Đồng Thoại Abigail Green (Đồng Nhân HP)

Chương 72: Trong bệnh xá cũng có mùa xuân? (tt)

Tiết học độc dược hôm đó sau đó diễn ra vô cùng quỷ dị.

Snape không hề nói câu nào với Potter, chỉ phụng phịu liều mạng điều chế thuốc, nghĩ muốn mau chóng tan học. Mà Potter lần này lại vô cùng hợp tác, một chút cũng không nghĩ đến việc cản trở Snape. Hắn cũng muốn nhanh chóng chạy qua xem người anh em của hắn ra sao.

Vì thế bọn họ chính là tổ hoàn thành nhiệm vụ với tốc độ nhanh nhất, giáo sư Horace liền khen ngợi lại cộng thêm điểm: "A, không tồi, không tồi, hai trò hợp tác rất tốt.."

Snape buồn nôn muốn chết - đây đều là hắn làm cả!!!

Ngoài bọn họ ra cũng có vài người có chung ý tưởng, vì thế họ vội vàng giao kết quả, dù chất lượng không được tốt lắm, nhưng tốc độ thì rất nhanh. Dù sao thì chuyện bát quái lớn như hôm nay không phải hôm nào cũng có.

Vì thế "đại đội nhân mã" một đường chạy thẳng đến bệnh xá.

Gần đến bệnh xá liền chợt nghe tiếng Sirius tức giận hét lên, Snape và Potter nhìn nhau, trong lòng sốt ruột, lập tức làm "đầu tàu gương mẫu" khẩn cấp chạy đến, lại nhìn thấy cảnh như vậy:

Ánh mắt Sirius đỏ bừng, ướŧ áŧ, thở hổn hển, gấp rút tóm lấy áo của Abigail mà hét lên. Mà Abigail lại dùng sức muốn thoát khỏi hắn, lại tránh không được.

Snape lập tức sôi máu, hít một hơi, hét lớn một tiếng: "Cái tên Black chết tiệt kia, bỏ tay của ngươi ra!!! Nếu không ta liền phế đi đôi tay chó của ngươi!!!"

Tiếp theo xông lên phía trước, bảo vệ Abigail, lại hướng Sirius hét lớn: "Black, cái tên đầu chó đáng chết này, ngươi muốn làm gì?"

Sirius cũng không cam lòng yếu thế, cũng hét lên: "Làm gì? Ngươi không thấy sao? Ta đang theo đuổi bạn gái!!!"

Snape trợn mắt nhìn: "TMD ngươi nói lại câu đó thử xem!!!"

Abigail cả người hóa đá, nhìn đám người xem náo nhiệt bên cạnh mà hâm mộ không thôi, nếu cô là một trong số bọn họ thì tốt biết bao.

Sirius thấy Snape lại nghiến răng nghiến lợi hét lên: "Ta nói rồi, ta đang theo đuổi bạn gái, ngươi muốn thế nào?"

Thanh âm cực lớn, Abigail cảm thấy cửa sổ bên cạnh cũng rung động.

"Nói chuyện đoàng hoàng không được sao? Lớn tiếng như vậy làm gì?", cô thấy những ánh mắt sáng quắc xung quanh thật muốn che mặt lại, lại bị nổi tiếng rồi.

Sirius lại càng thấy bi thương. Snape gầm rú, sao cô lại nói ta?

Những người xúc động thì có một đặc điểm là khi đã nóng lên rồi thì không thể hãm lại được.

Sirius cũng không quan tâm xem xung quanh có người đang nhìn xem hay không, cũng không quan tâm xem bạn hắn có ở đây không, hắn không cần mặt mũi nữa, lại bổ nhào lên người Abigail, gắt gao túm lấy cánh tay cô.

"Cái người không tim không phổi này, ta sao lại thích cô được chứ? Một lần, hai lần đến tìm cô cũng không phát hiện ra, cô muốn ta phải làm sao? Cái người Slytherin máu lạnh này, ta chết cho cô xem được không?"

Black đại thiếu gia ngạo mạn lại vừa hô to gọi nhỏ, vừa thâm tình nói ra lời trong lòng. Abigail ngây ra như phỗng, hoàn toàn bị mấy lời nói kia đánh bại.

Snape lại tức giận đến không thở được, muốn lôi hai người đang dây dưa kia ra.

Thấy huynh đệ gặp nạn, Potter lập tức cũng lại gần cản trở, tốt xấu gì cũng không thể làm cho huynh đệ nhà mình chịu thiệt được.

Lupin cũng muốn đi lên hỗ trợ, nhưng lại bị tên Orlando mang vẻ mặt hứng thú ngăn cản. Vở diễn này hai bên có thế lực ngang nhau mới diễn tốt được.

Peter xưa nay luôn sợ phiền phức, bị Lucy trừng mắt liền lui trở về. Chuyện của chị em tốt của ta, người khác tốt nhất đừng nhúng tay vào, nếu không....hừ hừ...

Sylvia và Melisa mặc dù rất quan tâm đến Abigail, nhưng mà hiện tại Abigail hiển nhiên là không có bị sao cả. Việc bát quái hay ho như vậy, cứ để như vậy đi! Dù sao ở Hogwarts cũng không có thứ gì khác để giải trí.

Lily lại là người máu nóng, nhưng tình huống này thì cô giúp bên nào thì tốt đây? Cũng chỉ có thể đứng ở đó, nhìn bốn người trước mắt loạn thành một đoàn.

"Ngươi buông tay ra, cái tên ngu ngốc này, đầu bị úng nước à?" (Snape nói)

"Ngươi câm miệng, ngươi mới ngu ngốc, ngươi không thấy Sirius hắn đang bị thương hay sao? Cẩn thận ta đập chết ngươi" (Potter nói)

"Potter ngươi không muốn sống nữa phải không? Sớm biết thế này ta đã không giúp ngươi.....Buông tay, Black!!!". (Abigail nói)

"Không buông, ta sẽ không buông! Hôm nay cô phải cho ta một câu trả lời! nếu không thì mọi người cùng "cá chết lưới rách"!!" (Sirius nói)

"Câu trả lời? Được, câu trả lời của ta chính là ta không thích ngươi!!!!" (Abigail nói)

...

Tình huống gay cấn như thế này, quần chúng xung quanh xem đều cảm xúc mênh mông, như say như mê, một chút ý nghĩ khuyên can cũng không có. Nhưng khi thấy người xưa nay vốn luôn ngạo mạn như Sirius lại thâm tình thảm thiết như vậy, tất cả mọi người không khỏi có chút đồng tình.

Kết quả là, tất cả ánh mắt khiển trách đều dồn lên đầu Abigail.

Abigail chỉ cảm thấy mặt mình nóng lên, đầu cũng choáng váng. Cô đây là trêu chọc ai nha? Thậm chí cô còn chưa bao giờ dùng ánh mắt thân thiện nhìn Sirius một cái, sao lại có được số hoa đào đáng chết này ?

Thấy bộ dạng quẫn bách của Abigail, lương tâm Lily cuối cùng cũng thức tỉnh, tấm lòng người mẹ liền phát tác, tiến lên nói : "Black, muốn theo đuổi bạn gái cũng không thể như vậy ! Abigail đã nói cô ấy không thích cậu, cậu cũng không cần dây dưa nữa !! "

Sirius hận nghiến răng nghiến lợi, hét lên : "Evans, cô ít can thiệp vào thì hơn, cô lúc trước không phải cả ngày đều nói không thích James hay sao ? lại chán ghét hắn phiền. Kỳ nghỉ lễ giáng sinh này không phải các ngươi cũng đi chơi với nhau mấy ngày hay sao ? "

Lời vừa nói xong, ánh mắt sáng quắc của quần chúng lập tức chuyển lên người Lily. Lily đỏ mặt, rất là tức giận : "Potter, cái tên đáng chết này, sao cái gì ngươi cũng nói ra ngoài được vậy ? "

Potter rất oan khuất, nói : "Không phải cô cũng nói cho Mary biết hay sao ? Cái này có gì đâu mà phải giữ bí mật... Sirius, khách khí với Lily một chút !! "

Sirius thấy anh em của hắn thấy bạn gái liền biến thành mềm nhũn như vậy, tức giận, quát lớn : "James, cái tên không nghĩa khí này, cậu đã quên ai cùng cậu đi gãy cả chân để tìm quà giáng sinh tặng Lily rồi à ?....Được lắm, được lắm, cậu hiện tại chính mình "ăn no" sẽ không quan tâm đến anh em chết đói phải không ? Không phải cậu nói sẽ giúp ta hay sao ? "

Abigail bừng tỉnh đại ngộ, khó trách cô cảm thấy chuyện xảy ra hôm nay lại quen đến thế. Đây không phải là khóa học tán gái cô đã dạy Potter lúc trước hay sao ?

Cảm giác quyền tác giả bị xâm phạm nghiêm trọng, Abigail lập tức quăng cho Potter một ánh mắt sắc như dao. Ngươi so với mấy kẻ bán sách lậu còn đáng căm giận hơn. Nếu không phải nể mặt tên ngốc Harry thì ta đã sớm đánh chết ngươi rồi!!!!

Potter chịu đựng ánh mắt gϊếŧ người của Abigail, nhanh chóng trấn an người anh em của hắn : "Ta đây không phải là đang hỗ trợ cậu hay sao ? Hai tiết học độc dược hôm nay ta đã đánh cược tính mạng mình ngồi chung một chỗ với Snivellus! "

Abigail nghe thấy thế lập tức đạp cho Potter một cái, lại nhân cơ hội buông lời gièm pha: "Lily, bạn xem, cái tên Potter kia lại dám gọi Sev là Snivellus, mình nghĩ bạn nên xem xét lại nhân phẩm người này !!! "

Potter xoa xoa chân, ai oán nhìn Abigail và Lily. (thương Potter quá, hắn có tội gì đâu, chỉ muốn giúp anh em mình thôi mà, haizzz thiện tai thiện tai)

Sirius lại tức giận châm chọc : "Sev ? thân thiết như vậy ! khó trách lúc ta đến tìm cô, người nhà cô lại nói cô đi ra ngoài chơi. Có phải cô đi chơi với tên Snivellus này không? "

Abigail quay lại : "Ai cần cậu lo ? "

Phía sau, Lily nói chen vào một câu : "Sirius, không phải đâu. Abigail là đi cùng chú của bạn ấy đi thế giới Muggle chơi. Ta cũng đã gặp.. "

Lúc này, Snape đang dùng sức lôi kéo tay của Sirius đột nhiên ngẩng đầu lên, liếc nhìn Abigail một cái. Da đầu Abigail lập tức run lên, cúi đầu xuống.

Potter bên cạnh giảng hòa : "Sirius, cậu xem, cậu xem, cô ấy không đi cùng Snive...Ách, Snape ra ngoài chơi, cậu đừng tức giận nữa ! "

Sirius bất khuất, tiếp tục gây sức ép : "....Vậy....chuyện kia...Abigail, khi nào thì cô định đi chơi với ta ? "

Abigail lúc này bị mấy lời kia đả kích suýt thì hộc máu : "...ta khi nào nói muốn đi chơi với ngươi ? "

"Cô không phải không đi chơi cùng Snivellus hay sao ? "

"Ta không đi chơi với người khác thì nhất định phải đi chơi với ngươi hả ?.. còn có, không được kêu Snape là Snivellus nữa, nghe không ? "

...

Abigail và Sirius đều hét lớn, thanh âm ong ong bay vào tai mọi người.

Potter vô cùng đồng tình nhìn người anh em của hắn, từ sau khi hắn phát hiện ra tình cảm của mình thì dường như bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ rất lớn, cả ngày thở ngắn than dài.

Có câu : một cây làm chẳng nên non. Potter cảm thấy hắn không giúp đỡ anh em của mình giải quyết vấn đề này thì đúng là uổng công quen biết nhau lâu như vậy.

"...James, cậu nghĩ lại xem, tương lai ta và Abigail kết hôn, liền chuyển đến thung lũng Godric ở, làm hàng xóm với cậu và Lily. Việc này thật là tốt nha ! Lily và Abigail cũng rất thân, các cô ấy nhất định sẽ rất vui mừng. Đến lúc đó, chúng ta chẳng những có thể ra ngoại thành chơi, mà con của chúng ta còn có thể chơi với nhau từ nhỏ, lớn lên chúng nhất định trở thành bạn tốt. Chờ bọn chúng trưởng thảnh không chừng chúng ta còn có thể trở thành thông gia....Chờ chúng ta già rồi có thể cùng nhau câu cá..." (ha ha chết cười, bạn Sirius này suy nghĩ xa thật đấy, đáng yêu chết mất, may mà ta không ăn uống gì khi dịch)

Sirius thao thao bất tuyệt khuyên bảo Potter trợ giúp, dùng ảo tưởng và cuộc sống tương lai của hắn nói ra. Potter nghe xong trợn mắt há mồm, hắn có thể tưởng tượng được Sirius đã nghĩ xem sau khi bọn hắn chết đi sẽ dùng hoa văn gì trên bia mộ. Nhanh chóng lên tiếng ngăn cản ảo tưởng kia của hắn.(ặc, chết với hai người này)

"Ta giúp cậu, Sirius, nhưng mà....cậu có nắm chắc không ? "

"Đương nhiên, nếu ngay cả Lily vốn ghét cậu như vậy cũng có thể nhận lời cậu, như vậy Abigail chắc cũng có thể đi !!! ", Sirius đối với tương lai hiển nhiên là rất tự tin. (chắc hắn đã quên việc trước đây nói về việc hai người ở hai nhà Slytherine và Gryffindo không thể đến với nhau được.)

Potter đối với vấn đề này hiển nhiên là có chút buồn bực, hắn không có lạc quan như vậy, hơn nữa cũng cảm thấy tính cách của Sirius và Abigail không được hợp cho lắm.

Sirius có tính tình không tốt, ba ngày không lên mái nhà dỡ ngói đã là may mắn, mỗi lần bọn họ vi phạm nội quy trường học, Lipun luôn là người ngăn cản. Sirius lại e thiên hạ không loạn, lên trời xuống đất không chỗ nào không đi, không có việc gì không dám làm.

Nhưng mà, Abigail lại khác, tuy rằng hắn không có tiếp xúc nhiều với cô, nhưng hắn lại cảm thấy cô là một người muốn có một cuộc sống yên bình, an tĩnh.

Lại nói về hắn và Lily cũng không giống như vậy. Thật ra Lily cũng là một người thừa hưởng tính cách của nhà Gryffindo, cũng là một người rất thích náo nhiệt. Tuy rằng hắn và Lily cũng cãi nhau không ít lần nhưng mà vẫn có rất nhiều điều có thể nói chuyện với nhau được.

Potter cũng không dám nói ra những điều này, lại nói, hắn cũng mới bắt đầu yêu được mấy ngày mà thôi, nào dám thuyết giáo điều gì. Hắn cũng ôm một chút tâm lý cầu may, không chừng...không chừng một ngày nào đó bọn họ (Sirius và Abigail) có thể trở thành đôi vợ chồng hạnh phúc, sau đó lại chuyển đến thung lũng Godric làm hàng xóm với hắn, cả đời làm bạn. Như vậy thì tốt biết mấy !

Cho nên, hắn liền đi trợ giúp.

Bên này Abigail cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, hoa mắt chóng mặt, mà cái người trước mặt này lại không có chút phát giác nào, vẫn duy trì bộ dáng sinh lực mười phần, tinh lực dư thừa.

Abigail đang muốn bỏ của chạy lấy người, thi đột nhiên không biết Sirius bị làm sao, trợn trừng mắt, sau đó thân người cao lớn chậm rãi ngã về phía sau, "phanh" một tiếng, trực tiếp ngã lên giường bệnh.

Mọi người đều giật mình, chỉ thấy Snape vẻ mặt bình tĩnh đứng đó, tay phải còn giơ cao một thanh gỗ to, tay trái cầm đũa phép, thanh gỗ kia chính là do hắn biến từ cái lọ thuốc bên cạnh mà thành.(há há, không ra tay thì thôi, ra tay là mọi chuyện đều xong hết, lúc nãy không thấy hắn nói gì tưởng chết ngốc chỗ nào chứ)

Xung quanh lặng ngắt như tờ.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hắn biến lại lọ thuốc sau đó đặt lại trên bàn, tiếp theo hắn bình tĩnh nói với mọi người phía sau :

"Bà Pomfrey, người này bị bỏng thuốc nghiêm trọng, nhưng lại quá xúc động, ảnh hưởng đến quá trình hồi phục, do đó ta mới ra hạ sách này. Yên tâm, ta xuống tay không nặng, chắc sẽ không tạo thành thương tổn gì lớn"

Lúc này người vẫn đứng ở góc phòng nghe trộm đám người cãi nhau - bà Pomfrey mới không tình nguyện đi ra ngoài. Abigail chán nản, khó trách cô cảm thấy lạ khi bà Pomfrey mãi không xuất hiện, thì ra bà ấy vẫn trốn ở đó xem trò hay.

Bà Pomfrey hé ra khuôn mặt tròn tròn, cố ý ho khan vài tiếng, nghiêm túc nói :

"....Hừ, Snape, ngươi làm vậy rất đúng,....bây giờ ta sẽ chăm sóc cho hắn"

Cái tên âm trầm bất định này, nhanh như vậy đã đoạt mất chuyện vui của bà. Hắn có biết cuộc sống của bà nhàm chán cỡ nào không ?

"Không...không thể dùng bùa chú đánh bạn học, đây là làm trái với nội quy trường học...", Potter kêu lên.

"Đúng vậy, cho nên ta dùng gậy gộc đánh hắn", Snape bình tĩnh nói.

Potter há miệng, lại không nói được gì.

...

"Tan cuộc", Snape lạnh lùng nói với mấy người đang vui vẻ xem trò vui.

Những bệnh nhân kia lập tức lủi nhanh về giường của mình, những học sinh còn lại nhìn thấy ánh mắt lạnh băng của Snape cũng chột dạ, xám xịt rời đi.

Cuối cùng chỉ còn lại mấy người Potter ở lại trông nom Sirius.

Snape quay đầu lại, dùng sức liếc Abigail một cái, sau đó lại kéo cô đi khỏi bệnh xá, tức giận đi thẳng. Abigail cảm thấy bản thân thật là oan uổng, hắn sao lại tức giận với cô, cái này chỉ là ngoài ý muốn thôi mà.

"Chú ? Abigail, bạn có chú hay sao ? ", Snape kéo Abigail đi qua chỗ rẽ lập tức hỏi.

Abigail trong lòng mắng Lily lắm miệng, cười gượng giải thích với Snape : "Ha, ha, cậu còn nhớ sao ?...ha ha, là vô tình gặp được, vô tình gặp được, mình đương nhiên là có chú, nhưng chỉ là bà con xa, trong nhà có nhiều quan hệ phức tạp nên có rất nhiều ! "

Snape lập tức hoài nghi nhìn Abigail, Abigail lập tức thẳng lưng, làm ra dáng vẻ đường hoàng.

Snape lập tức hết hoài nghi, im lặng một lát, đột nhiên lại nói :

"...Chủ nhật này chúng ta đi Hogsmeade đi ! " (aaaaa lợi dụng tình thế để hẹn hò kìa)

Snape phụng phịu, cố gắng che đi vết ửng đỏ trên mặt, nhưng miệng hắn lại không nhịn được nở một nụ cười nhẹ.