Thương Nguyệt Dao vào lúc này thật sự rất hiếm thấy, phải nói là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, cho nên Vĩnh Hi Đế có chút sững sờ, mà Thương Nguyệt Dao nhân cơ hội này, tóm lấy cổ mèo của hắn.
Vĩnh Hi Đế không còn hy vọng phản kháng, liền cam chịu số phận, đưa lưng về phía các nàng, uống nước theo một cách mới lạ, sau đó, lại ăn một ít bột gạo.
May mắn thay, mặc dù bột gạo này làm cho mèo ăn, nhưng hương vị lại không đến nổi.
Sức ăn của mèo rất ít, còn là mèo hoang quanh năm đói rồi lại no, ăn một lát, hắn liền cảm thấy không thể ăn nữa.
Vừa quay đầu, ba người chủ tớ ở đằng kia vẫn còn nhìn hắn chằm chằm.
Ba người này không phải đã quá nghiêm trọng đấy chứ? Chỉ bắt một con mèo mà cũng pha trò như vậy?
Vĩnh Hi Đế thật sự thấy kỳ lạ.
Sau đó, hắn đã biết, đứng gác ở chỗ đó là chờ tắm gội cho hắn.
Hơi nước bốc lên từ chậu gỗ đã được chuẩn bị sẵn, lần này Vĩnh Hi Đế không chạy, dù sao chạy cũng vô dụng, lúc hắn đang đi dọc đường, gặp qua bộ dáng của mèo hoang khác, quả thật không sạch sẽ.
Vì vậy, ngay khi bọn họ đã sẵn sàng cho trận chiến thứ hai, Vĩnh Hi Đế nện từng bước chân của bậc đế vương lạnh lùng, đi đến chậu gỗ phía trước.
Ba người ba mặt nhìn nhau.
Bạch Phù nhịn không được nói: “Con mèo này không phải là thành tinh đi…”
Mặc dù Thương Nguyệt Dao cũng cảm thấy con mèo này hơi kì quái, nhưng thế gian bao la, điều kì lạ thì có rất nhiều, mèo hơi kì quái, cũng không có gì lạ, liền nói: “Tử bất ngữ quái lực loạn thần*, nói không chừng đây là một con mèo có thể tự mình tắm thì sao?”
*Câu này nghĩa là: Khổng Tử không nói chuyện quái lạ, bạo lực, phản loạn, không khinh suất nói về tích quỷ Thần
“Phải không? Ngươi cũng có thể tự tắm gội, mèo có gì lạ đâu?” Bạch Chỉ xấu hổ cười nàng ta.
“A —— tiểu thư, người xem nàng ấy lại cười ta!” Bạch Phù tức giận dậm chân mà cáo trạng.
Hai nha đầu này cãi nhau đã là chuyện thường ngày, Thương Nguyệt Dao chỉ lắc đầu cười.
Ở bên kia, Vĩnh Hi Đế khi nghe hai người này nói chuyện lại nhớ đến thông tin mà ám vệ đã trình lên lúc trước.
Thương gia đưa nữ nhi tiến cung làm hoàng hậu, hiển nhiên không phải là chuyện đơn giản, lúc nàng tiến cung có mang theo bốn nha hoàn và một ma ma, Vĩnh Hi Đế đã sớm phái người điều tra cẩn thận.
Cùng lắm, nói đến cũng lạ, lúc trước có vài người tiến cung cùng nàng, cuối cùng nàng tự mình đuổi đi ba người, chỉ còn lại Bạch Chỉ và Bạch Phù, đây là hai nha hoàn đã ở bên cạnh nàng từ khi còn nhỏ.
Vĩnh Hi Đế vẫn còn nhớ những điều được viết trong báo cáo kia, một người thận trọng trầm ổn, một người đơn thuần lỗ mãng, hoàn toàn trái ngược nhau.
Tuy nhiên, tiến cung lâu như vậy, dường như nha đầu ngu xuẩn kia vẫn như lúc mới vào cung, xem ra, nữ nhân Thương Nguyệt Dao này, chăm sóc nha đầu kia rất tốt.
Trong ao rồng hang hổ như vậy, còn muốn che chở một nha đầu ngu xuẩn, không biết nên nói nàng là người có tình có nghĩa, hay nên nói nàng là đồ ngốc.
…