Không phải hai đứa nhỏ ăn uống bất lịch sự, Kha Tiểu Hàng biết hai đứa em của mình ngoan ngoãn, hiểu chuyện hơn bất kỳ đứa trẻ nào, chỉ là chúng đói quá, cả năm trời chẳng được ăn mấy bữa thịt, nên đối với đồ ăn có thịt luôn thèm thuồng.
Kha Tiểu Hàng ăn chậm lại, để phần bánh bao nhân thịt cho hai đứa nhỏ, lát nữa còn có bánh nhân chay.
Một lý do khác là để khán giả trong livestream có thêm thời gian cảm nhận.
"Dạ, mang bánh bao đi ăn tiết kiệm hơn nhiều, cơm ở căn tin trường vừa đắt vừa dở, thế này em tiết kiệm được năm đồng." Kha Tiểu Mẫn không thấy ngại khi mang bánh bao đi học, ngày trước lúc mới đến đây học, cô bé đã từng gặm bánh màn thầu suốt một năm trời.
Năm đồng là mức tiêu thấp nhất, toàn đồ chay, luộc, không thì nhừ quá, không thì mặn chát. Nếu không phải Kha Tiểu Hàng nói gặm bánh màn thầu không có dinh dưỡng, Kha Tiểu Mẫn vẫn sẽ tiếp tục gặm bánh màn thầu.
Kha Tiểu Hàng lấy túi ni lông đựng bốn cái bánh bao nhân chay, hai cái quẩy, Kha Tiểu Mẫn vui vẻ nhận lấy.
"Vậy em đi học đây." Nhà cửa đã khấm khá hơn, cô bé cũng bớt gánh nặng trong lòng, nói chuyện cũng vui vẻ hơn.
Kha Tiểu Đông ăn hai cái bánh bao nhân thịt là không ăn nổi nữa, quẩy ăn được một cái, hai bàn tay nhỏ dính đầy dầu mỡ, đang cầm bát nhỏ húp cháo tôm khô.
No quá, nhưng vẫn muốn ăn nữa.
Kha Tiểu Đông nhìn anh trai chậm rãi ăn bánh bao, gặm quẩy, thỉnh thoảng húp một ngụm cháo, trông thật ngon lành.
Kha Tiểu Đông cảm thấy mình lại đói rồi.
"Anh ơi, bánh bao nhân miến có ngon không?" Kha Tiểu Đông nhìn Kha Tiểu Hàng bằng đôi mắt đen láy, long lanh như mắt khỉ con, đầy vẻ mong chờ.
"Ngon lắm, hơi cay, giờ em no rồi, không được ăn nữa, đợi anh đi làm rồi em hãy ăn." Kha Tiểu Hàng thấy cậu bé đáng thương quá, bẻ một miếng bánh bao nhỏ cho em.
"Cho em nếm thử, trưa đói thì tự lấy ăn, ăn loại này nhé, bánh nhân thịt đợi chiều chị về hâm lại cho em ăn." Kha Tiểu Hàng chỉ vào hai kiểu nếp gấp khác nhau của bánh bao.
Kha Tiểu Đông vâng dạ, toàn bộ sự chú ý đổ dồn vào miếng bánh bao nhân chay trên tay.
Bánh bao nhân chay tuy không thơm bằng bánh nhân thịt, nhưng rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ vị giác. Miến dai, giòn, củ sen bùi bùi, thêm cà rốt đỏ thái hạt lựu giòn ngọt, dưa chua và ớt ngâm chua ngọt thái nhỏ, tuy ăn riêng không ngon lắm, nhưng khi kết hợp với miến xào lại tạo nên hương vị tuyệt vời, món nhân miến củ sen vốn nhạt nhẽo bỗng trở nên hấp dẫn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ vị giác.
Đó chính là sức hấp dẫn của bánh bao nhân chay.
Đôi khi, món ngon không cần quá nhiều nguyên liệu đắt tiền, chỉ cần tỉ mỉ chế biến, kết hợp hài hòa là đã có thể tạo nên hương vị tuyệt vời.
Miếng bánh bao nhỏ xíu nhanh chóng biến mất, Kha Tiểu Đông vừa thở vừa xuýt xoa, miệng cay cay nhưng rất đã, cậu bé vẫn muốn ăn nữa.
"Không được ăn nữa, trưa hãy ăn." Kha Tiểu Hàng nhìn thấu tâm tư của cậu em, không chút lưu tình từ chối.
Trẻ con còn nhỏ, khả năng tự chủ kém, lỡ ăn đến đau bụng, hại dạ dày thì không tốt.
Kha Tiểu Đông hơi thất vọng, lí nhí "vâng".
May mà trong bát còn chút cháo, cậu bé có thể húp chậm rãi.