Không lâu sau, cánh cửa thư phòng mở ra. Lâm Quang mang vẻ mặt bình tĩnh đến gần tôi.
Tôi nghe trái tim mình đập rộn ràng như muốn trèo lên đến cổ họng. Tôi cố gắng trấn tĩnh, nheo mắt cười nhìn chàng trai đang đứng trước mặt.
Lâm Quang im lặng nhìn tôi khoảng một phút, sau đó đến gần nhẹ nhàng nói nhỏ.
- Để ta đưa tiểu thư về. Trời sắp tối rồi.
Tôi nuốt nước miếng, gian nan gật đầu. Sau đó cười cười theo Lâm Quang rời đi.
Lâm Quang cũng phất tay ra hiệu cho những người lính đanh canh gác trước cổng rút quân về.
Chúng tôi trở về huyện nha trong sự im lặng tuyệt đối.
Sau khi về tới nơi, Lâm Quang gặp riêng Phương huyện lệnh để báo cáo tình hình. Còn tôi thì về lại căn phòng dưới lòng đất.
Nên nội dung báo cáo thế nào, tôi không rõ.
Chỉ biết, ngày hôm sau, Lâm Quang cho người đến quét dọn toàn bộ Lâm viên, sau đó viết giấy bàn giao lại cho Phương huyện lệnh quản lý tạm thời, cho đến khi có họ hàng người Lâm gia đến tiếp quản.
Sau đó, Lâm Quang cũng đệ đơn từ chức, nói là sẽ dẫn cha mẹ về nhà họ hàng nương tựa một thời gian để quên đi sự việc đau lòng này.
Trước khi đi, Lâm Quang có đến gặp tôi, hỏi tôi có muốn đi cùng không?
Tôi lắc đầu từ chối, ý bảo muốn ở lại chờ cha mẹ tôi trở về.
Lâm Quang cũng không miễn cưỡng, chỉ nhắc nhở tôi cẩn thận, bảo vệ tốt chính mình. Nếu sau này có duyên sẽ gặp lại.
Sau đó, anh chàng dẫn theo Lâm viên ngoại và Lâm phu nhân cùng tùy tùng rời đi.
Vài ngày sau khi gia đình Lâm Quang rời khỏi, huyện nha cũng đưa ra thông cáo chính thức về vụ án.
Nói rằng, cái chết của Lâm tiểu thư là sự việc đau lòng do kẻ thù của gia tộc Lâm viên gây ra. Những kẻ thù này đa phần xuất phát từ giang hồ. Nên việc truy bắt rất khó. Vì để đảm bảo an toàn, Lâm Quang sẽ mang người thân đi ẩn cư nơi khác. Vụ án đến đây dừng lại, địa phương sẽ tăng cường phòng bị để tránh những trường hợp đáng tiếc xảy ra như trên.
Thông báo mang tính chất "huề một làng", nhưng lại là giải pháp tốt nhất hiện giờ. Vì cho dù có những người biết chân tướng như tôi cũng không biết mở lời thế nào.
Ài, một vụ án không ngờ lại liên quan nhiều đến thế.
Một hoàng hậu vì bị sự ghen ghét mà phải bỏ mình trong âm mưu quyền thế.
Một hoàng tử chân chính nhưng vì thế đơn, lực yếu phải trốn chạy chốn nhân gian không thể về nhận tổ quy tông...
Xem ra xã hội thời đại này phức tạp và mệt mỏi hơn nhiều so với kiếp trước của tôi.
Ài, tự nhiên tôi thấy nhớ nhà ghê gớm. Nhớ căn phòng thuê nhỏ bé nhưng đầy đủ tiện nghi. Nhớ lũ bạn hám trai, hám tiền. Nhớ cả những anh chàng idol nữa...
Và cả cha mẹ, người thân ở kiếp trước. Mặc dù tôi không gần gũi với họ nhưng không biết họ đã hay tin tôi gặp nạn chưa? Và liệu có đau lòng vì tôi không?
Ài....
Biết bao cảm xúc, khiến ly trà trên tay tôi cũng nguội.
Phương huyện lệnh thấy tôi cứ lắc đầu thở vắn than dài thì cũng phá lệ im lặng.
Vụ án kết thúc, huyện nha tuy rằng phá được án, nhưng cũng bị thiệt hại khá nhiều về lòng tin của dân chúng.
Vì phải mất gần hai tháng mới phá được án, nhưng cũng không thể bắt được hung thủ. Thiệt khiến lòng người hoang mang.
Lâm Quang rời đi, huyện thái gia cảm giác đầy tiếc nuối nhưng cũng không thể miễn cưỡng. Bây giờ vấn đề còn lại là sắp xếp cho vị tiểu thư trước mặt này thế nào đây? Không thể để con gái nhà người ta ngày ngày trà trộn với một đám nam nhân như vậy chứ.
Ài.. thật bi ai, cái ghế quan huyện thật không dễ làm mà!