Cánh cửa mở một tiếng rầm, Ôn Nhạc ngây ngốc đứng ở cửa.
Trong căn phòng mười mấy mét vuông, do giường của ba mẹ nằm ở ngay đối diện cửa phòng, Ôn Nhạc ở khoảng cách rất gần nên cô có thể thấy rõ tất cả những thứ mình muốn.
Mẹ cô nằm ngửa trên giường, khuôn mặt ửng đỏ như phát sốt, hai mắt khép hờ cắn môi, áo ngủ bên trên đã bị cởi ra, cặρ √υ' lớn như cái màn thầu trắng lõα ɭồ, thân dưới trần như nhộng.
Một người đàn ông đang đè lên trên, quần áo vứt dưới chân, nhìn kỹ mới nhận ra người đó không phải ba ba cô mà là chú Vương ở cách vách.
Thân thể người đàn ông hơi nghiêng người, lần đầu tiên Ôn Nhạc nhìn thấy mẹ bị đàn ông làm, trong lúc nhất thời không biết phải làm sao.
Chỉ thấy người đàn ông hôn hít lung lung từ đầu, mặt, xuống tới cổ, vành tai của bà, mà bàn tay to của ông ta cũng không rảnh rỗi, luân phiên xoa nắn cặρ √υ' sưng cứng.
Mẹ không rên một tiếng, chỉ nằm im ở trên giường, nếu không phải nhìn thấy khuôn mặt đỏ như lửa của bà thì người khác không khỏi nhầm tưởng bà đang trong trong trạng thái hôn mê.
Người đàn ông thở gấp, nhìn bộ dạng cực kì hưng phấn. Cặρ √υ' trắng kia lăn qua lăn lại trong bàn tay ông ta, tuy rằng không to lắm, nhưng xúc cảm rất tốt. Người đàn ông cúi xuống hôn lên miệng bà, môi lưỡi dây dưa, trao đổi nước miếng.
Sau khi hôn lưỡi một lúc, người đàn ông dần chuyển xuống phía dưới, một đường thẳng tới cặρ √υ' đang sưng lên, đồng thời điều chỉnh tư thế, tay phải sờ xuống phía dưới, tới giữa cặp đùi trắng nõn của mẹ, tay ông ta vừa mới chạm vào âʍ ɦộ, bà đã rên lên một tiếng, đôi chân nhạy cảm kẹp chặt lại.
Nhưng hai cái đùi kia rất nhanh đã không đáng tin, bàn tay to của người đàn ông bẻ ra, đẩy ra lông mao đen óng ánh làm lộ ra tao huyệt dâʍ đãиɠ.
Nhìn tới lúc này, cổ họng Ôn Nhạc nuốt khan, không thể tưởng tượng được, mẹ cô sẽ là một người phụ nữ dâʍ đãиɠ, vậy mà lại có thể làʍ t̠ìиɦ với chú Vương ở cách vách.
Thân thể của mẹ nằm trên giường vô cùng khẩn trương, cặp chân dài bị bẻ ra kia bất an nhẹ nhàng cọ xát. Người đàn ông ghé vào cặρ √υ' đầy đặn, duỗi đầu lưỡi không ngừng liếʍ láp bầu vυ', cũng không quên day nhẹ núʍ ѵú màu nâu sưng cứng.
Mà phía dưới, Ôn Nhạc nhìn thấy sau khi tay người đàn ông khảy âʍ ɦộ của mẹ một hồi, liền dùng ngón cái ấn vào âm đế phía trên.
“A…… A…… Ưm……”
Mẹ cô không tự giác phát ra âm thanh rêи ɾỉ, bà vẫn nhắm chặt hai mắt, đôi môi hơi hé mở.
Ôn Nhạc nhìn rõ ràng hình ảnh tiểu huyệt của mẹ bị ngón tay làm.
Ngón tay cái của người đàn ông không ngừng cọ xát nhẹ nhàng khối thịt nhô lên kia, mặt khác hai ngón tay giữa đâm vào hoa huyệt không ngừng ra ra vào vào, thỉnh thoảng còn xoay tròn rồi moi lộng.
Điều này làm Ôn Nhạc nhớ tới hình ảnh thủ da^ʍ của bản thân ngày thường, khiến cô đứng ngoài cửa nhìn trộm mà bên dưới ướt dầm dề.
Người đàn ông liên tục dùng tay làm cái động nhỏ phía dưới, bên trên cũng dùng miệng liên tục mυ'ŧ hút hai đầṳ ѵú của mẹ.
Hơi thở của mẹ ngày càng dồn dập, đôi môi thỉnh thoảng cắn nhẹ, người đàn ông giống như rất kiên nhẫn, liếʍ mυ'ŧ hai bên núʍ ѵú như mυ'ŧ hai viên kẹo.
“Ưm……”
Mẹ giống như rất bứt rứt, thân mình không tự giác bắt đầu vặn vẹo lung tung.
Hai ngón tay người đàn ông cắm rút càng ngày càng nhanh.
“Ưm…… Ưm a…… A……”
Mẹ xoắn thân mình, lửa đỏ trên mặt càng thêm khẩn trương, Ôn Nhạc đứng ngoài cửa nghe thấy được từng trận thở dốc.
Người đàn ông rút ngón tay ra, Ôn Nhạc hình như nhìn thấy trên mặt ông ta dính cái gì. Ngay sau đó, đầu người đàn ông trực tiếp chui xuống phía dưới, tới giữa hai chân mẹ cô.
Bởi vì đầu của ông tay chôn ở nơi đó, Ôn Nhạc không nhìn thấy ông ta đang làm gì ở nơi đó của mẹ, hình như là không ngừng ở liếʍ láp.
“Ưm…… aa……”
Đôi môi của mẹ run rẩy, trong cổ họng phát ra tiếng rêи ɾỉ nhỏ nhẹ.
Người đàn ông vùi đầu thật sâu không thèm ngẩng lên, liếʍ đến vô cùng vui vẻ.
“Ưn…… A…… Aaa……”
Hai tay mẹ gắt gao nắm chặt ga giường.
“Ưm…… aa…… sướиɠ quá…… Aa…… ư……” Lại qua một hồi, tiếng rêи ɾỉ kia bắt đầu có âm thanh rõ ràng.
“Ưm a…… aaaa..”