Đồng Thoại Abigail Green (Đồng Nhân HP)

Chương 11: Sự lúng túng khi nhập học

Cuối cùng trận chiến đó bị huynh trưởng Gryffindor can thiệp, những người xem đương nhiên là rất tiếc nuối, không có lý do, liền bị huynh trưởng đuổi về chỗ ngồi, trước khi đi có mấy nam sinh cùng nữ sinh đều hướng Abigail tán thưởng: " Làm tốt lắm" ...

Trận chiến này, Abigail lấy một địch ba, lại toàn thắng trở ra, không chút thương tổn nào, bốn người kia lại bị huynh trưởng dạy dỗ một phen.

Abigail là người ngoài mềm trong cứng, thường thì cô rất ít nói, thích một mình tự đắc ngây ngô cười, nhưng mà thỉnh thoảng nổi giận lại khiến người khác vô cùng sợ hãi.

Vụ ầm ĩ trôi qua, cô cảm lại thấy vui vẻ, mọi oán giận đều biến mất, cảm giác vô cùng sảng khoái, xem ra, cãi nhau cũng có thể giúp cho thân thể và tinh thần tốt hơn.

Vừa quay đầu liền nhìn thấy Eliza đã sợ đến ngây người, ngồi đơ ra như một bức tượng, chỉ có đôi mắt nhỏ sáng lấp lánh cho thấy tinh thần cô ấy đang vô cùng kích động.

"Năm phút nữa chúng ta sẽ đến Hogwarts. Hành lý cứ để lại trên tàu, sẽ có người mang về trường sau". Một giọng nói vang lên khắp trên tàu.

============ta là phân cách tuyến==========

Abigail mặc lên mình chiếc áo choàng màu đen của phù thủy, đi theo những học sinh năm nhất phía trước, qua một ngã rẽ liền nhìn thấy Hogwarts - một lâu đài nguy nga tráng lệ, là kiến trúc Scotland cổ điển, có vô số tháp lớn tháp nhỏ, phía xa kia chính là chiếc cổng khổng lồ bằng gỗ sồi nổi tiếng.

Dọc theo đường đi, bọn trẻ cứ ríu ra ríu rít không ngừng, vừa hưng phấn, vừa sợ hãi. Abigail lại có cảm giác như là đang đi du xuân cùng với những người bạn của mình vậy. Tự nhiên cảm thấy tay áo lay động, Abigail cúi đầu, thì ra là Eliza nắm chặt lấy áo choàng của mình, khuôn mặt trắng bệch, trông như đang vô cùng căng thẳng, lo sợ.

Abigail vỗ vỗ bả vai của cô bé : "Đừng lo lắng, mỗi năm trường học chỉ thi một lần, không phải bây giờ, bình tĩnh đi." cô bé lúc này mới thở dài nhẹ nhõm.

Lúc này có một bà phù thủy đứng ở trước cửa, mặc chiếc áo choàng màu xanh ngọc bích, không cần nghĩ cũng có thể đoán ra người này chính là giáo sư McGonagall, Abigail lập tức cảm thấy vô cùng thân thiết, cuối cùng cũng tìm thấy một người nguyên bản trong thời đại Harry Potter rồi.

"Chào mừng các trò đến với Hogwarts. Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các trò sẽ được phân loại để xếp vào các kí túc xá. Lễ phân viện là một nghi lễ rất quan trọng, bởi vì trong thời gian các trò học ở đây, ký túc xá của trò cũng giống như gia đình của các trò ở trường Hogwarts. Các trò sẽ cùng học, cùng ngủ, cùng chơi... với các bạn trong học viện.".

"Có bốn ký túc xá, ở đây gọi là nhà, nhà Gryffindor, nhà Hufflepuff, nhà Ravenlaw và nhà Slytherin. Mỗi nhà đều có một lịch sử cao quý riêng và nhà nào cũng từng tạo nên những nam phù thủy và nữ phù thủy xuất sắc. Trong thời gian các trò học ở Hogwarts thì thành tích các trò đạt được sẽ được cộng vào điểm chung cho nhà mình ở. Cuối năm, nhà nào có được nhiều điểm nhất sẽ được nhận Cup nhà - một vinh dự vô cùng cao quý. Ta hy vọng mỗi người trong các trò sẽ là một thành viên xứng đáng với nhà mình sắp đến, cho dù các trò được chọn vào nhà nào đi nữa.".

"Sau vài phút nữa, nghi thức phân viện sẽ diễn ra trước mặt toàn thể giáo sư và học sinh trong trường. Ta đề nghị các trò trong thời gian chờ đợi hãy sửa sang lại cho chỉnh tề, lấy lại tinh thần. Sau khi các trò chuẩn bị tốt ta sẽ quay lại đón. Trong khi chờ đợi, hãy giữ trật tự.".

Đều là những lời thoại vô cùng quen thuộc. Abigail vô cùng kính nể nhìn giáo sư McGonagall, hằng năm mỗi khi học sinh mới đến bà đều nói đi nói lại một đoạn lời thoại giống nhau, nếu đổi lại là người khác, trong lời nói sẽ không có chút tình cảm nào, nhưng mà giáo sư McGonagall lại đem những lời thoại này nói một cách hùng hồn, đầy mạnh mẽ, vô cùng rung động, truyền cảm vô cùng.

Đúng là nhân tài trong nhân tài, tinh anh trong tinh anh!

Vô cùng khâm phục, Abigail ở trong lòng liền vỗ tay tán thưởng giáo sư McGonagall, đồng thời cũng nghĩ: giáo sư McGonagall rốt cục đã kết hôn hay chưa? độc giả đều rất tò mò nha.

"Green tiểu thư, Abigail Green.", giáo sư McGonagall gọi Abigail

"Con ở đây, có chuyện gì vậy ạ?" Abigail vội vàng phục hồi tinh thần từ vấn đề hôn nhân của giáo sư McGonagall .

"Green, trò là xếp lớp sinh, mặc dù trò là đi học cùng với học sinh năm ba, nhưng trò cũng cần phải làm lễ phân viện để chọn nhà, cho nên, trò đi theo phía sau của những học sinh mới năm nhất đứng, chờ đợi phân viện, biết chưa?" giáo sư McGonagall khuôn mặt không chút biểu cảm, xem ra bà là có ý nghĩ Abigail chính là học sinh trốn học rồi.

"Con đã hiểu, cảm ơn giáo sư." Abigail lễ phép trả lời, giọng nói trong trẻo.

Giáo sư McGonagall vô cùng hài lòng nhìn cô một cái.

"Bây giờ tất cả đi về phía trước, lễ phân viện sắp bắt đầu rồi." giọng nói của giáo sư McGonagall lần thứ hai lại vang lên. "Bây giờ xếp thành hàng một, đi theo ta.".

Những học sinh năm nhất và một học sinh năm ba cùng nhau xếp hàng, nối đuôi nhau đi vào hành lang, đi qua một cánh cửa đôi nữa liền tiến vào nhà ăn tráng lệ.

Toàn bộ đại sảnh đều nguy nga tráng lệ, tràn ngập màu vàng và màu đỏ, xem ra năm học trước là nhà Gryffindor thắng được Cup nhà, khó trách Potter lại kiêu ngạo như vậy.

Trong đại sảnh đặt bốn cái bàn ăn thật dài, đã có một số học sinh ngồi đó, nhưng phía đầu bàn đều không ai ngồi, chắc là dành cho những học sinh mới ngồi vào.

Abigail đứng ở phía sau hàng ngũ, nhìn khắp mọi nơi, mỗi nhà đều chỉ có khoảng 70 học sinh, toàn bộ học sinh. Hogwarts tính cả những người đang đứng thì chỉ có khoảng 300 người. Mỗi cấp học nhiều nhất chỉ có 10 học sinh, không giống với nền giáo dục hiện đại. (Miêu: lược bỏ 20 chữ vô nghĩa)

"Xem ra tỉ lệ sinh con ở thế giới phù thủy cũng không cao.", Abigail ở trong lòng đoán mò "Nhìn những học sinh ở trường này, thì có thể đoán dân số phù thủy cũng khá ít, xem ra tham vọng chinh phục thế giới của Voldemort có phần khó khăn nha.".

Lát sau, nghi lễ phân viện chính thức bắt đầu, giáo sư McGonagall đứng ở trên sân khấu, cầm một danh sách học sinh, bắt đầu đọc tên, khi đọc đến tên ai, người đó sẽ vui vẻ chạy đến, đem chiếc mũ cũ kỹ rách nát nổi tiếng để lên đầu của học sinh.

Mỗi lần chiếc mũ nói ra tên của một nhà nào đó, học sinh của nhà đó sẽ cùng nhau hò reo, chào mừng học sinh mới.

Abigail khi đọc tiểu thuyết có một vấn đề rất muốn hỏi: như thế nào có thể đảm bảo số học sinh của mỗi nhà đều tương đương?

Nếu mũ phân viện hoàn toàn giống như lời nó nói là dựa vào bản tính cùng yêu cầu của mỗi người phân phối, vậy sao thì một năm kia (chính là năm Harry Potter vào học) mọi người đều muốn tiến vào Gryffindor? hoặc có tư cách tiến vào Gryffindor đặc biệt nhiều như vậy?

Trái lại, năm đó, những học sinh muốn tiến vào hay có tư cách tiến vào nhà Slytherin lại đặc biệt ít như vậy?

Như vậy không phải là sẽ dẫn tới việc có một nhà số học sinh đặc biệt nhiều, còn một nhà số học sinh lại đặc biệt ít hay sao? nếu số học sinh mới không đủ, vậy các nhà sẽ làm sao để bắt đầu năm học?

Nhưng mà hiện tại xem ra số học sinh của mỗi học viện đều không kém nhau nhiều, chẳng lẽ Pháp sư Merlin phù hộ, chia đều số vợ chồng thuần phù thủy và vợ chồng Muggle để sinh ra vừa đủ số lượng đứa trẻ để phân loại?

Abigail kiếp trước đi học mười mấy năm trời, nên có thói quen thường tự hỏi một số vấn đề, hơn nữa những vấn đề vô lý thì càng tự lý giải.

Eliza vẫn lôi kéo áo choàng của Abigail như cũ, thấy những người khác đã bị gọi tên lên để phân viện, nhỏ giọng hỏi Abigail : "Cha của em có nói ở đây có bốn nhà, nhưng em không biết cái mũ kia phân chia thế nào?"

Abigail nhỏ giọng trả lời: "Như thế này, Gryffindor ca ngợi dũng cảm và nhiệt tình, Ravenclaw nổi bật là trí tuệ và chân thành, Hufflepuff tôn sùng kiên trung và chăm chỉ, Slytherin coi trọng bình tĩnh, đa mưu túc trí, đương nhiên còn có huyết thống."Nói xong liếc mắt nhìn Eliza một cái: "Đúng rồi, em là huyết thống thuần khiết sao? Chính là cha mẹ đều là phù thủy?"

Eliza cúi đầu suy nghĩ, nói: "Cha và mẹ của em đều là phù thủy, nhưng em được bà ngoại nuôi lớn, bà là Muggle, vậy em có tính là huyết thống thuần khiết hay không?"

Thật là mối quan hệ phức tạp, lại là một đoạn truyện xưa, Abigail nói nhanh: "Thuần khiết hay không thuần khiết cũng không quan trọng, chiếc mũ kia đã già rồi, có chút hồ đồ, ngươi muốn vào nhà nào thì nói với nó, nó sẽ đáp ứng.".

"Eliza Brown.", giáo sư McGonagall hô lên.

Cô bé sợ hãi đi từ từ lên phía trước, đội chiếc mũ lên, một lát sau, chiếc mũ hô to: "Slytherin.".

Trong tiếng hoan hô vang dội, Abigail thấy những đứa trẻ bên cạnh ngày càng ít, những người khác bắt đầu chú ý đến cô, vừa nhìn vừa nói nhỏ: "Cô ta là ai? Nhìn không thấy giống năm nhất.", " Nói thừa, 13 tuổi nhìn giống như 11 vậy, chính là dinh dưỡng không đầy đủ.".

"Ta có thấy cô ấy ở trên xe lửa cùng bọn Potter cãi nhau một trận..." Cái tên nam sinh lắm chuyện, nói ít một câu sẽ chết hay sao? Ta không ngại lần sau trên xe lửa mời người trở thành ngôi sao đâu.

Tất nhiên là trong số những người nhìn chăm chú vào cô , nam sinh là chiếm đa số, đặc biệt là một nam sinh ở bàn nhà Hufflepuff, mới nhìn thấy Abigail hồn vía liền bay mất. Abigail bị người ta nhìn đến mức có phần ngượng ngùng, dường như sắp thẹn quá hóa giận, nghĩ thầm, thật muốn đánh hắn một trận, để cho hắn biết rằng, một nữ sinh xinh đẹp cũng không phải là người hiền lành.

Lát sau, đứa trẻ cuối cùng cũng phân viện xong, giáo sư McGonagall nhìn về phía bàn giáo viên chỗ giáo sư Dumbledore ngồi, Dumbledore khẽ gật đầu, sau đó, giáo sư McGonagall đem danh sách học sinh cất đi.

Abigail kinh hãi: ý gì đây? Ta còn chưa được phân viện đâu. Cứ như vậy thì ta sẽ đi đến nơi nào?

Giáo sư McGonagall lại lấy từ trong tay áo ra một tờ giấy khác, nói: "Học kỳ này chúng ta có một xếp lớp sinh, cô bé đã vượt qua hai kì thi lên lớp, căn cứ vào tuổi của cô ấy, giáo sư Dumbledore cùng tất cả giáo sư đều đồng ý cho cô ấy trực tiếp vào học năm ba trường chúng ta..."

Lời còn chưa nói xong, chung quanh liền nổi lên một trận ồn ào, tiếng nghị luận vang lên bốn phía. Abigail đứng đó, mặt mày đỏ bừng, không dám ngẩng đầu lên, nghe thấy những âm thanh tranh luận, nghĩ rằng : nếu biết sẽ có những việc như vậy xảy ra, cô đã đi học từ năm nhất rồi.

Giáo sư McGonagall nói nhỏ một chút không được sao?

Kỳ thật là Abigail đã hiểu nhầm, trong lịch sử của Hogwarts tuy rằng có không ít xếp lớp sinh giống cô, nhưng gặp phiền toái như vậy, vấn đề là ở chính bản thân cô.

Là phiền toái của một cô gái xinh đẹp thường gặp phải, nếu cô ngẩng đầu lên sẽ phát hiện ra, phần lớn âm thanh tranh luận đều là của các nam sinh. (tg: một lũ sói a, Abigail thật đáng thương)

"Abigail Green." giáo sư McGonagall cuối cùng cũng kêu tên của cô, "Mời đi lên đây, xác định nhà của trò."

Abigail hít một hơi thật sâu, ưỡn ngực bước lên từng bước, có cái gì căng thẳng chứ, nơi này cũng không phải là nơi ăn thịt người.