Thần Sơ bật cười khi thấy tin nhắn Tiểu Anh gửi.
"Hai ngày nay cậu có bận việc gì không? Lúc trước, có khi cả ngày cũng không thấy cậu online." Thần Sơ tò mò hỏi.
Thần Sơ luôn cảm thấy giờ làm việc và thời gian nghỉ ngơi của Tiểu Anh rất loạn.
Ít nhất, nó không giống với những người bạn làm việc văn phòng của cô.
Nhưng có vẻ như ca đêm với hai ca ngày, nghe hơi giống như kiểu học sinh cấp ba đi làm thêm phục vụ.
Nhưng Tiểu Anh giàu có như vậy, có lẽ cô ấy sẽ không làm công việc vô nghĩa này.
Một lúc sau, Tiểu Anh trả lời lại.
Tôi là Lục Vãn Anh: "Mình thường sẽ có một hai tháng bận rộn, gần đây mới có thời gian rảnh rỗi nên chơi một chút. Dạo này cảm thấy cơ thể hơi khó chịu, dự định đi kiểm tra tổng quát, nhưng lại lười...... "
Phá Hiểu Chi Sơ: "Nếu cảm thấy không thoải mái thì đi kiểm tra đi. Sáng mai dậy sớm đi bệnh viện, nghe lời, đừng để tổn hại đến cơ thể."
Tôi là Lục Vãn Anh: "Kể cả như vậy thì thế nào, dù sao cũng sẽ không có ai thương tiếc.", kèm theo một nhãn dán vui nhộn.
Sau khi đọc xong, Thần Sơ thở dài: "Chắc chắn sẽ có người cảm thấy đau lòng vì cậu, chẳng hạn như người yêu, gia đình và bạn bè. Nhưng trước tiên cậu phải học cách yêu thương chính mình đã."
Tôi là Lục Vãn Anh: "Bạn bè của mình đều rất bận rộn, gia đình mình thì đang ở nước ngoài. Nên nếu không nói ra thì không ai biết. Còn nữa, mình không có đối tượng, là một cẩu độc thân."
Phá Hiểu Chi Sơ: "Hả? Cẩu độc thân? Dù chưa gặp nhau nhưng mình nghĩ cậu hẳn rất được yêu thích."
Tôi là Lục Vãn Anh : "Không tin à? Vậy mình chứng minh cho cậu xem."
Phá Hiểu Chi Sơ: "Được rồi, làm thế nào để chứng minh? "
Một lúc sau, Thần Sơ nhận được một tin nhắn thoại.
Khi nhấn vào để nghe, bên trong phát ra hai tiếng "Gâu" rất rõ ràng.
Đầu bên kia, Lục Vãn Anh đội mũ và đeo kính đứng cạnh kệ để sản phẩm vệ sinh của siêu thị.
Cô lật xem giấy vệ sinh, tiện tay cầm lấy một túi lớn che đầu rồi hét vào điện thoại hai lần.
Đến nỗi một cụ ông đang chống gậy đi chậm rì rì cũng phải quay đầu lại nhìn cô một cái.
Sau khi Lục Vãn Anh nhận ra ánh mắt như nhìn người tâm thần của ông lão, cô ngẩn người ho một tiếng. Sau đó giả bộ bình tĩnh, tao nhã ném túi giấy vệ sinh vào giỏ hàng rồi đẩy đi chỗ khác.
Phá Hiểu Chi Sơ: "Thật đáng thương, lát nữa gửi cậu chút đồ ăn cho chó, đừng để chết đói."
Tôi là Lục Vãn Anh: "Không, mình từ chối đồ ăn cho chó. Nếu cậu dám gửi, mình sẽ gϊếŧ cậu. Cậu có nghe thấy không?"
Lục Vãn Anh còn gửi kèm nhãn dán hình ảnh của một con thỏ núi đang giận dữ trong game, haha, thật dễ thương.
Thần Sơ không khỏi cười thành tiếng.
"Trước nay lúc cậu tức giận là sẽ như này sao? Nếu thật thì còn yếu, mình chưa đủ sợ." Thần Sơ chụp lại màn hình trò chuyện, gửi qua.
Thực ra, cô chủ yếu muốn gửi lại biểu tượng đó một lần nữa.
Nhưng những chuyện diễn ra tiếp theo lại khiến cô hơi bất ngờ.
Sự chú ý của Tiểu Anh có vẻ hơi sai lệch.
Tôi là Lục Vãn Anh : "Hóa ra là cậu! Trực tiếp sử dụng! Nickname của mình trong nhóm game!"
Thần Sơ phản ứng lại, đúng vậy, nickname Tiểu Anh trong danh sách bạn tốt của cô vẫn như cũ giống trong nhóm game ......
Tôi là Lục Vãn Anh : "Thì ra trong lòng cậu, mình chỉ là một sự tồn tại bình thường, thật đáng thất vọng!"
Thần Sơ ngẩn người.
Chỉ là cô không thích đặt biệt danh!
Cho nên lúc Tiểu Anh kết bạn với cô, sau khi đồng ý cô thấy hệ thống tự động lấy luôn tên trong nhóm game, nên đã bỏ qua phần này.
Tôi là Lục Vãn Anh : "Cút đi, cái đồ bình rỗng."
Hoang mang...
Sau đó, Thần Sơ vội vàng đặt biệt danh cho Tiểu Anh.
Tên biệt danh là "Tiểu Anh dễ thương".
Xong xuôi Thần Sơ chụp lại màn hình gửi cho Tiểu Anh.
Phá Hiểu Chi Sơ: "Nhìn xem, biệt danh này thế nào? Nó rất hợp với cậu, đúng không?"
Tiểu Anh dễ thương: "Ha, không tồi, nghe rất hợp với mình. Cậu biết biệt danh mà mình đặt cho cậu là gì không? Có vẻ cũng rất hợp với cậu."
Phá Hiểu Chi Sơ: "Tiểu Sơ Sơ? Hay Phá Hiểu? "
Nhưng, sau khi Tiểu Anh gửi ảnh chụp màn hình, Thần Sơ suýt nôn ra máu.
Tiểu Anh đặt biệt danh của cô là "Tên ngốc vô liêm sỉ siêu cấp vũ trụ".
Tiểu Anh dễ thương: "Chà, rất hợp với cậu đúng không?"
Phá Hiểu Chi Sơ: [tôi đi trước, tôi dị ứng với thiểu năng lầu trên].jpg
Tiểu Anh dễ thương: "Nói cho cậu biết, nếu cậu còn đối xử với mình bằng cái thái độ này, thì cậu chết chắc!"
Phá Hiểu Chi Sơ: "Nào, vào đây, ai sợ ai? Nằm thẳng"
Tiểu Anh dễ thương: "Chú ơi, cháu mới bốn tuổi, chú phạm pháp rồi. ~ "
A, không biết xấu hổ ~!
Hơn nữa, Tiểu Anh này dường như có bụng dạ rất đen tối.
Sau một lúc.
Tiểu Anh dễ thương: "Nhắc mới nhớ, cậu đã yêu ai thật lòng chưa?"
Nhìn câu hỏi này của Tiểu Anh, bóng dáng của Hà Mai thoáng qua trong tâm trí Thần Sơ.
Phá Hiểu Chi Sơ: "Đã từng."
Tiểu Anh dễ thương: "Cũng đúng, trẻ vị thành niên còn nói chuyện yêu đương, huống chi cậu đã lớn như vậy."
Phá Hiểu Chi Sơ: "Này, "lớn như vậy" là ý gì? Xem như cậu đang khen ngực mình đi. Cậu thực sự chưa yêu đương bao giờ sao?"
Tiểu Anh dễ thương: "Cậu thật không biết xấu hổ. Đúng vậy, mình cũng không phải mới độc thân. Vẫn luôn là một con cẩu độc thân. Bởi vì mình luôn muốn được yêu nhưng lại sợ thất tình."
Phá Hiểu Chi Sơ: "Tại sao vậy?"
Tiểu Anh dễ thương: "Người tốt trong vòng này rất hiếm."
Lục Vãn Anh nói chính là ám chỉ giới giải trí.
Giới giải trí là một vòng tròn lợi ích lẫn lộn, sản sinh ra rất nhiều kẻ ghê tởm.
Trong giới này, vì lợi ích nhiều người có thể bất chấp mọi thứ, kể cả tình bạn và tình yêu, để có thể trở thành công cụ từng bước leo lên.
Sau khi thấy nhiều bản chất thật sự bên trong con người của những người bạn xung quanh mình, cô ngày càng ít tin vào những thứ tình cảm đó.
Nghĩ lại thì, tại sao cô lại nhảy cẫng sung sướиɠ sau khi vào nhóm trò chơi này nhỉ?
Chắc vì cảm thấy mọi người đều rất đơn thuần, giản dị nên muốn đến gần, muốn tiếp xúc.
Nhưng Thần Sơ nghĩ vòng tròn mà Tiểu Anh đang nói đến chỉ là vòng tròn sinh hoạt cá nhân.
Tiểu Anh dễ thương: "Đột nhiên mình cảm thấy sự tồn tại của mình quả thật là một điều kỳ lạ giữa những người ở thời đại này. Dù là bạn trai hay bạn gái đều không có. Dù mình muốn yêu nhưng khi có người đàn ông theo đuổi thì mình lại liên tiếp tục lùi bước, cảm giác bản thân như bị bệnh."
Thần Sơ đọc lại vài lần tin nhắn Tiểu Anh gửi tới rồi nói: "Điều đó có nghĩa là cậu vẫn chưa gặp được tình yêu đích thực. Thư giãn, thả lỏng, hãy để mọi việc tùy vào duyên số."
Mấy chuyện duyên phận này, quả thật rất kỳ diệu.
Buổi tối.
Sau khi buổi livestream của Thần Sơ kết thúc, cô vào nhóm game lướt một lượt.
Thấy có người nói hợp hợp tác kỹ bị vô hiệu hóa, cô cảm thấy rất không vui.
Thần Sơ mới nhớ tới, hình như cô hợp tác đấu kỹ bao giờ.
Mặc dù đều là đấu kỹ nhưng dạng này hay bị người chơi bỏ qua.
Ngồi chờ Tamamo-no-Mae: "Phá Hiểu Chi Sơ, cậu đánh hợp tác không? Đánh đi! Giúp chúng tôi xả giận!"
Tiểu tiên nữ: "Hehe, đánh đi, kéo tôi đánh chung!"
Phá Hiểu Chi Sơ: "Ừ."
Tiểu tiên nữ: "Được rồi, tuyệt vời. Đến lúc đó cậu ra Yêu Cầm Sư, tôi ra Trửu Thần bảo bối, chúng ta cũng nhau quét sạch thiên quân vạn mã!"
Phá Hiểu Chi Sơ: "Muốn nói lại thôi."
Tiểu thiên sứ Panda: "Hahahaha, tôi muốn chơi hợp tác! Phá Hiểu, cho tôi chơi cùng với!"
Phá Hiểu Chi Sơ: "Cậu nghiêm túc không?"
Tiểu thiên sứ Panda: "Hahahaha đương nhiên! Tôi quyết định rồi, tôi là Thiên Tài!"
Phá Hiểu Chi Sơ: "Cầu đại hiệp giơ cao đánh khẽ, xin tha mạng!"
Lúc này, Tiểu Anh cũng online.
Tôi là Lục Vãn Anh: "Mang tôi theo với."
Phá Hiểu Chi Sơ: "Cùng một hành động tôi sẽ không lặp lại ba lần. Cùng một cái hố tôi cũng sẽ không nhảy ba lần."
Tôi là Lục Vãn Anh: "Tôi giận rồi."
Phá Hiểu Chi Sơ: "Không phải, do tôi nhớ đến việc cô nói không thích đấu kỹ, nên mới tưởng cô đang trêu chọc tôi."
Ta là Lục Vãn Anh: "Vậy hôm nay tôi nói tôi muốn đấu kỹ! Cậu không để ý đến tôi!"
Phá Hiểu Chi Sơ: "Không phải, chủ yếu là do mọi người trong nhóm nhắn quá nhiều, vô tình trôi mất tin nhắn của cô! Nếu cô muốn đánh, tôi sẽ cùng cô đánh! Thật đấy."
Tiểu tiên nữ : "Meo meo, meo meo? Là ai nói nhiều đây?"
Tiểu thiên sứ Panda: "Quá đáng! Phá Hiểu, ba không yêu con nữa!"
Ta là Lục Vãn Anh: "Được rồi. Vậy là xong. Thứ bảy nếu rảnh, chúng ta cùng hợp tác."
Phá Hiểu Chi Sơ: "Ừm, lúc đó có thể livestream không?"
Tôi là Lục Vãn Anh: "Mở! Phải mở! Tôi muốn cả thế giới biết đàn con của tôi bụ bẫm như thế nào!"
Phá Hiểu Chi Sơ: "... Được rồi, bây giờ tôi sẽ đi gội đầu tắm rửa. Sau đó sẽ lên Weibo đăng thông báo."
Phá Hiểu Chi Sơ: "Còn nữa, @Tiểu tiên nữ @Tiểu thiên sứ Panda ý của tôi là mấy người nói nhiều đấy ~ "
Tiểu thiên sứ Panda: "Được rồi, tôi hiểu rồi. Không cần phải nói. @Tiểu tiên nữ thân mến, chúng ta hãy cùng nhau gϊếŧ cậu ấy đi."
Tiểu tiên nữ: "Cái con khỉ!"
Một lúc sau cô mới đặt điện thoại sang một bên, rồi đi rửa mặt.
Thay xong bộ đồ ngủ, cô ngồi xuống mép giường, tay xoa xoa cái cổ hơi nhức mỏi.
Sau đó cô rời giường, ngồi xổm xuống và mở ngăn kéo nhỏ dưới chiếc tủ đầu giường.
Có một cái hộp nhỏ và một album ảnh bên trong.
Chiếc hộp nhỏ đã bị Hà Mai nhìn thấy từ lâu.
Chủ tiệm nói rằng hộp này gọi là Hộp Nguyệt Lão, chuyên chở nhân duyên.
Sau khi Thần Sơ mua về, cô đã dùng nó để cất ảnh của mình và Hà Mai.
Hầu hết các bức ảnh bên trong đều chụp bằng máy ảnh và một số được in ra từ điện thoại.
Thần Sơ lấy ra vài tấm ảnh trong hộp Nguyệt Lão, nhìn một lúc, sau đó mở album bên cạnh bỏ những tấm ảnh đó vào.
Album đó là hình của cô cùng những người bạn. Lúc mới mua về, cô còn dùng bút viết "hồ sơ bạn bè" lên bìa.
Chuyển những bức ảnh của cô và Hà Mai vào album xong, Thần Sơ nằm trên giường, tay đặt lên bụng rồi nhìn lên trần nhà.
Sau đó, cô lấy điện thoại di động ra để đăng nhập Weibo.
Vì cô đã liên kết ID Weibo của mình với link kênh livestream vào tuần trước, nên số lượng người theo dõi đã tăng vọt trong những ngày qua.
Có nhiều người hỏi cô về chiến lược trò chơi hoặc yêu cầu cô giúp kiểm tra bảng điều khiển và đội hình.
Chỉ cần Thần Sơ xem xong sẽ trả lời từng người một.
Trả lời xong, Thần Sơ bắt đầu gửi thông báo về thời gian livestream đấu kĩ tổ đội.
"Hai giờ chiều thứ bảy tuần này, tôi và bạn [MENTION=6723]Sakuraaa[/MENTION] sẽ liên thủ cùng nhau đánh đấu kĩ, các bạn quan tâm có thể đến xem."
Sau khi Weibo được đăng tải, rất nhanh đã có một bình luận bằng hình ảnh.
Nội dung bình luận: "Tôi biết ngay là hai người có gian tình mà!"
Mà bình luận này còn nằm ngay dưới câu trả lời của Thần Sơ với Tiểu Anh.
Tiểu Anh nói muốn xem một bộ phim kinh dị nhưng không dám xem một mình, Thần Sơ trả lời: "Vậy thì hãy xem trong vòng tay của mình đi. Chúng ta sẽ cùng sợ chung!"