Đồng Thoại Abigail Green (Đồng Nhân HP)

Chương 13: Xin lỗi con là một đứa trẻ hư

Sáng ngày thứ hai, Abigail vẫn còn đang ngủ thì bị chiếc đồng hồ con lợn để cạnh gối đánh thức, nó đã được yểm bùa, chỉ có Abigail mới nghe thấy tiếng chuông. Bởi vì nhiều năm ở Green gia lười biếng, việc rời giường buổi sáng đối với Abigail thật là một cực hình, cho nên cô đã sớm chuẩn bị một chiếc đồng hồ báo thức hình con lợn để tránh việc dậy muộn.

Kiếp trước khi vào học tiểu học, Abigail cũng đã có kinh nghiệm về việc này! @@

Mới bảy giờ sáng, tốt lắm, vừa đúng giờ.

Abigail mắt nhắm mắt mở giãy dụa từ trong chân đứng lên, trưởng phòng cũng giãy dụa trong chăn tỉnh dậy. Sau khi dậy, Abigail liền đánh thức Melisa, mà Melisa cũng đánh thức hai nữ sinh còn lại.

Năm thiếu nữ không nhịn được cùng ngáp dài một cái, xem ra ngày hôm qua mọi người đều rất mệt mỏi.

Sau khi rửa mặt xong, những người làm nhanh nhất là Abigail, Sylvia Melisa cùng nhau đi đến nhà ăn.

Đêm qua Abigail đã biết được nhà ăn là ở tầng 1, mà phòng ngủ của Slytherin là tầng hầm dưới mặt đất của tầng 1, nên đường đi đến nhà ăn rất dễ nhớ, ngay cả cầu thang cũng không có, chỉ cần mở cánh cửa bằng đá ra là có thể đi đến tầng 1.

Ở trên bàn ăn, Melisa vừa ăn sườn nướng vừa giới thiệu cho Abigail một ít thú vui ở trong học viện, mà Abigail thì mệt mỏi nằm ở trên bàn, trong tay cầm thời khóa biểu xem qua, tiết học buổi sáng hôm nay là học cùng nhà Gryffindor, thật là một việc khiến người ta hưng phấn, cô lại phải gặp mặt đám sư tử kia sớm như vậy !

Abigail thậm chí không còn sức để cười, chỉ có thể u oán uống một ly nước bí đỏ, thức dậy quá sớm như vậy, cô thật không thể chịu được.

Ba năm học đầu tiên học sinh phải chọn các môn học, tất cả mọi người hầu hết đều dựa theo phương hướng nghiên cứu sau này của bản thân mà lựa chọn. Abigail chọn các môn: Bùa chú học, Phòng chống nghệ thuật Hắc ám, Biến hình, Thảo dược học, Độc dược và Thiên văn học.

Đó đều là những môn đứng đầu các nghành pháp thuật, thường được dùng trong các kỳ thi cuối năm, trong đó có 5 kỳ thi quan trọng nhất cần vượt qua : năm thứ năm có "Kỳ thi pháp thuật thường đẳng", chính là OWLs; năm thứ bảy phải thi "Kiểm tra pháp thuật tận sức" chính là NEWTs ; bởi vậy, mọi người đều có xu hướng lựa chọn môn học vừa xuất hiện trong các kỳ thi lại có tính thực tế nhất.

Trừ những môn học cho năm kỳ thi này, những môn khác học sinh đều có thể lựa chọn dựa theo sở thích của mình.

Đầu tiên, Abigail không thích môn Tiên tri học, từ xưa đến nay, đại đa số những nhà tiên tri đều không có kết cục tốt đẹp, chỉ là một đám người thích nói những lời thần thần bí bí linh tinh, những lời tiên đoán thì đều là ba phải.

Ví dụ điển hình như : khi Đế quốc Ba Tư cổ đại muốn chinh phục Hy Lạp, mỗi khi muốn xuất chiến, Đại Tế Tư đều phải tiên đoán trước kết quả, nhà tiên tri phe phẩy cái quạt lông chim, phán rằng: "Trận chiến này sẽ hủy diệt một quốc gia vĩ đại", Hoàng đế Ba Tư nghe xong mừng rỡ, cảm thấy lần này Hy Lạp xong rồi, Ba Tư khẳng định sẽ chiến thắng, vì thế nhanh chóng hôn tạm biệt hoàng hậu Darling, tinh thần phấn chấn lên đường xuất chinh. Không ngờ kết quả lại chính là "Gió đìu hiu sông Dịch lạnh lùng", tình hình đang tốt đẹp bỗng dưng chuyển xấu, binh lính Hy Lạp anh dũng chống cự, chiến đầu đến mức ngay cả quần áo cũng cởi hết @@@@, cuối cùng giành được chiến thắng, mà quân đội Ba Tư bị tiêu diệt gần hết, nguyên khí quốc gia tổn thất nặng nề, sau khi đại bại trở về, không chống đỡ được bao lâu liền bị tiêu diệt.

Vậy lời tiên tri kia thì sao ?

Không thể nói rằng lời tiên tri của vị đại Tế Tư kia là sai, bởi vì "quốc gia vĩ đại bị hủy diệt" kia chính là đế quốc Ba Tư.

Còn câu chuyện nổi tiếng "Oedipus vì lời tiên tri mà gϊếŧ cha cưới mẹ", Abigail cảm thấy tất cả những bi kịch đó xảy ra đều là do lời tiên đoán kia, nếu lúc đầu Oedipus và cha mẹ hắn không tin theo lời tiên đoán của nhà tiên tri kia, thì tất cả những việc tiếp theo sẽ không xảy ra như vậy.

Cho nên, Abigail rất khinh thường những thứ gọi là tiên đoán và bói toán, không tránh được tai nạn, không thoát được họa sát thân, vậy biết lời tiên tri để làm gì, vì vậy kiên quyết không học những khóa học tiên tri gì đó, trong lòng còn thầm nói : nếu không phải nhà tiên tri ăn no rỗi việc đưa ra lờ tiên đoán kia thì cha mẹ của Harry Potter không phải cũng sẽ cũng không bị gϊếŧ hay sao ?.

Còn môn lịch sử pháp thuật, thì...cám ơn, Abigail ngay cả lịch sử nước mình kiếp trước còn không có học qua đâu.

Môn chăm sóc sinh vật huyền bí, thì lại càng không cần, Abigail kiếp trước ngay cả cá vàng cũng chưa nuôi bao giờ, khó khăn lắm mới nuôi được một con rùa đen, kết quả nó cùng một con rùa cái chạy mất. T_T (Miêu : sau này vẫn phải học thôi, dù là bị bắt buộc)

Còn về môn Bay lượn, lại càng không cần, bởi vì vài năm nay Abigail ở Green gia không dám cùng người khác đi chơi, chỉ có thể cưỡi chổi bay khắp nới, kỹ thuật bay đã vô cùng thuần thục, nếu so với máy bay Boing 474 thì không bằng nhưng chắc chắn là tốt hơn mấy cái trực thăng tư nhân rồi.

Về phần môn Thiên văn học: Abigail kiếp trước được gọi là "Thánh thuộc tên các vì sao", từ nhỏ đã rất thích nghiên cứu vị trí của các ngôi sao trên trời, mỗi lần biết thêm tên của một vì sao là có cảm giác vô cùng thành tựu, đặc biệt là các ngôi sao mang tên các vị nam thần tiên ngọc thụ lâm phong, bởi vì Abigail đối với các anh chàng đẹp trai rất là thích.

Đáng tiếc nền giáo dục Trung Quốc không có môn Thiên văn học, bây giờ khi đến Hogwarts cô có thể học bù. Thật là vui!

Abigail đang cúi đầu ăn một miếng sandwich, thì đột nhiên vang lên một trận ồn ào, trên không trung của đại sảnh bay tới một đàn cú lớn - Có thư? khắp nơi vang lên một từng tiếng hoan hô. Nhìn qua: Một số thư là đồ ăn, một số là quần áo, phần lớn đều là thư gửi linh tinh.

Melisa nhận được một gói kẹo hình động vật rất lớn, mặt mày hớn hở, hào phóng mời Abigail và Sylvia cùng ăn. Sylvia cũng nhận được một bức thư, tươi cười ôn hòa ngồi một chỗ vui vẻ đọc.

Chỉ có Abigail là buồn rầu, mấy ngày hôm nay cô cùng với hai vợ chồng ông bà Green đều đấu khẩu kịch liệt, cho tận đến lúc rời đi cũng chưa giảng hòa, lúc bắt đầu lên tàu đến ngoại trừ những đồ dùng học tập cô cũng không có mua thêm thứ gì khác, xem ra là không có cú gửi thư đến cho cô rồi.

Lúc này, đột nhiên một con cú màu trắng mang một gói đồ đậu xuống trước mặt Abigail, bên trên còn ghi rõ là thư đã bị yểm bùa chú thu nhỏ, Abigail nhận thư, con cú này tên là "Elizabeth" - là con cú vô cùng kiêu ngạo của Green gia, Abigail vừa mừng vừa sợ, vội vàng niệm một câu bùa chú phóng to, còn thuận tiện phóng to luôn bữa sáng trước mặt. @@

Sylvia và Melisa nhìn Abigail rồi thu gọn sách vở trước mặt, nói với cô một tiếng rồi đi đến phòng học trước.

Sau khi phóng to gói đồ, Abigail liền mở ra xem. Bên trong có một hộp điểm tâm đủ loại màu sắc, đều là những loại bánh Abigail thích ăn nhất, một đôi dép mới bằng vải nhung, bên trên thêu một chú lợn béo tròn, dường như còn vương chút độ ấm từ đôi tay già nua của bà Green, lại có một bức thư thật dài bằng da dê, bên trên viết tên các loại sách bùa chú và lời nguyền, nét chữ này là thứ Abigail đã rất quen thuộc, bởi vì cô đã nhìn nó cũng sáu bảy năm nay rồi.

Ngoài ra trong thư cũng không viết thêm một chữ nào khác, nhìn thấy những thứ này, mắt Abigail cũng bắt đầu đỏ lên, nước mắt không khống chế được cứ rơi ra, chỉ hận không thể cho bản thân một cái tát. Cô cảm thấy mình là một đứa trẻ hư hỏng, lại có thể làm tổn thương hai người giả cả kia đến như vậy. Vì cái gọi là lòng tự trọng và sự kiên trì mà đến lúc gặp mặt cuối cùng cũng không chịu nói một câu "hẹn gặp lại". Trước mắt Abigail hiện lên hình ảnh lúc xe lửa Hogwarts lăn bánh, bóng dáng già nua của hai ông bà trên sân ga.

Abigail dùng tay áo lau hết nước mắt, một lát sau, ngẩng đầu lên, lấy một tấm da dê và bút lông chim trong cặp ra, viết nhanh trên mặt giấy: "Con xin lỗi.....Con xin lỗi.....Con xin lỗi.....Con xin lỗi.....Con xin lỗi.....Con xin lỗi....."

Mãi cho đến khi Abigail không biết bản thân đã viết được bao nhiều chữ "Con xin lỗi" rồi mới chịu dừng bút lại, lại viết một dòng chữ: "Con sai rồi, dù ông bà có vì lý do gì mà đưa con đến đây thì cũng không còn quan trọng nữa..."

Sau đó, cô cuộn tấm da dê lại cẩn thận, buộc vào chân của chú cú kiêu ngạo kia, nói với nó: "Quay trở về Green gia, giao cho ông nội và bà nội của ta, cám ơn!"

Nhìn Elizabeth dần dần bay xa, Abigail nhớ tới kiếp trước có một câu nói, trên đời này chỉ có đứa trẻ không hiểu chuyện chứ ít có người làm cha làm mẹ nào lại không yêu thương con cháu của mình.

================Ta là phân cách tuyến==============

Abigail viết xong thư, xem đồng hồ, đã là 8 giờ 50 phút rồi, (Hogwarts bắt đầu tiết học buổi sáng vào lúc 9h) trong phòng ăn cũng không còn mấy người, lập tức vội vàng cầm túi sách chạy về hướng tầng hầm.

Buổi sáng hôm nay Abigail có hai tiết học Độc dược học, vận khí Abigail không tồi vì phòng học môn độc dược lại học ngay tại tầng hầm, Abigail chỉ cần từ tầng một đi xuống là đã đến nơi. Mà Abigail lại càng may mắn hơn nữa bởi vì giáo viên dạy môn Độc dược hiện tại không phải là người thích "bắt nạt kẻ yếu", lấy việc trừ điểm làm niềm vui - giáo sư Serverus Snape, mà là người có chút quen biết với ông nội Brian Green của cô - giáo sư Horace Slughorn-người đồng thời cũng là chủ nhiệm nhà Slytherin hiện giờ.

Abigail lấy hết sức lực chạy như bay tới lớp, cuối cùng lúc sắp tắc thở cũng đến được phòng học, vừa thở hổn hển cô vừa đẩy cửa đi vào. Nhưng mà, Abigail vừa mở cửa liền đứng sững lại, bởi vì những bạn học của cô đều đã đến đủ, mà giáo sư Horace Slughorn bụng bự cũng đã đến rồi, đang đứng trên bục giảng điểm danh.

Nhà Slytherin cũng đã đông đủ, Sylvia và Melisa đã ngồi ở bên trong, quay đầu lại nhìn Abigail đầy lo lắng, Melisa còn quay lại nói thầm với Eliza điều gì đó.

Orlando Parkinson ngồi ở phía trước đứng dậy nhiệt tình vẫy tay với Abigail, kết quả là bị một nữ sinh ngồi bên cạnh hắn tóm lấy kéo xuống, còn giống như tiện tay nhéo hắn một cái, hắn dường như bị đau, cánh tay liền rụt lại.

Nữ sinh kia chính là một trong hai nữ sinh kiêu ngạo ở cùng phòng với Abigail .

Bên cạnh chính là nhà Gryffindor ồn ào, bọn họ không chút khách khí phát ra một trận cười, Potter và nhóm bạn của hắn lại càng cười to hơn, giống như muốn đem cả hàm răng đều khoe ra ngoài hết vậy.

Abigail thật buồn bực, rõ ràng chuông vào học còn chưa báo, chẳng lẽ giáo sư Horace già rồi nên mới có thói quen đến sớm. Giáo sư Horace yêu quý ! đây thật sự là một thói quen không tốt, những vị giáo sư càng già thì phải càng đến muộn mới đúng, ngài đến sớm như vậy sẽ dễ bị "hạ giá" lắm. Cô bây giờ mới hiểu tại sao Sylvia và Melisa đến sớm như vậy.

"Con xin lỗi, giáo sư , con...." - lời còn chưa nói hết đã bị giáo sư trên bục giảng cắt ngang.

"Ồ, ta đoán đây chính là học sinh mới của chúng ta Abigail Green ? Vào đi , vào đi, không cần lo lắng, trò không đến muộn", giáo sư Horace nhiệt tình nói : "Là ta muốn trong buổi học đầu tiên đến sớm một chút để điểm danh, ha ha, tốt lắm, nhanh nhanh tìm chỗ ngồi đi ! A, chỗ kia không có ai ngồi, trò cứ ngồi ở đó đi !"

"Vâng ! cảm ơn giáo sư !" Abigail cũng không có lựa chọn khác, mọi người đều đã ngồi hết rồi, vì vậy liền theo ngón tay của giáo sư Horace chỉ tìm chỗ ngồ xuống.

Vừa buông túi xách, chợt nghe thấy bên chỗ của nhà Gryffindor truyền đến một trận cười nhạo, Abigail tức giận: lại làm sao vậy ? - còn cười cái gì nữa ??? các ngươi muốn bị đánh hả ?

Cẩn thận lắng nghe, tiếng cười nhạo cũng không hướng về cô, mà hình như ... hướng về phía bên cạnh !

Abigail quay đầu xem người bạn ngồi cùng bàn, đây là người bạn ngồi cùng bàn đầu tiên khi Abigail đến thế giới phù thủy này, vừa định lên tiếng chào hỏi, kết quả vừa nhìn thấy hắn liền hóa đá.

AAA ! Bạn cùng bàn với cô lại có thể là hắn ????

Thời gian biểu trong truyện :

Năm 1960, Abigail (thật) được sinh ra, cùng năm có Potter , Lyli, Snape, Sirius , Lupin cũng được sinh ra.

Năm 1966, vợ chồng Edward và Emma bị sát hại, Abigail đến Green gia sinh sống (Thời điểm Abigail xuyên không)

Năm 1967, Abigail lần đầu tiên đi Đức đến nhà bà ngoại nghỉ phép.

Năm 1968, lần thứ hai Abigail đi đến nhà bà ngoại nghỉ phép.

Năm 1969, lần thứ ba Abigail đi nhà ngoại nghỉ phép, đi nước Áo du lịch.

Năm 1970, nghe lén ông bà nội và Shake Goshawk nói chuyện, biết Voldemort bắt đầu tạo dựng thế lực, viết thư cảnh báo ba người anh họ, năm đó không đi Đức.

Năm 1971, thế lực Voldemort xâm lược toàn bộ khu vực Duemstrang, gia tộc Dai Liewellyn bị gϊếŧ, gia đình Von Beckmann bí mật thu nhận đứa cháu trai duy nhất còn sống sót của nhà Dai Liewellyn, Abigail 11 tuôi, cô cùng những người anh họ của mình bắt đầu giả bệnh.

Năm 1972, thế lực Voldemort mở rộng, tiến về phía Tây, gia tộc Von Beckmann bắt đầu ngầm chống lại hành động của Voldemort, Abigail tiếp tục giả bệnh.

Năm 1973, Voldemort rời khu vực Duemstrang, tiến về phía khu vực Beauxbatons, để lại một ít Tử thần thực tử, Friedrich Von Beckmann (con trai trưởng) và Heinrich Von Beckmann (con trai thứ ba) đều trở lại trường học, Joseph Von Beckmann (con trai thứ hai) bỏ học, bắt đầu học tập trở thành một bác sĩ, Abigail 13 tuổi, tháng 9 cùng năm bị hai vợ chồng Green đưa tới Hogwarts học.