Nặc đinh sơ cấp Hồn Sư học viện, đại sư đang ở trong phòng mình xem sách.
Đường Tam và Đường Tùy về nhà, hắn ở học viện này thỉnh thoảng chỉ có hiệu trưởng là bạn tốt để nói chuyện, thời gian còn lại chỉ có một mình.
Sau một năm ở chung, tình cảm của hắn đối với hai đệ tử này cũng đã thay đổi, hắn thực sự chân chính quan tâm, lo lắng cho bọn họ như con ruột của mình.
Tuy mới rời đi mới được một buổi sáng, nhưng đại sư đang ngồi trên ghế, nhưng dù thế nào cũng không thể đọc sách.
"Ai, không biết Tuệ Tuệ đã đi bao xa, Tiểu Tam lại cõng nó trên lưng sao?" Cuối cùng, vị đại sư đọc sách không vào nữa chỉ đơn giản lật ngược cuốn sách lên bàn và nhìn nắng ngoài cửa sổ.
Trong năm nay, ngoài việc dạy dỗ hai người kiến
thức và kỹ năng tu luyện, hắn còn chăm chỉ giúp Đường Tuệ chăm sóc cơ thể.
Đáng tiếc tiền lương của hắn lại ít ỏi, lại bị người khác coi là phế võ hồn, không thể mua dược liệu và dược thảo tốt, chỉ có thể tranh thủ thời gian.
Ngoài ra còn có thông tin về võ hồn "Linh mặt", hắn đã tìm kiếm tất cả các tác phẩm kinh điển về võ hồn trong một năm qua nhưng vẫn không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào.
“Phanh, phanh, phanh,”
Ba tiếng gõ chói tai truyền vào tai đại sư, trên mặt đại sư hiện lên một tia kinh ngạc, tựa hồ không ngờ có người tới tìm hắn.
"Xin mời vào."
Cánh cửa mở ra, một bóng người cao lớn mặc áo choàng xám từ bên ngoài bước vào.
"Xin chào đại sư."
Một giọng nói khàn và trầm phát ra từ miệng.
Người đàn ông ngẩng đầu lên, để lộ khuôn mặt khắc ghi những thăng trầm của cuộc sống và mái tóc đen bù xù ẩn dưới chiếc áo choàng màu xám. Đôi mắt đỏ ngầu nhưng sắc bén đó nhìn đại sư với một chút nguy hiểm.
Nhiệt độ trong không khí dường như giảm đi rất nhiều, rõ ràng ngoài cửa sổ vẫn còn nắng, nhưng trong nhà khiến đại sư như đang đứng trong hầm băng, trong lòng ớn lạnh.
Không biết vì sao, khi người này bước vào cửa, đại sư vô thức siết chặt cơ bắp toàn thân, hồn lực vô thức bắt đầu vận chuyển, chuẩn bị chiến đấu.
"Ngươi là ai?" Đại sư nghi hoặc âm thầm cảnh giác.
Đường Hạo nhìn đại sư, bình tĩnh nói: “Nói đến, chúng ta đã hai mươi năm không gặp. Đúng vậy, dù sao bây giờ ta giống như thế này, khó trách ngươi không nhận ra ta." Nói đến phần sau, giọng điệu của Đường Hạo tràn đầy ý tự ti, lộ ra thân phận:
"Đại sư, ta là Đường Hạo."
"Đường Hạo!"
Đồng tử của đại sư đột nhiên co rút lại, trên khuôn mặt vốn bình tĩnh thường ngày hiện lên những vết rạn nứt, đột nhiên đứng dậy khỏi ghế, thậm chí còn chưa kịp đỡ ghế thì nó đã ngã về phía sau.
Dán mắt vào người trước mặt, ấn tay lên bàn, đầu ngón tay trắng xanh do dùng lực quá mạnh.
"Ngươi, ngươi là Hạo Thiên..."
Đường Hạo giơ tay ngăn cản đại sư nới tiếp, lạnh lùng nói: "Được rồi, không cần nhắc đến danh hiệu năm xưa, năm đó chúng ta cũng đã gặp nhau mấy lần, người khác có thể cho rằng ngươi chỉ là một kẻ điên, nhưng ta biết rõ ràng, bạn là một kẻ cố chấp"
Tâm trạng hưng phấn của đại sư dần dần bình tĩnh lại. Khóe miệng cứng ngắc của hắn khẽ nhếch lên, hắn nói rõ ràng: “Xem ra ta đoán đúng rồi, ngươi thật sự là ba của Tiểu Tam và Tuệ Tuệ. Hiện giờ bọn họ đã về nhà tìm ngươi, ngược lại sao ngươi lại xuất hiện ở đây?"
Một tia sáng mơ hồ lóe lên trong mắt Đường Hạo, hắn cụp mắt xuống nói: “Ta đứng đây chính là vì hai huynh muội bọn nó đều đã về rồi. Bởi vì ta biết ngươi đã nhận hai đứa nó của họ làm đệ tử. Làm ba bọn họ, lẽ ra nên đến gặp ngươi sớm hơn, nhưng lại bị trì hoãn đến bây giờ."
Nói đến đây, Đường Hạo dừng một chút, lại nói: "Đại sư, ta sắp đi rồi, mối quan tâm duy nhất là hai huynh muội bọn họ. Cho nên, lần này ta tới đây, hy vọng có thể giao phó bọn họ cho ngươi."
"Ngươi muốn đi?!" Đại sư vừa lấy lại bình tĩnh trong lòng lại lần nữa tạo ra sóng lớn, vẻ hưng phấn trong mắt nhìn Đường Hạo mờ dần, dùng giọng sắc bén gần như thắc mắc nói: "Bọn họ là con của ngươi. Đặc biệt là cơ thể Tuệ Tuệ bẩm sinh đã không tốt, thật vất vả mới trở thành một hồn sư, sống trong nom nớp lo sợ, bây giờ là lúc chúng cần người cha như ngươi nhất, mà bây giờ ngươi lại nói với ta rằng ngươi muốn giao phó bọn họ cho ta, bản thân thì rời đi?!"
—— Ngoài lề——
Đại sư: Tuệ Tuệ là con gái của ngươi! Nếu không biết nuôi con thì cứ giao cho ta, cùng lắm thì để ta nuôi.
-----------------------------
(2023-08-26 / 13:07:45)