Đó là một buổi tối đẹp trời.
Dio không hiểu vì sao mình lại ở bên nhà Kujo.
Có lẽ do Holy làm hắn nhớ đến người mẹ đã khuất của mình, nên khi được mời thì Dio làm sao có thể từ chối được đây.
Nó chung Dio vác bốn đứa con trai của mình qua, hiếm hoi cảm thấy ngượng ngùng.
Nhưng sau đó tên Jotaro kia lại phải bước vào. Hừ.
Mỗi lần gặp thằng trẩu này là lại có cảm giác lạnh sống lưng. Dù cho nếu suy xét Star Platinum khá hoàn mỹ như The World, và cũng có khả năng đóng băng thời gian như The World…
Nhưng nhìn thằng mặt đơ đó bị đàn con của Dio dùng như gấu bông, Dio cưỡng ép mình bình tĩnh lại. Hẳn là hắn đã suy nghĩ quá nhiều, tuy Star Platinum hơi đáng ngờ nhưng chủ nhân Jotaro của nó đều nhu nhược đến nỗi bị bệnh lần trước. Ừm, hẳn là hắn đã suy nghĩ quá nhiều rồi, phải biết đến giây phút cuối cùng thì Dio chỉ mới bắt đầu tôn trọng Jonathan thôi chứ không sợ hãi, tên Jotaro này làm sao có thể sánh được Jonathan chứ.
Nói ra nếu lờ đi cảm giác lạnh sống lưng không rõ nguồn gốc này thì Jotaro là đối tượng bồi bạn không tệ lắm.
Dio thả lỏng đề phòng đến mức nhận lấy túi thơm mà có vẻ tên này phát cho mọi người, và phát hiện mình có thể đi dưới ánh mặt trời khi mang theo.
Không biết tên này đi kiếm thứ đáng ngờ này ở đâu nữa nhưng nhờ thế mà cảm quan của Dio đối với Jotaro cải thiện khá nhiều. Biết làm sao được, mãi đến khi một lần nữa nhìn thấy ánh bình minh thì Dio mới biết mình nhớ nó đến mức nào. Với lại một người cha không thể chăm sóc 4 đứa con một cách hoàn mĩ nếu như không thể ra ngoài vào buổi sáng.
Dio từ chối việc mình chấp nhận đề nghị hòa bình của mình vì cảm giác ngờ ngợ rằng thằng Jotaro đang cùng trẻ chơi đùa này sẽ đem hắn xé thành vài mảnh phơi nắng.
Với lại cuộc sống bình thường cũng không tệ lắm, Dio cũng rất hài lòng khi mình có cơ hội làm cha cho mấy đứa nhỏ. Không giống như tên khốn nạn Dario đó.
Có lẽ hắn nên liên lạc với Pucci về kế hoạch và làm ra vài sửa đổi nhỏ.
•••
Jotaro đem Haruno (Giorno) ôm vào lòng, mỗi lần thấy đứa nhỏ này lại có cảm giác hoài niệm gì đó. Cứ như cậu từng chứng kiến cái chết của Haruno vậy… lại nghĩ vớ vẩn rồi, từ hồi bị bệnh xong cứ như thế hoài.
Mấy đứa nhỏ của Dio đặc biệt dính người, chắc tụi nó bản năng biết rằng Jotaro đã đem phần lớn ảnh hưởng từ vết bớt kéo về phía mình và ngăn cản lũ nhỏ sốt cháy não.
Nói về Dio thì Jotaro cũng không biết phải đánh giá như thế nào.
Jotaro lần đầu tiên trực tiếp gặp mặt Dio thì liền bị công kích bởi hai cảm giác cực kì mâu thuẫn. Hận thù đến mức độ mà Jotaro không ngờ mình có thể đạt tới, nhưng đi kèm lại là thương hại (?), đó là lí do Jotaro không bộc lộ tình cảm ra ngoài, mấy thứ này vẫn luôn không hợp lí.
Nói chung tình cảm bỏ qua một bên, mẹ có vẻ khá thích tên này nên Jotaro liền cố mà đối xử lịch sự với hắn vậy.
Nếu tên này dám giở trò gì thì đánh chết là được rồi, Jotaro không phải tự kiêu mà cậu hoàn toàn biết mình dư sức làm điều này.
Jotaro một bên vuốt tóc Haruno, một bên suy tư về vấn đề quan trọng hơn: ông già kia nɠɵạı ŧìиɧ và cậu hiện có một thằng chú mới 4 tuổi ở Morioh.
Không biết ông già sẽ giải thích với bà ngoại Suzi Q như thế nào nữa, và sẽ sắp xếp người chú nhỏ tuổi kia như thế nào. Theo quan sát hời hợt của Jotaro lúc ghé qua thì cô Tomoko gặp rất nhiều khó khăn khi làm một bà mẹ đơn thân.