Thú Nhồi Bông Thì Làm Sao?

Chương 12: Mạch Ly.

Một nửa thân dưới nằm dưới đất, chân đặt lên giường, chăn không biết làm sao lại nằm vật dưới chân tủ cạnh bàn, bảo sao hắn ngủ thôi cũng thảm như vậy.

Yên lặng kéo người lên giường, hai thiếu niên đang tuổi lớn, dù cho Tần Mạch có nhỏ gầy hơn hắn đi nữa thì cái giường đơn này vẫn có chút hơi chật.

Hắn nằm xuống giường, mùa hè có chút nóng nực thật nhưng thân nhiệt của người bên cạnh hắn lại thật mát.

Không hiểu sao hắn lại muốn ôm người bên cạnh, đến lúc ôm rồi lại cực kì mát, cái vấn đề sinh học này làm hắn khó hiểu, nhưng thực sự hắn cũng khoogn muốn nghĩ nhiều.

Đã nhận là người của hắn rồi, không sớm thì muộn hắn cũng sẽ để cậu tự nguyện nói ra bí mật của cậu thôi, thời gian còn dài, cậu trốn không thoát đâu.

Tần Mạch ngủ ngon, đến lúc tỉnh dậy cũng là bị Bách Ly Châu gọi dậy.

- Dậy ăn sáng rồi đi học.

- Huỳnh Hâm Viễn, mày tốt như vậy từ khi nào vậy?

Đầu óc lơ mơ chưa tỉnh ngủ, miệng lầm bầm lời nói không rõ nghĩa nhưng hắn có thể nghe rõ từng chữ, đôi mày đẹp nhíu lại.

Huỳnh Hâm Viễn là ai?

- A, Ly Châu, đợi tôi chút, tôi dậy liền.

Kinh nghiệm dậy trễ làm Tần Mạch hình thành thói quen, cực kì nhanh chóng chưa đến 10 phút đã ra ngoài.

Bách Ly Châu gửi tin điều tra xong, vừa kịp lúc Tần Mạch ra ngoài, mùi cơm chiên trứng thơm phức làm bụng cậu đánh trống cả lên.

Năm chính nấu ăn chỉ có thể dành cho nữ chính, liệu sau này mình có bị diệt khẩu không vậy!!

Trong lòng thì lo lắng mà tay vẫn không ngừng xúc, ăn ngon đến không tưởng.

Hai người cùng đi đến trường, như thường lệ, năm chính lại " vô tình" gặp Lộ Tư Tư, bộ đồ đồng phục sửa giúp cô nàng để lộ vòng eo thon gọn, bờ ngực căng tròn, cực kì quyến rũ.

Cô nàng như vô tình phát hiện nở nụ cười chào hỏi, lại nhìn thấy cậu nụ cười sượng xứng ngắc lại.

- Chào cậu, A Châu, đây là...

Cô nàng tỏ ý muốn giới thiệu trực tiếp bị Bách Ly Châu lơ đẹp, mặt cô nàng đỏ ửng lên nhưng vẫn bám riết không tha đi theo hai người.

- A Châu, hôm nay có tiết thể dục đó, cậu cùng tập giãn còn với mình nha?

Tần Mạch nở nụ cười tinh ranh, ôm lấy cánh tay Bách Ly Châu, nở nụ cười tươi rói.

- A Châu, em mới đến đây chưa quen, chị này là ai thế ạ?

Tần Mạch rất đẹp, là vẻ đẹp không phân biệt nổi là nam hay nữ, mái tóc có hơi dài đến vài thực sự càng khiến người ta lầm tưởng cậu là nữ.

Vóc dáng nho nhỏ, cao hơn Lộ Tư Tư một chút nhưng vẫn kém Bách Ly Châu hơn nửa cái đầu, thêm việc cười rộ lên càng làm cậu đẹp hơn thứ hút không ít nhà nhìn.

Lộ Tư Tư không khác gì đồ thừa, hai người họ nhìn đã biết là một đôi rồi, Lộ Tư Tư còn lân la muốn chèn vào giữa, tiếng xì xào làm cô nàng càng thêm xấu hổ.

Cô cúi gằm mặt xuống nghiến răng nghiến lợi, lúc ngẩng lên đã là bộ mặt yếu đuối đáng thương nhưng Bách Lý Châu đã sớm dẫn người đi mất rồi.

- Lớp ta có thêm bạn mới, bạn vừa chuyển về từ nước ngoài nên có thể chưa quen thuộc, các em giúp đỡ bạn nha.

Vào giờ học, cậu đến phòng giáo vụ mới cùng cô giáo đến lớp.

- Xin chào, mình Là Tần Mạch, mới từ Mỹ chuyển về, mộng mọi người giúp đỡ.

Tần Mạch tự nhiên nở nụ cười, cả lớp liền xôn xào cả lên, tiếng hò hét ầm ĩ.

- Bạn học, cậu đẹp quá vậy!!

- Bạn học, cậu là nam hay nữ vậy, mình không phân biệt được!!

- Mức nhân, lớp ta sắp có giáo hoa trường rồi!!!

- Trật tự, các em đừng doạ bạn mới!!! Lâm Trạch, em không được huýt sáo trong lớp!!!

Giáo viên chủ nhiệm là giáo viên trẻ, cực kì tâm huyết với nghề, dạy rất hay nhưng cũng rất chiều học sinh, thành ra lớp tuy đứng nhất về học tập nhưng vẫn có một vài thể loại quậy tưng cả lớp lên.

- Các em học tử tế cho cô, tiết thứ ba cô nghe thầy cô nào báo gì về lớp các em sẵn sàng làm bài kiểm tra đột xuất đi!!

- Vâng, Trịnh cô cô đi cẩn thận!!

Chủ nhiệm lớp là Trịnh Minh, cả lớp đều gọi cô theo biệt danh là Trịnh cô cô, nhiều lần nhắc nhở không được nên cô kệ luôn, mặc xác muốn làm gì thì làm.

Cả lớp lục đυ.c đi ra ngoài thay đồng phục thể dục, lâu lắm rồi mới không bị xin tiết làm cả lớp vui như mở hội.

- Các bạn tập hợp.

Trưởng ban thể dục tay ôm quả bóng, vội vàng điểm danh.

- Nữ 800m, nam 1000 m, các cô cậu chạy xong thì tự do giải lao.

- A, thầy ơi!!!

- Thầy ơi!!! Lớp A2 có phải chạy đâu thầy!!

- Thầy ơi, cho bọn em giải lao đi mà!!

Nắng nóng như vậy phải chạy hết vòng sân chắc chết quá.

- Các cô cậu muốn thì qua A2 mà học, học tôi thì màu chạy đi!! Thiếu vòng nào chạy lại vòng đấy!!

Lũ hậu sinh tinh quái này có quậy cũng không dám báo, Trình cô cô sẽ không tha cho bọn họ a.

- Ây, tao chạy không nổi đâu!

- Tao cũng vậy, mày đợi tao với nhà.

- Ừ, tạo cũng chạy không nổi đâu, đợi tao với.

- Chúng mình chạy cùng nhau.

Một lũ than trời kêu đất cuối cùng vẫn phải chạy, còi vừa kêu, cả lũ liền phóng vù đi.

- Mày bảo chạy không nổi cơ mà!!

- Mày cũng thế, bảo đợi tao mà!

- Đm chúng mày, chúng mày nói không giữ lời!!

Một đám con trai như gà chọi chạy vù vù băng qua, đương lúc Tần Mạch bước vào hàng chạy liền bị bạn nữ chạy qua kéo cậu lại.

- Bạn học Tần, con trai chạy trước.

- Ừ, mình biết.

Tần Mạch nhìn bạn nữ có chút dở khóc dở cười, cô gái đeo mắt kính này là trưởng ban Tiếng Anh - Tiêu Hoa.

- Mình là con trai nha.

Tần Mạch hơi ngửa cổ ra đằng sau để lộ hầu kết chứng minh bản thân.

Tiêu Hoa như bị chết máy, dậm chân tại chỗ không biết nên nói gì, Tần Mạch cũng không làm khó cô bắt đầu chạy.

- Cậu là con gái, mau vào gốc cây ngồi đi, còn gái nên...

- Cậu làm gì đó?

Bách Ly Châu bước tới khoác tay lên vai Tần Mạch, đưa mắt nhìn Tiêu Hoa, mặt cô phừng một cái đỏ rực lên, bối rối.

- Không có gì, không có gì, mình làm phiền rồi, các cậu màu chạy đi!

- Thế nào rồi, thế nào rồi?

Một đám bạn nữ liền xúm lại xung quanh cô hỏi tình hình.

- Tôi ngôi ra chân lí rồi, tôi đi CP Mạch Ly, đừng ai cản tôi!!!!

Đám bạn nữ như hiểu ra gì đó, nhìn nhau cười rúc rích làm cho người khác nhìn vào không khỏi rùng mình.