Thú Nhồi Bông Thì Làm Sao?

Chương 2: gắp gấu.

Được rồi, bây giờ cần nhất là bình tĩnh, hít sâu, thở ra...bình cmn tĩnh, bắt ông bình tĩnh thế quái nào được!!!

Tần Mạch thông qua tấm kính mờ mờ có thể thấy được hình dáng mình, là một con gấu bông trắng muốt, cả người tròn lẳn, không thể không thừa nhận độ đáng yêu của cái hình dạng này.

Tự xốc lại tinh thần chính mình, chuyện này còn kinh dị hơn cả gặp ma rồi có được không???

Hình như trước khi thành ra thế này thì hắn có nói phải tìm người đeo kính( no!!!) có nốt ruồi bên mắt trái, bám theo hắn hả?( No!!)

Đệt, trên đời có cả trăm cả tỉ người đeo kính bắt ông kiếm một tên đeo kính có nốt ruồi, hờ hờ, Huỳnh Hâm Viễn, mày làm bạn ông hơi lâu rồi đấy!!!

Đương lúc đầu cậu loạn mòng mòng, đã thấy ba người bước tới, hai nam một nữ, có vẻ đặc biệt thân thiết với nhau.

- A Châu, con gấu bông này đẹp quá, cậu lấy nó giúp mình được không?

Nữ xinh dáng vẻ cực đáng yêu, áo đồng phục mùa hè trắng tinh, chân váy xám ngắn làm nổi bật đôi chân thon dài trắng mịn, cả người mềm mại ôm lấy tay nam sinh tên A Châu kia.

- Tôi không biết chơi.

Bách Ly Châu lạnh lùng kéo tay mình ra khỏi Lộ Tư Tư, cô nàng có chút hụt hẫng nhưng vẫn liên tục bám dính lấy Bách Ly Châu không chịu buông, ánh mắt thẹn thùng bắn ra giống như cho người mù xem.

- Tư Tư, cậu muốn lấy nó sao, mình lấy giúp cậu.

Nam sinh bên cạnh tóc ngắn ba phân kết hợp với khuôn mặt làm hắn có phần ngổ ngáo, thuộc kiểu học sinh hư, chuyên đi làm học bá vậy.

Tiếc là tâm của Tần Mạch nào để ý đến cái tên đang điên cuồng muốn gắp mình lên kia, ánh mắt vẫn tập trung trên người em gái có khuôn mặt dễ thương kia, giọng nói cũng đặc biệt mềm mại ngọt ngào.

Nam sinh đứng bên cạnh tóc mái hơi dài qua lông mày, một đôi mắt phượng hơi xếch lên diễm lệ, mắt phượng vốn kén mặt lại kết hợp với khuôn mặt của nam sinh lại càng làm cho vẻ đẹp của hắn tỏa ra càng hoàn hảo.

Lông mi rất dài lại thẳng tắp tạo cảm giác sắc bén cho đôi mắt, gọng kính đen lại làm giảm đi một phần sắc bén, nhưng nốt ruồi bên mắt trái như một điểm nhấn không cách nào phong ấn được nhan sắc tuyệt đẹp đó.

Chô tô mát tê, gọng kính: có, nốt ruồi: có, không lẽ...

" Ấy, ông chưa chuẩn bị tinh thần nha."

Chiếc máy rè rè hạ xuống trên đầu cậu, Tần Mạch nhân lúc bị gắp lên hơi cử động đầu lền rơi về vị trí cũ.

Đương lúc Tần Mạch thở phào một hơi, cậu không hề biết bản thân mình đã bị nhìn ánh mắt sắc bén nhìn ra.

- Chết tiệt!

Trương Quân Hạo tức giận, vừa nãy hắn chắc chắn có thể gắp con gấu đó lên, lại không hiểu làm sao lại bị tuột ra, nếu không phải Tư Tư muốn, hắn cũng chả thèm.

Trước động tác từ chối thân cận của Bách Ly Châu, Lộ Tư Tư vẫn bám riết không giống nắm lấy tay hắn làm nũng.

- A Châu, cậu thử gắp giúp tớ đi mà, nha! Một lần thôi!

Đối với thái độ làm nũng của em gái, thật là kéo không biết bao nhiêu thù hận cho vị A Châu kia.

Quả nhiên Trương Quân Hạo đỏ mắt nhìn, nghiến răng nghiến lợi mà hậm hực trước thái độ lạnh nhạt kia với Lộ Tư Tư.

Lộ Tư Tư là nữ thân của trường đó, là người mà muôn vàn nam sinh muốn theo đuổi đó, được người ta nhìn trúng còn không biết quý trọng, thật tức chết người.

Trong lòng hắn nghĩ như vậy nhưng không dám làm gì lỗ mãng trước mặt nữ thần, ngoan ngoãn gắp gấu bông.

Tần Mạch: cái tên này, bỏ cuộc dùm ông nhờ!!!

Như là lời nói của cậu tác động đến, cuối cùng cậu bạn A Châu cũng chịu cử động, bỏ đồng xu vào máy rồi điều khiển.

Tần Mạch: thời tới, thời tới!!!

Máy chuyển động chưa đến năm giây mà đầu cậu đã nghĩ ra vài chục cách làm sao để A Châu gắp cậu lên không giả trân nhất có thể.

Lộ Tư Tư thích thú nhìn Bách Ly Châu, cô biết mà, làm gì có tên đàn ông nào có thể chống lại được việc làm nũng của con gái chứ.

Lộ Tư Tư là học sinh trao đổi của trường số một đến cấp ba trọng điểm, Bách Ly Châu quả thật chuẩn mẫu hình tượng của cô ngay từ lần đầu tiên gặp.

Đẹp trai, lạnh lùng, cực kì kɧıêυ ҡɧí©ɧ tính hơn thua của cô, muốn nắm lấy người đàn ông này trong tay, chinh phục hắn để hắn là của riêng mình cô.

- Hay quá, A Châu thật giỏi!

Cũng vừa lúc Bách Ly Châu gắp cậu lên thả xuống hố, hắn thò tay vào lấy cậu ra liền nhét vào cặp trong ánh mắt cứng đờ ngượng ngùng làm dáng của em gái.

- Nhà tôi có việc, tôi về trước.

Một tên thẳng nam, thẳng đến tuồn tuột không hiểu chút gì phòng tình liền kết thúc cuộc chơi rồi về nhà.

Tần Mạch bây giờ mà thò đầu ra thấy được chắc chắn sẽ nuối tiếc bằng chết, em gái là để yêu chiều, chứ đâu phải như cái tên này...

Được rồi, rốt cuộc thì cậu vẫn là không thấy.

Ngồi trên xe bus về nhà, hắn liền đem con gấu bông ra, con gấu hết sức bình thường, toàn thân màu trắng với chiếc nơ xanh ở cổ, hắn nhéo nhéo tay chân của con gấu như tò mò vật lạ.

Hai cái nút đen nhánh làm thành mắt, khuôn miệng được thêu cẩn thận như đang nở nụ cười, một con gấu cực kì tiêu chuẩn.

Hắn nghĩ có phải mình bị ảo tưởng quá độ rồi không, chắc do hắn trọng sinh lại nên quá nhạt cảm với mọi thứ rồi.

Tần Mạch bị nhìn đến muốn toát mồ hôi, dù đầu óc có thô cách mấy cũng sẽ bị ảnh hưởng không nhẹ: Cái vị A Châu này cuồng gấu bông sao?