Việc tắm gội này, Vĩnh Hi Đế kiên quyết không cho các nàng chạm vào.
Ai tóm lấy ai, xuống nước vài lần, ba nàng đều thấy con mèo này cọ mình khá tốt, tuy rằng vẫn thấy kỳ quái, nhưng vẫn trong phạm vi có thể chấp nhận được … Có lẽ vậy.
Sau khi tắm xong, ba người lại làm cho hắn một cái ổ nhỏ trên giường, công việc của những người mới nuôi mèo cuối cùng cũng kết thúc. Nhưng thật đáng tiếc, con mèo này quá độc lập, không làm cho các nàng cảm nhận được niềm vui lạc thú khi nuôi mèo.
Trằn trọc một hồi, đã đến giờ đi ngủ. Vừa rồi Thương Nguyệt Dao mới chạy một vòng, đổ chút mồ hôi, trên người hơi nhớp nháp.
Phân phó Bạch Chỉ và Bạch Phù, một lúc sau, nước đã sẵn sàng trong bể tắm.
Dù sao cũng là hoàng hậu, mặc dù hoàng thượng lạnh nhạt với nàng, nhưng thân phận vẫn còn ở đó, phượng ấn vẫn nằm trong ngực, quy củ là điều không thể thiếu.
Bể tắm vuông lớn, tuy bên trong hậu cung có rất nhiều mỹ nhân, nhưng chỉ có nàng có thể sử dụng.
Thương Nguyệt Dao chậm rãi cởi bỏ y phục, bước vào bể tắm.
Hơi nước nóng hầm hập khiến lòng người thư thái, đồng thời cũng làm người mất đi tâm tư phòng bị, trôi dạt ra xa.
Cuộc chiến giằng co giữa đại bá phụ (chú ruột) và hoàng thượng, đã trở nên như nước với lửa, nàng cũng bị cuốn vào đó, mặc kệ kết quả như thế nào, cuối cùng kết cục sẽ không mấy tốt đẹp.
Cuộc sống trong cung buồn tẻ nhạt nhẽo, ngày qua ngày không có hy vọng, những mong đợi ẩn sâu trong tim nàng lúc ban đầu, đã sớm bị xóa sạch từ lâu.
Nếu có thể nhanh chóng kết thúc, quả thật sẽ rất tuyệt.
Có lẽ, nàng có thể thương lượng với hoàng thượng, làm gián điệp cho hắn, chắc là hắn sẽ tha mạng cho nàng, khi mọi chuyện kết thúc, nàng sẽ trở về Giang Nam.
Giang Nam, Giang Nam.
Nơi nàng được sinh ra, nơi chôn cất của cha mẹ nàng.
Liễu xanh muôn đời, cùng với hoa hồng, mưa sương bất tận.
Khi tắm Thương Nguyệt Dao không cần hai nha hoàn hầu hạ.
Nàng không thích người khác nhìn vào cơ thể mình, hai nha hoàn này đều biết thói quen của nàng.
Sau khi Bạch Chỉ đặt y phục mới xuống, Thương Nguyệt Dao lập tức cho nàng ta lui xuống.
Chốc lát, Thương Nguyệt Dao mê man ngủ thϊếp đi trong bể tắm, lúc nàng tỉnh dậy thì nước đã xộc vào khoang mũi, giờ đây trong phòng tắm chỉ có một con mèo đang ở phía đối diện.
Con mèo có đôi mắt màu lam, giờ phút này đang nhìn nàng chăm chú, giống như ẩn chứa dòng nước ngầm, sâu không thấy đáy.
Thương Nguyệt Dao không thể không nhớ đến lời nói đùa kia của Bạch Phù, nhất thời nhịn không được, giật mình một cái.
Cứ như vậy, một người một mèo, nhìn nhau một hồi lâu.
Mãi đến khi Thương Nguyệt Dao cảm thấy đầu hơi choáng váng, mới từ trong nước đứng lên.
Ban đầu định ôm ngực, không biết vì điều gì, hiện tại trước mặt con mèo này, nàng cảm thấy mình không nên ôm ngực, giống như chỉ có như vậy, mới chứng minh nàng không sợ con mèo này là quái vật thành tinh.
Cho nên, trước mặt Vĩnh Hi Đế, lập tức xuất hiện cơ thể trần trụi của nữ nhân.