Đồng Thoại Abigail Green (Đồng Nhân HP)

Chương 80: Đạo cao một thước

(chương này dành cho những ai là fan của snape nhé. abigail không phải là không có tình cảm với hắn cũng không bị mua chuộc sau màn bắn pháo hoa ở chương trước. Lý do sẽ có trong chương này)

Sáng ngày thứ hai sau lễ tình nhân vô cùng náo nhiệt.

Nhóm nữ sinh ngồi chung một chỗ hào hứng bình luận về màn pháo hoa đêm qua, cái này có thể coi là một màn tỏ tình kinh điển nhất Hogwarts tính đến thời điểm bây giờ.

Abigail ôm đầu ngồi phịch trên bàn ăn, uống từng ngụm sữa nóng, ngày hôm qua quả thực là cô đã hoạt động hết công suất. Cô nói với mấy người bạn là bản thân đêm qua không được ngon, như vậy mới không sợ bị các nàng kéo vào bàn luận vấn đề kia.

"....Bạn nói rốt cuộc người kia là ai?", hai đôi mắt của Melisa thâm quầng, hình như cô ấy bị vấn đề này tra tấn cả đêm qua, sáng hôm nay vẫn còn dây dưa không dứt.

"Bạn ngốc vậy? so sánh với vấn đề này, chi bằng nghĩ xem rốt cuộc là phần đại lễ này đưa cho ai thì hơn!", vẫn là Sylvia thông minh, phân tích đúng chỗ.

"...đúng vậy, chúng ta nên nghĩ xem là "món quà" này gửi cho người nào!", Lily bắt đầu suy tư vấn đề này.

Đầu tiên, nói theo cách nói của những người Muggle thì người có thể gửi món quà tuyệt vời như vậy thì nhất định phải là người có tiền của thế giới phù thủy.

Mà có thể nói chuyện yêu đương với một nam nhân như vậy thì khẳng định tuổi sẽ không thể quá nhỏ, cho nên những nữ sinh từ năm nhất đến năm ba có thể loại trừ.

Tiếp theo, những nữ sinh đã có bạn trai trong trường cũng loại trừ, bởi vì cho đến bây giờ vẫn chưa nghe thấy tin tức nào kiểu như đôi tình nhân vì chuyện đêm qua mà xích mích.

Tiếp theo, có cơ hội quen biết một người như vậy ở bên ngoài thì không thể có khả năng là người xuất thân từ gia đình thuần Muggle, bởi vì các nàng không có cơ hội tiếp xúc với những việc xã giao của phù thủy, như vậy mục tiêu sẽ nằm trong số những nữ sinh xuất thân là thuần huyết hoặc bán thuần huyết.

Lại tiếp tục, có thể làm cho một người nam nhân chuẩn bị công phu, tỉ mỉ như vậy để lấy lòng thì nhất định nữ sinh đó không thể quá kém cỏi, như vậy những người mặt mày dữ tợn, sứt sẹo đều loại trừ.

Năng lực phân tích của mấy người này quả thực quá kinh người, hơn nữa ở những vấn đề bát quái như vậy thì năng lực quan sát của các nàng có thể so sánh với đại thám tử Holmes, cho dù là người bình thường vẫn nhìn có chút hồ đồ như Mary tàn nhang thì vẫn phát huy được tố chất, tiếp tục phân tích rất rõ ràng.

Abigail nghe xong mà kinh hồn bạt vía, suýt chút nữa gục luôn vào ly sữa trước mặt, cô cảm thấy với năng lực phân tích như vậy của bọn họ, không đi làm phóng viên quả thực là vô cùng đáng tiếc, một người so với một người càng thêm kinh khủng.

Hơn nữa... các nàng phân tích cũng rất đúng. Phạm vi đối tượng tình nghi càng ngày càng nhỏ, đầu Abigail càng ngày càng thấp, tâm cũng bắt đầu loạn lên.

"...Đúng rồi, như vậy thì Abigail thực ra rất phù hợp với điều kiện này đó!", Sylvia đột nhiên nói ra một câu.

Các cô gái chung quanh lập tức quăng ánh mắt sáng quắc về phía Abigail, nhìn thấy cô môi hồng, răng trắng, mái tóc bạch kim, đôi mắt xanh biếc, bộ dáng xinh đẹp như hoa, thật là có chút giống.

Abigail sớm đã có chuẩn bị, liền chậm rãi mỉm cười nói:

"Nếu nói như vậy thì Sylvia cũng rất phù hợp nha. Cô ấy cũng xuất thân từ gia đình thuần huyết, không có bạn trai, lớn lên cũng xinh đẹp, hơn nữa.... Không phải trong ngày nghỉ bạn cũng phải đi nhiều nơi sao? Có phải là một trong số những người bọn họ?" (Miêu: nếu bạn còn nhớ thì sylvia đã từng kể trong ngày nghỉ cô ấy phải đi xem mắt rất nhiều người).

Ánh mắt của các cô gái lập tức giống như đèn pha chiếu thẳng vào Sylvia.

Sylvia lập tức giơ hai tay đầu hàng, cười khổ nói: "Làm sao có thể? Nếu mấy tên kia có suy nghĩ này thì mình sao lại khổ sở như vậy chứ?"

"Vậy rốt cuộc là ai? ", Melisa tiếp tục khổ sở suy nghĩ.

"Dù là ai thì người kia nhất định rất hiểu chuyện, lại lãng mạn, rất yêu cô ấy!!! Mình rất hâm mộ cô ấy!",Mary tàn nhang không truy đuổi những vấn đề bên trong, chỉ đơn thuần hâm mộ.

Abigail vùi đầu thở dài

.....

Lúc này Dumberdore kéo theo chiếc áo choàng thật dài lắc lư đi tới nhà ăn, cười tủm tỉm công bố quy định mới với mọi người: bởi vì gần đây thế giới phù thủy không "hòa bình" cho nên từ nay về sau những thư tín và bưu kiện ra vào Hogwarts sẽ bị kiểm tra.

Lời vừa nói xong tất cả học sinh đều ồ lên.

Nhất là những nam sinh thường ngày thích dùng thư đặt một số đồ vật phạm quy định từ bên ngoài đều tái cả mặt. Bàn ăn nhà Gryffindor và Hufflepuff bị đập liên hồi, cùng với tiếng kêu "quy định thối".

Nam sinh nữ sinh nhà Ravenclaw đều cùng nhau than thở, Slytherin cũng không tốt hơn bao nhiêu, Abigail khoái trá khi nhìn thấy sắc mặt Malfoy trở nên tái nhợt.

Cô đã sớm đoán cái tên đáng chết này dùng thư để thông báo mọi chuyện cho BOSS của hắn, nhất là chuyện của cô, nếu không thì sao mọi chuyện lại có thể nhanh chóng chuẩn xác như vậy được. Nơi này lại không có điện thoại.

Mọi người tuy rằng rất tức giận nhưng vẫn phải nhận mệnh, may mắn là do lão Dumberdore thông báo mọi chuyện, nếu là người khác thì cũng không thể "thái bình" được như vậy.

Abigail nghe thấy mấy nam sinh bên cạnh than thở "về sau không thể mua những thứ kia được", khóe miệng lộ ra nụ cười xấu xa, âm thầm ghé vào mặt bàn.

Gần đây thế giới đúng là không được hòa bình, nhưng đây không phải là nguyên nhân chủ yếu, người khởi xướng quy định mới này chính là cô.

....

Trở lại thời gian nửa đêm tối hôm qua...

Cô hạ một quyết định: không thể để mọi việc cứ phát triển như vậy được.

Lúc trước khi mới quen biết Voldermort, hắn đối với Abigail không tính là điều gì quá đặc biệt, hắn cũng giống như chiếc nhẫn của Ma vương Sauron vậy (Miêu: ác ma Sauron là nhân vật phản diện trong phim chúa tể của những chiếc nhẫn, trong phim hiện thân của hắn là một con mắt lớn luôn dõi theo chiếc nhẫn, được đặt ở trên một ngọn núi cao, có thể nhìn thấy mọi thứ.) là một con mắt tà ác ở trên một cái tháp thật cao, Abigail luôn muốn chạy trốn, né tránh, chưa từng nghĩ tới Voldermort với tư cách là một người phụ nữ đối với một người đàn ông.

Tiếp theo, cùng hắn tiếp xúc càng ngày càng nhiều, hắn đối với cô dường như càng ngày càng không muốn rời xa, Abigail bắt đầu cảm giác có điều gì đó không đúng.

Bởi vì ở trong thân phận của Abigail trong cái thế giới này, nên cô đã sớm tạo thành thói quen thân thiết với "người lớn". Abigail lại là người hiếu thảo, ông bà nội hay hàng xóm, những người quen biết với gia đình cô mỗi lần nhìn thấy cô đều thân thiết sờ sờ, xoa bóp ... gì đó, Abigail hiểu rằng, cô chính là người được mọi người coi như bảo bối.

Một cô bé múp míp, béo béo dễ thương ai lại không thích?

Cho nên ngay từ đầu khi Voldermort có những hành vi thân thiết có chút sỗ sàng với cô, cô đều lừa mình dối người cho rằng đó là hành vi của người lớn đối với đứa trẻ mà mình yêu thích.

Sau này khi Voldermort có chút hành vi thân thiết hơi quá phận với cô, còn động chân động tay với cô, Abigail vẫn giống như rùa rút đầu giả ngu, tình nguyện cho rằng đây là hành vi của chủ nhân đối với sủng vật của mình. Cô cũng thường hay thân thiết với con thỏ nuôi trong nhà như vậy. Kỳ thật chính là lừa Voldermort và cũng lừa dối chính mình.

Nhưng sau tối hôm qua, lý trí khoa học của Abigail tự nhiên lại phân tích một cách vô cùng rõ ràng, Abigail không cho phép chính mình như vậy nữa, quyết định nên đi theo một con đường khác.

Abigail cẩn thận vỗ về chính mình, hơi sợ một chút. Nhưng cô làm gì có can đảm làm chuyện kia? ( Heo: nói chuyện yêu đương với Voldermort)

Lúc trước cô giả bệnh ở nhà không muốn đi học, chính là lo lắng đến trường sẽ gặp phải những người có tính nguy hiểm cao. Quả nhiên, cô liền đυ.ng phải một đống người "nổi tiếng", nhưng cũng không sao cả. Mất bò mới lo làm chuồng đi!

Ngay từ đầu cô cũng không có chút do dự nào lựa chọn Snape làm bạn. Khi đó bọn họ tình cảm cũng không có tốt như vậy. Nhưng tự nhiên cô lại vô cùng hợp tính với cái tên âm trầm kia. Cũng bởi vì cô biết, nếu Snape không sùng bái sức mạnh của người kia, thì hắn cũng sẽ không đi làm Tử Thần Thực Tử, nếu không phải hắn cảm thấy vô vọng với tình yêu và sự áy náy với Lily thì hắn cũng sẽ không đi nằm vùng.

Như vậy loại trừ hai yếu tố này thì trên cơ bản Snape không thể tính là người có tính nguy hiểm cao.

Đồng dạng như vậy, Abigail vẫn khống chế giao tiếp của bản thân với đám người Lily và Potter, bởi vì cô biết rõ kết cục của bọn họ, trừ phi cô tính giúp bọn họ cải biến vận mệnh, nếu không vẫn nên ít tiếp xúc thì hơn, bằng không đến lúc đó sẽ bị thương tâm muốn chết.

Hiện tại tất cả bạn bè của cô gần như tất cả đều là những người có chỉ số an toàn.

Có lẽ như vậy là lãnh khốc, vô tình, nhưng một người luôn muốn làm một người có cuộc sống bình an như cô thì có thể làm gì khác được? Đi thay đổi thế giới, chinh phục vũ trụ sao?

Đừng đùa, nhiệm vụ vĩ đại như vậy vẫn nên giao cho những người khác thì hơn.

Còn có, tình cảm của Snape đối với cô cũng không phải là cô không biết.

Severus đối với cô rất tốt, cô rất cảm động, hắn kỳ vọng rất nhiều vào tương lai của hai người, cô cũng khát khao như vậy. Hay người bọn cô hợp nhau như vậy, tình cảm cũng rất tốt, tương lai nhất định sẽ rất hạnh phúc.

Đến lúc đó, cô và Snape có thể đến ở Razor Hill, sống gần ông bà Green một chút, hai ông bà lão kia cũng sẽ không quá tịch mịch, nhàn nhã có thể đến nhà Potter và Lily la cà, mọi người cùng nhau đấu võ mồm, nhao nhao, bát nháo, mỗi ngày trôi qua đều vui vui vẻ vẻ như vậy thật là tốt.

Nhưng mà... mọi chuyện cũng không phải đơn giản như vậy!

Tất cả tương lai tốt đẹp bị ngăn cản bởi một ngọn núi cao. Ngọn núi đó có tên Lord Voldermort.

Nếu chuyện của hắn không thể giải quyết xong, thì mọi chuyện đều chỉ là lời nói suông.

Nếu để cho Voldermort biết cô với Snape yêu nhau, hoặc làm cho hắn cảm thấy cô và Snape có chút gì đó không thích hợp, thì Snape chết chắc rồi.

Hắn (Snape) cũng không phải Harry, vận khí của hắn không có tốt như vậy, với suy nghĩ gϊếŧ chóc của Voldermort, chắc chắn hắn (Voldermort) sẽ tự mình xử lý Snape.

Cho nên cô không dám đáp lại tình cảm của Snape, chỉ có thể giả ngu. Dưới tình huống như vậy, cô không thể kéo hắn vào vòng thị phi, bảo trì khoảng cách hợp lý với Snape, thì mới không khiến người khác hoài nghi, như vậy đối với hắn mới tốt nhất.

Suy nghĩ cẩn thận một lúc, cô lập tức lén lút mặc quần áo, rời khỏi phòng ngủ, đến phòng hiệu trưởng. Dọc đường đi, cô cẩn thận quan sát xung quanh, ai biết Voldermort có bao nhiêu Tử Thần Thực Tử ở ngôi trường này.

Đi đến trước cửa phòng hiệu trưởng, Abigail lần này cực kỳ cẩn thận không đá cửa, có lẽ từ nay về sau cô cũng sẽ không thể ngông nghênh đá cánh cửa kia được, thật là có chút hoài niệm.

Dumberdore đã sớm nói cho cô biết mật khẩu phòng hiệu trưởng, là tên món điểm tâm hoặc đồ uống lạnh, căn cứ theo thực đơn mỗi mùa, thật sự là nhàm chán và ngu ngốc.

Lão Dumberdore mặc áo ngủ ngồi trên ghế, vẻ mặt ủ rũ.

"Abigail, rốt cuộc có chuyện gì mà nửa đêm trò lại đánh thức ta, trò phải biết là giấc ngủ đối với một người già như ta nó còn quý hơn cả vàng !"

"Không sao, chờ khi ngài chết rồi, ở trong mộ ngài muốn ngủ bao lâu cũng được!", Abigail một bụng oán khí, đương nhiên là không thể mở miệng nói lời hay được.

Lão Dumberdore nghe xong, mặt tái đi một nửa, không hề ngáp, mặt trầm xuống, hỏi: "Rốt cuộc trò đến đây làm gì?"

"Làm gì? Buổi tối nay xảy ra việc lớn như vậy, ngài không phải là không biết là ai đã làm chứ? Ngài còn thản nhiên mà ngủ như vậy?", Abigail gần như hét lên.

Dumberdore vui vẻ, cười tủm tỉm nói: "ha ha, trò nói đến chuyện pháo hoa lúc tối? ... dạy Tom nhiều năm như vậy, ta chưa bao giờ biết hắn lại .... Lãng mạn như vậy, còn ôm ấp tình cảm như thế. Ha ha, tình yêu thật là vĩ đại!"

"Đúng là rất vĩ đại, hay là... con đi đầu quân làm Tử Thần Thực Tử, để làm cho tình yêu này thêm chút vĩ đại nữa nha?" Abigail âm trầm cắn răng nói.

Dumberdore lập tức ngừng cười, ho khan vài cái, chính trực nói: "Tình yêu tuy vĩ đại, nhưng sự nghiệp của chúng ta còn vĩ đại hơn. Nói đi! Trò đến tìm ta là có chuyện gì?"

Abigail hơi cúi người, gằn từng tiếng rõ ràng:

"Con muốn bắt đầu từ ngày mai, ngài phải giám sát toàn bộ thư tín ra vào trường học, loại bỏ tất cả những gì không phải cú mèo và cóc, hay những động vật khác của học sinh, tăng mạnh phòng ngự của Hogwarts, nhất là tháp thiên văn. Không thể để cái gì đó bay loạn, bỏ loạn vào Hogwarts được"

Ánh mắt Dumberdore sau chiếc kính bán nguyệt lóe lên vài cái, một lát sau, nhẹ nhàng hỏi: "Trò tính cắt đứt quan hệ với hắn phải không?"

"Con không phải là một người kiên đinh. Còn không từ bỏ, con lo lắng cuối cùng cũng có ngày con sẽ bị khuất phục", Abigail ngã ngồi lên ghế, rất là đau đầu: "... Con chỉ muốn sống thật tốt!"

Ít nhất làm như vậy, cái con cú giả danh Elizabeth kia cũng không vào được.

"Vậy... tình yêu thì sao? Tom cũng không dễ dàng thích một người như vậy", Dumberdore tiếp tục trêu chọc cô.

Abigail dựng thẳng lông mày trừng mắt nhìn ông ta, đập bàn mà nói: "Con cũng chỉ vì muốn trường học này được tốt, hắn hôm nay chỉ là bắn một chút pháo hoa, lần tới hắn có thể làm thêm gì nữa, nếu phát tán một chút độc dược hay nước phép gì đấy, vậy tất cả học sinh của ngài đều có thể đi gặp Merlin rồi"

Một câu nói liền thuyết phục được Dumberdore, hắn liên tục gật đầu đồng ý.

Hơn nữa, gần đây thế lực của Voldermort cũng có dấu hiệu lan vào trong trường, lão Dumberdore đã sớm có phòng bị.

Abigail thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy trong lòng bình tĩnh hơn.

Cô sẽ không trực tiếp chào tạm biệt hắn, chỉ thành thật trốn ở trong trường, không nhận thư của hắn, cũng không đi làng Hogsmeade hay tháp thiên văn gì đó, đem tên đại ma đầu kia ngăn ở ngoài trường học, đợi cho đến kỳ nghỉ, cô liền lập tức trở về Green gia, bí mật trốn tránh.

Từ nay về sau, cô phải học tập thật giỏi, mỗi ngày đều hướng về phía trước đi tới, quyết không học mấy tên kia yêu sớm, cô phải làm một học sinh chân chính.

Nhưng mà... nếu như lại bất hạnh bị hắn bắt được, những điều cô đang suy tính sẽ trở thành vô dụng, tiếp theo lại cảm thán một câu "tạo hóa trêu ngươi".

Sau đó còn phải nghĩ con đường khác.

Kế hoạch hoàn tất.

...

Nhưng mà, tất cả những điều trên đều thuận lợi diễn ra như vậy?