Quân Hôn Ngọt Ngào: Quân Tẩu Xinh Đẹp Kiếm Bộn Ở 80

Chương 21: Đi Làm Đầu Mô Hình

“Cho nên chị mới không thuê em nổi.” Tả Tịnh Nghiên nở nụ cười, đây là bố cục.

Ở thời hiện đại, những chủ tiệm không nỡ bỏ tiền ra thuê người, chỉ có thể kinh doanh một cửa hàng tóc nhỏ cầu ấm no, dần dần bị những chuỗi trung tâm làm đẹp cỡ lớn đè ép tới không có không gian sinh tồn.

Quả nhiên Lương Tịch Mai không dám nhắc lại chuyện thuê cô nữa. Đối phương cầm giấy viết lại địa chỉ xưởng gia công vật liệu gỗ và tên của em trai, sau đó kêu Tả Tịnh Nghiên đi tìm em mình, còn đặc biệt lấy một cái túi tới cho Tả Tịnh Nghiên chứa phôi tóc.

Trúc khi đi chủ tiệm còn dặn đi dặn lại, tuyệt đối phải làm xong tóc giả đưa tới đây. Tiệm của chị ta có thể mở tiếp hay không đều nhờ Tả Tịnh Nghiên.

Tả Tịnh Nghiên cầm địa chỉ Lương Tịch Mai đưa, một đường hỏi thăm, tìm tới xưởng gia công vật liệu gỗ.

Em trai Lương Tịch Mai tên là Lương Siêu, là một công nhân kỹ thuật cấp một trong xưởng gia công.

Lương Siêu thấy chị gái giới thiệu một cô gái xinh đẹp tới đây, đặc biệt nhiệt tình, người ta yêu cầu gì anh ta cố gắng làm cái đấy.

Tả Tịnh Nghiên vẽ yêu cầu của mình ra, kích cỡ và vân vân đều được nói rõ. Lương Siêu dựa theo bản vẽ của cô mà dùng thiết bị gia công, gia công khúc gỗ ra một cái đầu mô hình.

“Bao nhiêu tiền vậy?” Tả Tịnh Nghiên cầm được đầu mô hình, rất hài lòng, không thể không nói tay nghề của Lương Siêu này thật không tồi.

Lương Siêu vung tay lên, trông rất tiêu sái nói: “Cần tiền gì đâu? Cứ cầm đi, có việc gì cứ tới tìm anh.”

Cũng do hắn ta xui xẻo, mới vừa dứt lời, Khúc phó xưởng trưởng mới được điều tới đã đến phân xưởng kiểm tra công việc.

Khúc Lương mới vào phân xưởng đã thấy Lương Siêu đưa cái đầu mô hình vừa hoàn thành xong cho Tả Tịnh Nghiên.

Anh ta lập tức hỏi quản đốc phân xưởng: “Đó là ai?”

“Lương Siêu.”

Quản đốc phân xưởng vội gọi Lương Siêu một tiếng, thằng nhỏ này lại đâm chọc sau lưng mình cái gì không biết.

Lương Siêu thấy quản đốc phân xưởng gọi cũng không để trong lòng, còn cợt nhả chào hỏi ông ta: “Quản đốc.”

Hai người là anh em thường hay đi uống rượu với nhau, trước đây đối phương cũng không phải chưa từng bắt gặp hắn ta lợi dụng chức vụ làm việc riêng, nhưng vẫn thường mở một con mắt nhắm một con mắt.

Kiếp trước Tả Tịnh Nghiên có thể làm ăn lớn tới vậy, có kiểu người gì mà cô chưa từng thấy đâu? Có tình huống nào mà cô chưa từng thấy đâu? Cũng luyện ra một cặp hỏa nhãn kim tinh.

Cô vừa liếc mắt đã nhận ra chàng trai đang đứng bên cạnh quảng đốc phân xưởng là lãnh đạo, hơn nữa hiện tại lãnh đạo đang rất tức giận, hẳn là vì Lương Siêu đã làm việc riêng cho mình.

Tả Tịnh Nghiên không muốn gây thêm phiền toái cho Lương Siêu, chuyện có thể dùng tiền để giải quyết sao phải nợ nhân tình?

Cho nên cô lớn tiếng hỏi Lương Siêu: “Đồng chí Lương, mới vừa rồi đồng chí nói phải đi tới chỗ nào trả tiền ấy nhỉ?”

“Cái gì?” Lương Siêu ngây ngẩn cả người. Không phải hắn ta đã nói không cần trả tiền sao? Sao cô bé này nghe không hiểu vậy?

Còn hỏi lớn ngay trước mặt quản đốc phân xưởng. Nếu cô đã đòi đưa tiền mà bản thân lại nói không cần, chẳng phải quản đốc sẽ xử hắn ta.

Tả Tịnh Nghiên liếc mắt ra hiệu cho Lương Siêu, Lương Siêu cũng không ngốc, thoáng cái đã kịp phản ứng.

“Chỉ cần nhân viên viết phiếu của phân xưởng viết phiếu cho cô, cô tới chỗ tài vụ trả tiền là được, chờ tôi đi mở phiếu giúp cô.”

“Vâng, cảm ơn anh.”