Vì tối hôm đó phải đi tiệc với Hàn Mặc nên Điềm Điềm nhắn tin vô group “ 3 chị em siêu nhân “ thông báo dời lại lịch đi chơi
Siêu nhân đỏ :“Tao có việc rồi, nay không đi được, hẹn hôm khác đi”
Siêu nhân xanh “ Mày bận cái gì thế kể nghe xem nào”- Là Đường Mộc
Siêu nhân hồng “ Nào mau khai đi, quen anh nào đúng không?”
Siêu nhân đỏ trả lời tin nhắn siêu nhân hồng “ Mày nghĩ ai cũng hoang da^ʍ vô độ như mày à “
Siêu nhân đỏ “Mẹ nó là thằng cha giám đốc công ty tao, 7h phải đi dự tiệc với lão”
Siêu nhân xanh “Bao nhiêu tuổi? Mũi cao không? Đẹp trai không? Cao bao nhiêu”
Hừ con nhỏ Đường Mộc ngày thường ngoan hiền ít nói, cứ nhắc đến trai là hai mắt nó sáng rực như đèn pha oto
Siêu nhân đỏ “ 35, cao, đẹp, 1m85”
Vân Ni cũng cảm thấy hứng thú, chen miệng vô hỏi ké
Siêu nhân hồng “Tính cách như thế nào?”
Siêu nhân đỏ : “Cao lãnh, lạnh lùng, khó ở, độc tài”
Siêu nhân đỏ : “ Gia trưởng, hay bới lông tìm vết, ăn nói khó nghe, nắng mưa thất thường””
Siêu nhân xanh “…”
Siêu nhân hồng “…”
Siêu nhân đỏ lại dội thêm một quả bom nữa “ Lão có vợ rồi”
Siêu nhân xanh “ Mẹ mày, nói từ đầu luôn đi”
Siêu nhân hồng “ Con nhỏ chết tiệt”
Bên kia Hàn Mặc thấy Điềm Điềm dán mặt vào điện thoại không nhịn được mắng “ Cô chuẩn bị đồ nhanh lên, cho 15 phút chuẩn bị, trễ trừ lương”
Hừ, giỏi thì trừ đi, tưởng cô sợ chắc
Siêu nhân đỏ: “Gã còn đang đe doạ trừ lương tao, off đây, tối mai gặp”
Bữa tiệc quan trọng nên quần áo phải chu đáo từ A đến Z, Trợ lí Hàn Mặc đã chuẩn bị hết quần áo, phụ kiện, Điềm Điềm chỉ việc đi thay
“Hàn tổng ơi, em không kéo khoá được”- Giọng nói nũng nịu từ nhà vệ sinh
Hắn nhíu mày nhưng vẫn đi đến “ Mở cửa ra “
Cánh cửa bật ra, bên trong là dáng vẻ yêu kiều thướt tha của cô gái, da trắng đến phát sáng, cần cổ thon gọn, xương lưng như cánh bướm
“Kéo khoá dùm em, em kéo hoài không được”
Hắn tiến đến, đôi tay to rộng lớn nhẹ nhàng mơn trơn phần lưng quyến rũ kia. Hơi thở có chút loạn, cảm giác mèm mại như sờ một tấm lụa cao cấp vậy
Hơi thở nóng hừng hự của người đàn ông phả vào gáy, có chút nhột, cô hơi rụt cổ, rên khẽ
Hàn Mặc hướng mắt xuống dưới, kiếm được khoá kéo rồi từ từ kéo lên. Điềm Điềm xoay mặt lại, đôi mắt lấp lánh nhìn hắn hỏi
“Đẹp không, Hàn tổng ơi?
Cái váy ôm sát dáng cô, phủ một đường quá đầu gối, trông rất thanh lịch, chỉ là ở bên trên, vυ' cô quá bự, lớp vải lại căng chặt, khiến cặρ √υ' dồn nén như muốn trào ra bên ngoài
Hàn Mặc không trả lời, chỉ nheo mắt nhìn cặρ √υ' trắng trẻo kia rồi đi ra ngoài
Buổi showroom được tổ chức trong một trung tâm hôi nghị sang trọng, lúc cô và Hàn Mặc đến nơi thì mọi người đã có mặt gần như đầy đủ
Vừa thấy Hàn Mặc đến đã có hai ba người đến chào hỏi, mời rượu. Đều là những người có địa vị cao trong giới, hắn không tiện từ chối, nhưng cũng không uống nhiều, chỉ nhấp nhẹ môi
Có rất nhiều người đến tiếp chuyện, tranh thủ cơ hội giới thiệu sản phẩm, rồi mượn cơ hội hợp tác với bên Hàn Mặc. Cô thấy có vài khuôn mặt quen thuộc, là những người đã gặp ở tiệc rượu hôm bữa
“Hôm trước Hàn tổng đã từ chối một lần, hôm nay cũng nể mặt tôi chứ?’
Là Vu Đồ, người bên công ty Hoa Kiều
“Đúng thế, lần trước muốn tâm sự rượu chè với Hàn tổng mà còn chưa có cơ hội”
Hàn Mặc ghé tai cô “ Ra chỗ kia ngồi kiếm cái gì ăn, xíu tôi ra”. Rồi quay lại nói chuyện, tiếp rượu với mọi người
Cô cũng đã đói đến lưng dính bụng nên cũng ra chỗ quầy đồ ăn lấy vài món, đang ngồi thì có người đàn ông dáng vóc to lớn lại gần
“Tôi không nhận nhầm chứ, là thư kí Điềm phải không?’
Thằng cha này là ai nhỉ, lục trí nhớ một lúc cô mới nhớ ra , là Mạc cảnh Yên, người đã uống rượu với cô trong tiệc từ thiện hôm bữa
Cô lịch sự mỉm cười “ Chào Mạc tổng “
Hắn ngồi xuống cùng cô “ Nay Hàn tổng bỏ rơi thư kí Điềm rồi à, thật chẳng biết thương hương tiếc ngọc “
Hắn ta ngày trước dùng chuyện cô với Hàn Mặc thêm mắm thêm muối kể cho Tô Thư, tưởng rằng sẽ dụ dỗ gạ được Tô Thư, không ngờ cô ta không tin lại còn chặn số hắn
Dạo này đàn bà quyến rũ, phóng túng hắn đã chơi chán rồi, lại muốn chuyển sang dụ dỗ những con cừu non như Điềm Điềm
Cô chán Hàn Mặc 1 thì tên này chán 10, đã già rồi còn hoang da^ʍ đàn điếm, mồm mép thì giả tạo phát gớm, chỉ là hắn ta rất có địa vị cô không dám phản kháng, căng da đầu đối phó
“À Hàn tổng bên kia tiếp khách, tôi không giúp được gì nên ra đây ngồi ăn”
Hắn ta cũng chẳng để tâm lời cô nói, ánh mắt chỉ thèm thuồng nhìn đến cặρ √υ' trắng trẻo căng đầy , cả người nóng rực
“Thư kí Điềm sẽ không từ chối uống rượu với tôi chứ?’
Cô cười giả lả “ Sao tôi dám chứ”
Muốn dùng rượu chuốc say cô hả, cmn mơ đi, tôi cho ông biết mặt
Thế là cứ hắn một li, cô một lí, thoáng chốc đã vơi mất nửa bình rượu
Hàn Mặc trò chuyện được một lúc, kiếm lí do chuồn đi, tìm đến Điềm Điềm thì thấy được cảnh cô và 1 người đàn ông ngồi uống rượu ,nói chuyện vô cùng vui vẻ.
Bàn tay lão kia còn sờ soạng đùi cô, vậy mà cô cũng không đẩy ra. Hắn gọi điện thoại cho một người rồi chạy đến
Bên kia Mạc Cảnh Yên đang uống rượu thì nhận được cuộc gọi, người kia vừa nói cả người hắn ta đã run rẩy, sợ hãi, liền lảo đảo rời đi
Là vợ hắn , do Hàn Măc khi nãy gọi đến
Địa vị của Mạc Cảnh Yên là do bên nhà vợ hắn mang lại, hắn không dám lỗ mãng chọc đến vợ , đa số nɠɵạı ŧìиɧ chỉ dám lén lút sau lưng. Không ngờ hôm nay vợ hắn lại biết, giọng điệu vô cùng lãnh khốc, hắn nào còn tâm trạng gạ gẫm Điềm Điềm nữa
Hàn Mặc ngồi xuống bên cạnh cô, khuôn mặt xám xịt , lời nói chứa đầy gai
“ Tôi không ngờ cô lại dâʍ đãиɠ lẳиɠ ɭơ như vậy, dụ dỗ cả một thằng cha già đáng tuổi ông cô?”