Chinh Phục Nam Nhân Đã Có Vợ

Chương 52

Tiết học cuối cùng là kiểm toán, lúc học xong đầu óc Điềm Điềm quay như chong chóng, như sắp ngất tới nơi

“Từ giờ không dám thức khuya nữa, cả người tao mệt đến rã rời”

Vân Ni cười hả hê, tiếp tục sát muối “Mày còn phải vô văn phòng lấy tài liệu nữa kìa, đi vui vẻ nha cục cưng”

Đường Mộc “Xíu chụp tao tấm ảnh của ổng nha, nãy học quên chụp, đẹp trai như vậy không có ảnh thì phí lắm”

Điềm Điềm đã mệt, còn nghe đến người mình không ưa thì cả người sôi máu gan, hai mắt rực cháy “Đẹp trai đâu mà đẹp trai, mày đi mà chụp”

Nói rồi, cả người ỉu xìu bước đi

Trường học khá rộng, văn phòng giáo viên ở trên lầu 2, mất 10 phút di chuyển

Cô tưởng Cao Dương sẽ ở phòng sinh hoạt chung của giáo viên, đến lúc hỏi ra mới biết, hắn có cả một phòng riêng ở cuối dãy hành lang

Trường Điềm Điềm có một truyền thống, chỉ có giáo viên thuộc hàng ngũ xuất sắc của trường mới có đãi ngộ là phòng làm việc riêng

Điềm Điềm không khỏi cảm thán, không ngờ hắn ta nhìn còn trẻ như vậy mà năng lực thì không hề bình thường chút nào!

Cô hít một hơi rồi gõ cửa, giọng người đàn ông bên trong vang lên hai chữ ngắn gọn có lực “Vào đi”

Cao Dương đang xem gì đó trên máy tính, ánh mắt chuyển cự li dừng lên người cô, đôi môi nhếch một đường cong nhẹ

“Ồ, bạn lớp trưởng, Điềm Điềm đúng không?”

Tên của cô được cất lên từ khuôn miệng của người đàn ông, vô cùng êm tai, trái tim Điềm Điềm hơi run rẩy

“Dạ, thầy kêu em cuối tiết xuống lấy tài liệu cho lớp”

“Tôi biết rồi, tôi còn có chút việc chưa làm xong, em ngồi tạm bên kia nghỉ ngơi đợi tôi chút”- Giọng điêu rõ là vô cùng dịu dàng nhưng thái độ thì mạnh mẽ , không cho phép từ chối

Điềm Điềm cũng đang mệt, cô kéo ghế ngồi ở một góc văn phòng bấm điện thoại, thấy có tin nhắn của Ứng Thời nhắn cô lúc 1 tiếng trước

“Tan học anh đón em”

Cô nhếch môi, nhắn lại một sticker con chó husky ngáo gật gật đầu

Lướt được tầm 5 phút, Điềm Điềm thấy chán nên ngó ngang ngó dọc văn phòng

To thật, rộng ngang cái phòng tổng giám đốc của Hàn Mặc.

Tự nhiên nhắc đến Hàn đầu chó, cả người Điềm Điềm lại khó chịu. Chợt chuyển tầm mắt lên người đàn ông kia

Tên Cao Dương đúng không nhỉ?, lúc hắn giới thiệu tên , Điềm Điềm đang say mê ngủ nên cũng không nhớ rõ

Cao Dương mặc áo sơ mi trắng đơn giản, tay áo được xắn lên gần khuỷu tay, cổ áo để hở nút trên cùng không cài, có chút phong trần, lười biếng, lại đôi phần nam tính, khác hẳn với khí chất tao nhã mà khuôn mặt hắn biểu lộ…

Bắp tay màu lúa mạch săn chắc thô to, các ngón tay lại thon thả, lúc di chuyển chuột, các đường gân xanh ở khớp tay lại nổi gồ lên lớp da.

Chiếc sơ mi bó sát thân hình của người đàn ông, phác hoạ dáng người không có một điểm trừ, vai ngang rộng nam tính

L*иg ngực mạnh mẽ, liếc xuống dưới, lớp quần tây đã che phủ, không nhìn được có to hay không

Mà những thứ không biết, lại càng thu hút, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ tính tò mò và khám phá của Điềm Điềm…

“Tôi xong việc rồi, em ra đây đi”

Ồ, Điềm Điềm đứng lên, thấy có ghế bên cạnh hắn nên ngồi xuống

Hắn để trên bàn một tập tài liệu dày, rồi hướng dẫn cô mục đích, cách dùng của từng tập

“Bộ này là quan trọng nhất, mỗi bạn sẽ có 2 bộ, bộ kia thì chú ý kĩ mục 4,5, tôi đã có chú thích,..”

Giọng trầm ấm của người đàn ông vang lên giữa văn phòng tĩnh mịch, nhìn gần như thế mới tháy rõ từng đường nétt trên gương mặt hắn

Đuôi mắt hắn nhếch cao, hẹp dài, điển hình của mắt phượng, nhìn thì lạnh lùng nhưng lại phảng phất chút đa tình, sóng mũi thẳng cao, dáng môi thì cân đối, đầy đặn, đường nét rõ ràng...

“Em có nghe rõ không , hửm?”

Điềm Điềm lấy lại tinh thần, giọng điệu không hề chột dạ “ Dạ nghe rồi ạ”

Cao Dương có vẻ không tin lắm , nhưng cũng không hỏi gì

“ Được rồi, sấp cuối này thì không cần gấp, bộ này đến cuối kì mới dùng đến , tạm thời em giữ đi, mấy bộ kia thì photo mới thêm 40 bản rồi phát cho lớp nhé”

Sấp tài liệu nằm gần về phía Cao Dương, nên khi nghe hắn nói, Điềm Điềm phải sát lại gần mới thấy rõ

Hương thơm thanh nhẹ, thoảng mùi sữa của thiếu nữ ùa vào khoang mũi, hắn có chút sững sờ, hơi bối rối lùi ra sau

Động tác nhanh chóng, cánh tay lại vô tình chạm đến một khoảng mềm mại, dù trong giây phút ngắn ngủi nhưng cũng khiến hắn không thể bỏ qua

Cao Dương tự hỏi cái mềm mại kia đến từ đâu, nhưng khi ánh mắt dời đến khuôn mặt ửng hồng của người con gái thì hắn đã hiểu ra

Thứ cánh tay hắn chạm đến là cặρ √υ' của người con gái, xúc cảm đầy đặn, mềm mại, như chạm đến một lớp bông vậy

Cao Dương nhẹ nhàng nói “Xin lỗi em”

Điềm Điềm hơi ngại ngùng, chỉ nhẹ nhàng gật đầu “Không sao ạ”

Lúc hướng dẫn xong thì cũng đến 4h chiều

Có lẽ vì ngồi lâu nên hai bên chân Điềm Điềm tê rần, lúc đứng lên cả người nghiêng ngả không vững

Dáng người cao lớn của người đàn ông xoay qua, bàn tay chắc nịch bám sát cặp eo của cô gái

Eo thon thả, nằm gọn trong cánh tay hắn, tưởng chừng chạm nhẹ là gãy đôi

Chỗ thắt eo được bàn tay hắn đỡ nóng rát, có chút ngứa ngáy, lúc hắn đứng lên, Điềm Điềm mới thấy rõ dáng hình to lớn của người đàn ông

Điềm Điềm không lùn lắm, cũng phải 1m6, nhưng vẫn lọt thỏm trong vòng tay của hắn

Thấy cô đã đứng vững, Cao Dương nhanh chóng buông tay

“Cảm ơn thầy”

Hắn ừm nhẹ, tỏ vẻ không quan tâm, tiếp tục đánh máy

“Được rồi, cũng không còn sớm nữa, em về đi”

**

Ra đến cổng trường , cô nhanh chóng nhìn thấy chiếc xe quen thuộc, là của Ứng Thời

Cô vẫy tay chào hắn ,leo lên xe

“Chào anh rể, anh đợi lâu chưa”

Hắn nhìn lướt qua cô “Mới thôi”

“Đi học vui không?”

Điềm Điềm bĩu môi “Mấy tiết kia thú vị, ngoại trừ triết học”

Rồi cô kể lại cho hắn nghe chuyện buổi sang nay, nói việc Cao Dương xảo huyệt cỡ nào bla bla

Cô nghĩ Ứng Thời sẽ đồng cảm với mình, nhưng lúc nghe xong hắn nhíu chặt mày, dạy dỗ

"Đi học không nghe giảng mà đi ngủ, bị phạt là đúng rồi, anh nói em tối qua ngủ sớm mà không nghe”

Giọng nói cô xẹp bép, cúi đầu nhận tội

“ Được rồi, em biết lỗi rồi, lần sau không vậy nữa”

Hắn cười khẽ, bất chợt nghĩ đến điều gì đó, ngại ngùng hỏi cô

“ Chỗ đó của em... sao rồi? Hôm đó anh hơi mất kiểm soát”

Thật sự lỗ nhỏ của cô đã không sưng như hôm qua, chỉ là lâu lâu vẫn hơi tê tê

Điềm Điềm không bỏ qua “ Đau lắm, rất khó chịu”

Ứng Thời hắng giọng “Về nhà, anh bôi thuốc cho em nhé”

Trong đầu hắn lại không kiềm được, nhớ lại những hình ảnh sắc tình, yết hầu lên xuống liên tục, cả người nóng rực...

Thấy truyện hay thì đề cử cho tui nha, iu mọi người