, ánh mắt Chung Miểu Miểu sáng lên ngay: "Má ơi, bức ảnh này siêu đẹp trai. Vóc dáng Tống tiên sinh đẹp như vậy nha..."

Chung Miểu Miểu đã nghĩ đúng về Tống Nhất Kiều, anh ta là một chàng trai dịu dàng.

Nếu có ai đối xử tốt với anh ta, anh ta chắc chắn đối xử người đó tốt hơn. Không chỉ dịu dàng, còn vô cùng trượng nghĩa.

Chung Miểu Miểu đọc tài liệu thật nhanh, cô phát hiện chắc chắn Tống Nhất Kiều biết việc trợ lý giả mắc bệnh trầm cảm, nhưng không hề ghét bỏ trợ lý Giả, thậm chí từng đi cùng trợ lý Giả đến gặp bác sĩ tâm lý mấy lần.

Tống Nhất Kiều đối với người hâm mộ cũng vô cùng dịu dàng, đương nhiên, trong lượng người hâm mộ khổng lồ của Tống Nhất Kiều có không ít anti-fan.

Tuy công ty quản lý đã nhẹm tin người hâm mộ điên cuồng Tống Nhất Kiều nhảy lầu tự tử, nhưng vẫn có tin đồn lan truyền, thậm chí còn điên rồ thêm thắt để làm giảm uy tín của Tống Nhất Kiều.

Có người nói người hâm mộ Tống Nhất Kiều nhảy lầu không phải vì cô ấy mắc bệnh trầm cảm, mà là vì Tống Nhất Kiều đã ngủ với Fan nữ đó, người đó mang thai. Tống Nhất Kiều không muốn chịu trách nhiệm nên Fan nữ mới nghĩ quẩn nhảy lầu.

Thậm chí có người nói, sau khi Tống Nhất Kiều xảy ra quan hệ không đứng đắn với người hâm mộ, vì diệt khẩu nên tự tay đẩy người hâm mộ từ mái nhà xuống.

- Tống Nhất Kiều mặt người dạ thú, cũng không phải lần đầu ngủ với người hâm mộ.

- Đúng vậy, Tống Nhất Kiều còn có quan hệ mờ ám với trợ lý của hắn, là một tên cặn bã.

- Tống Nhất Kiều là kẻ gϊếŧ người! Tôi phải báo cảnh sát!

- Tống Nhất Kiều đang giỡn hả? Hắn là đàn ông mà, có cô gái nửa đêm gõ cửa thì thế nào? Biết cô gái đó mắc bệnh trầm cảm mà lại không quan tâm, đây không phải cố ý ép chết người sao?

- Cút khỏi giới giải trí đi!

- Dù trực tiếp hay gián tiếp, người hâm mộ là do Tống Nhất Kiều hại chết, Tống Nhất Kiều cút khỏi giới giải trí, đuổi hắn đi!

"Tống Nhất Kiều cũng thật đáng thương..."

Chung Miểu Miểu đọc mấy lời bình nói xấu trong tài liệu, trong lòng tức giận khó nén. Những người qua đường này vốn không biết cụ thể thế nào, chỉ dựa vào mấy cái miệng, không chứng cứ, mà làm như thẩm phán chính nghĩa, nhận định tội ác của Tống Nhất Kiều.

Phòng quan hệ xã hội của công ty quản lý đã cố gắng hết sức cắt bỏ lời bình nói xấu. Nhưng vẫn không thể xóa hết những lời nói xấu.

Trong tài liệu còn có mấy video bôi nhọ. Cũng không biết vì sao, Chung Miểu Miểu còn đang chìm trong không khí chê bai bỗng vô ý mở ra một cái video.

Phần đầu trong video chẳng có gì cả, tối thui, quả thật giống như trong phim kinh dị, lúc nào cũng có thể có con ma nhảy ra dọa người.

Chung Miểu Miểu nói nhỏ: "Thì ra là lấy từ camera giám sát trước cửa nhà Tống tiên sinh."

Chỉ vài phút sau, video đen như mực bỗng xuất hiện hai cái bóng đen, là hai Fan cuồng mắc bệnh trầm cảm.

Đèn hành lang không sáng, không biết là bị hư hay cố ý tắt, toàn thân hai Fan cuồng đều chìm trong bóng đêm, nhìn không rõ khuôn mặt, chỉ thấy mặc đồ vừa dày vừa nặng, ngay cả vóc dáng cũng đoán không ra.

Bọn họ điên cuồng đập cửa, quanh quẩn qua lại trước cửa lớn, giống như Zombie trong phim tận thế...

"Không đúng..."

Chung Miểu Miểu bắt đầu xem kỹ video, ánh mắt bỗng hơi mê man, lẩm bẩm nói: "Không đúng, không phải..."

7 giờ tối mùa đông, trời đã sớm đen kịt, tiệm thức ăn nhanh đã bật đèn sáng trưng.

Ngụy Thời Thiên lái xe đi ngang qua, đúng lúc nhìn tiệm thức ăn nhanh vô cùng náo nhiệt bên góc đường, không khỏi nhớ lại dáng vẻ tham ăn như hamster của Chung Miểu Miểu.

"Chung Miểu Miểu?"

Đều nói nhớ mãi không quên tất có đáp lại, chẳng qua Ngụy Thời Thiên chỉ nhớ đến Chung Miểu Miểu một lần, thế mà vừa nhìn cửa thủy tinh của tiệm thức ăn nhanh ở góc đường đã thấy ngay cái người bỗng xuất hiện trong đầu anh đó.

Quả nhiên chính là Chung Miểu Miểu, cả buổi chiều trôi qua, cô vẫn ngồi trong tiệm thức ăn nhanh, chưa hề rời khỏi.

Ngụy Thời Thiên nhìn kỹ, đó là tiệm thức ăn nhanh đối diện bệnh viện, thì ra Chung Miểu Miểu vẫn ở đây, cô đã nói hôm nay muốn cả đêm không về.

Đúng lúc đó, Chung Miểu Miểu bỗng đứng dậy, đẩy cửa lớn tiệm thức ăn nhanh ra, chạy thẳng ra ngoài.

Đường phía trước cũng không rộng lắm, nên cũng không có vạch kẻ qua đường, cũng không có đèn xanh đèn đỏ. 7 giờ tối, số lượng xe cũng không ít.

Cũng không biết Chung Miểu Miểu có việc gấp gì, cứ thế băng qua đường, không hề dừng lại, liều mạng chạy nhanh qua.

"Chung Miểu Miểu!"

Ngược lại Ngụy Thời Thiên lái xe ngang qua bị dọa nhảy dựng, vội vàng dừng xe ở ven đường, nhịn không được kéo cửa kiếng xe xuống nói với cô: "Cô điên rồi hả? Cô muốn băng qua đường, hay vội đi đầu thai hả?"

Vừa la xong Ngụy Thời Thiên đã hối hận, anh hình như điên rồi mới “lo chuyện bao đồng”...

"Ngụy Thời Thiên, là anh à?" Chung Miểu Miểu hơi kinh ngạc, nhưng không kịp nói nhiều: "Tôi có việc gấp, muốn tìm Tống tiên sinh, đi trước đây."

"Khoan đã." Ngụy Thời Thiên nói.

Tống Nhất Kiều, lại là Tống Nhất Kiều.

Ngụy Thời Thiên lạnh mặt: "Tống Nhất Kiều không ở bệnh viện, cô không biết sao?"

"Gì cơ?" Chung Miểu Miểu dừng bước: "Không ở bệnh viện?"

Ngụy Thời Thiên nói: "Nghe nói phóng viên với người hâm mộ tìm đến bệnh viện, cho nên lúc chiều, trợ lý đã đưa cậu ta rời khỏi bệnh viện, về biệt thự ngoại ô tĩnh dưỡng rồi."

"Cạch--"

Ngụy Thời Thiên vừa nói xong mấy lời đó thì cửa bên cạnh ghế lái đã bị từ ngoài mở ra.

Chung Miểu Miểu mở cửa xe, nhanh chóng chui vào: "Ngụy tiên sinh, anh có thể đưa tôi đến biệt thự ngoại ô của Tống tiên sinh không?"

"Tôi?" Ngụy Thời Thiên không dám tin, anh có nhiều sở thích kỳ quái, ví dụ không thích dùng tài xế, nhưng anh đâu có thích làm tài xế cho người khác.

"Xin anh đó Ngụy tiên sinh," Chung Miểu Miểu lo lắng nói: "Tống tiên sinh gặp nguy hiểm, tôi phải nhanh chóng tìm ra anh ta mới được."

Xin anh đó...

Chẳng hiểu sao sau khi nghe giọng Chung Miểu Miểu vừa êm ái vừa chân thành thì tim Ngụy Thời Thiên đập nhanh hơn, Chung Miểu Miểu đang làm nũng với mình sao?

Bạn gái cũ đang muốn giở trò gì đây?