Hàn Mặc với Quân Quân đã rời đi
Trước khi đi, hắn ghé sát vào tai Điềm Điềm tà mị nói “ Tha cho cô đó, hôm sau sẽ thao nát cái lỗ nhỏ này “
Để lại Điềm Điềm ngồi xụi lơ trên ghế, đôi mắt chưa thể thoát khỏi cơn sóng tình, qυầи ɭóŧ vẫn nằm gọn trong huyệt non
**
Điềm Điềm bắt taxi về đến nhà, lúc về thì thấy Ứng Thời đang nói chuyện điện thoại
Khuôn mặt hắn dịu dàng, trong mắt chứa đầy sự quan tâm
“Chơi gì thì chơi, nhớ phải giữ gìn sức khoẻ”
“Không ăn đồ dầu mỡ, uống nhiều nước”
“Nhớ ngủ sớm cho anh”
Ánh mắt Điềm Điềm ngơ ngác, suy nghĩ lại trôi lơ lửng
Được rồi dù không muốn nhưng cũng phải thừa nhận, cô ghen tị, rất ghen tị với Điềm Vân
Ghen tị cô ta được mọi người yêu quý, cha mẹ yêu thương, có nhiều bạn bè lại có người chồng tốt như Ứng Thời…
Cô nỗ lực biết bao nhiêu, biết bản thân học không giỏi nên dùng sự cần cù bù lại, chỉ vì muốn có được chút tình thương của ba mẹ
Điềm Điềm học đến điên cuồng, cuối cùng vào được trường tốt
Đến khi cầm trong tay giấy báo túng tuyển, mọi người lại nói cô may mắn, ngu đần nhưng được trời thương nên mới được điểm như thế..
Không ai công nhận sự nỗ lực của Điềm Điềm
Mẹ cô khi biết điểm thi đại học của cô chỉ ngạc nhiên rồi cũng ngó lơ mặc kệ, tối hôm ấy còn dẫn Điềm Vân đi shopping…
Ngày mà Điềm Vân lấy chồng, tại buổi hôn lễ, Hách Liên còn không quên đâm chọt cô
“Mày nhìn chị mày kia kìa, lấy được một người chồng giỏi giang xuất chúng như thế”
“Còn mày thì không biết đứa nào thèm lấy không”
Hàn Mặc cũng từng nói rằng hắn tuyệt đối không bao giờ yêu cô, hắn chỉ đang hứng thú với cơ thể cô mà thôi..
Rồi giờ là Ứng Thời, có lẽ cô nhầm tưởng rồi
Từ đầu đến cuối sự quan tâm của Ứng Thời dành cho cô cũng chỉ là do cô là em của Điềm Vân
Hoặc có lẽ do tính cách hắn vốn như vậy, nếu là một người khác, hắn cũng sẽ đối xử chu đáo như thế
Không hề liên quan đến tình cảm
Tự nhiên cảm thấy bản thân nực cười thật, còn nghĩ rằng cuối cùng trên đời này cũng có người thích mình, thật sự quan tâm đến mình
Cô thấy mệt mỏi, cũng chẳng muốn tiếp tục kế hoạch trả thù Điềm Vân nữa…
Bởi dù có được cơ thể của Ứng Thời thì sao chứ, chẳng phải trái tim hắn sẽ luôn hướng đến Điềm Vân hay sao?
Ứng Thời đã cúp điện thoại, trên môi vẫn còn đọng lại nụ cười dịu dàng
“Anh nấu cơm rồi, em vô ăn cơm đi”
Cô cúi mặt xuống, không nhìn hắn “Em vừa đi ăn về, no lắm, anh ăn đi nhé”
Nói rồi ngoảnh mặt đi vào phòng
Ứng Thời mải nhìn theo bóng lưng kia, trầm mặc
**
Về phòng
Điềm Điềm nằm vật lên trên giường, cơ thể thả lỏng, đầu óc trống rỗng.
Suy nghĩ một chút, lấy điện thoại nhắn vô group “3 chị em siêu nhân”
Siêu nhân đỏ “Tao muốn từ bỏ”
Siêu nhân xanh “Từ bỏ cái gì? Mày có gì mà từ bỏ”
Đm con nhỏ này, cô đang buồn mà nó còn sát muối vào lòng cô nữa
Siêu nhân đỏ “Mày giỡn mặt hả, con nhỏ kia”
Siêu nhân hồng “ Mày nói thật hả? Sao chưa gì đã nản chí rồi. Nhớ lại những gì con ả Điềm Vân đối xử với mày trong quá khứ đi”
Điềm Điềm không trả lời
Siêu nhân hồng ” Lúc năm nhất đại học, nó biết có người theo đuổi mày, nó còn kêu đám bạn nó tung tin lên báo trường nói mày làm đĩ”
Siêu nhân hồng “ Còn nhớ nguyên nhân tại sao mày bị hơn nửa lớp tẩy chay suốt nửa đầu học kì năm nhất không, tất cả là do con điếm đó”
Ồ, cô nhớ chứ..
Điềm Vân nói cô làm đĩ, nói cô ngu si đần độn, còn tung tin với mọi người trong trường cô được một người hơn 70 tuổi bao nuôi. Đó là nguyên nhân khiến mọi người trong lớp ghê tởm rồi tẩy chay
Sau này đã được giải oan, nhưng vẫn có vài người bám víu vào tin đồn ấy nói xấu Điềm Điềm đến tận bây giờ...
Làm xong những chuyện ghê tởm ấy, cô ta vẫn bình tĩnh ở trước mặt cô nói rằng:
“Điềm Điềm đừng quan tâm những lời nói bịa đặt ấy nhé, chị luôn luôn tin em”
Lúc nghe xong những lời nói ấy Điềm Điềm còn cảm động vô cùng.
Mãi đến sau này Vân Ni mới phát hiện ra sự thật rồi nói với cô rằng, mọi chuyện là do chị gái cô gây ra…
Siêu nhân xanh “ Phải rồi, con điếm thối tha, mày phải làm nó bỏ cái thái ngông nghênh đó đi”
Siêu nhân đỏ “Ứng Thời yêu cô ta lắm, không có gì có thể khiến hắn sa ngã”
Siêu nhân hồng “Tao cảm giác hắn ta không như vẻ ngoài đâu”
Siêu nhân hồng “Nhưng thôi nếu việc trả thù khiến mày mệt mỏi như vậy thì bỏ đi”
Có một điều Điềm Điềm không kể cho Vân Ni với Đường Mặc
Thật ra cô thích Ứng Thời. Lần đầu tiên trong đời biết được cảm giác rung động là như thế nào. Điềm Điềm muốn một ngày nào đó có thể từ thể xác rồi dần dần khiến Ứng Thời nảy sinh tình cảm với mình....
Đó mới là mục đích chính của kế hoạch này!
Siêu nhân xanh “Vậy giờ mày tính sao?”
Điềm Điềm suy nghĩ một lúc rồi quyết định
Siêu nhân đỏ “Đợi Điềm Vân đi du lịch về, tao kiếm lí do rồi chuyển về nhà kia”
Siêu nhân hồng “Ờ, thiếu đàn ông thì nói tao”
Siêu nhân đỏ “…”
**
Chuẩn bị đi ngủ thì có tiếng gõ cửa, là Ứng Thời
“Anh rể, có chuyện gì không?”
Ứng Thời im lặng một lúc rồi nói “Anh có chuyện muốn hỏi em”
“Em giận anh đúng không?”
Cô có chút không hiểu hỏi lại “Sao em lại giận anh?”
“Về việc ngày hôm ấy… trên sopha với trong phòng ngủ”
Điềm Điềm đã hiểu ý hắn. Hắn không làm gì sai cả, là cô từ đầu dụ dỗ hắn, cô mới là người sai mới đúng
Cô không dám nhìn mặt hắn, sợ bản thân sẽ chìm đắm, quỵ luỵ
Điềm Điềm thích hắn nhưng không muốn bản thân phải yếu đuối vì tình yêu
“Không liên quan đến anh, lâu rồi không có đàn ông nên em có chút khó chịu, lúc đó không nhịn được, là lỗi của em mới đúng”
Ứng Thời im lặng, cặp mắt kính trắng phần nào che đi ánh mắt của hắn, không biết hắn đang nghĩ gì
Cô mỉm cười phá vỡ không khí tĩnh lặng “Anh vẫn sẽ là anh rể của em được không? ”
“Em rất mến anh”
Là rất thích anh, thật sự rất thích anh!
Chữ anh rể như một cây búa, gõ thẳng vào trái tim hắn, phá vỡ mọi ảo tưởng
Ứng Thời nhìn vào đôi mắt lấp lánh kia, yết hầu dao động lên xuống, từ cổ họng vang lên một tiếng trầm khàn
“Ừm, được”
Gợi ý mọi người truyện tâm đắc của tui -" Chiếc hộp ánh trăng"
Thanh xuân vường trường, nữ yêu thầm nam học bá, giai đoạn vườn trường có chút chút ngược nữ, sau thì sủng, ngọt xỉu