Đồng Nhân Đấu La Đại Lục: Sau Khi Chuyển Sinh Ta Cầm Chắc Kịch Bản Đoàn Sủng

Chương 5: Cô thật là lấy kịch bản pháo hôi

Trước bàn ăn trong phòng khách, Đường Hạo thay đổi thần sắc chán nản, kích động nắm lấy cổ tay phải của Đường Tam.

Một võ hồn Lam Ngân Thảo xuất hiện trong lòng bàn tay của Đường Tam, Đường Hạo nhìn chằm chằm không rời mắt, bắt đầu lẩm bẩm: “Lam Ngân Thảo... Thì ra là Lam Ngân Thảo... thật sự là Lam Ngân Thảo... cỏ bạc xanh...giống như của nàng ấy..."

Nàng ấy?

Nghe câu này, bộ não hỗn loạn của Đường Tuệ đột nhiên thanh minh không ít và nhận ra Đường Hạo đang nói đến ai.

“Tuệ Tuệ, bị đánh thức sao?” Đường Tam nghe được Đường Tuệ nói mớ, vừa định quay đầu lại nhìn, phía trước Đường Hạo đột nhiên đứng dậy, xoay người bước nhanh đi vào phòng trong.

Động tác kịch liệt khiến Đường Tam ở gần suýt chút nữa lảo đảo ngã xuống.

"Ba ba?"

Đường Tam kinh ngạc nhìn Đường Hạo, "Oa" một tiếng kéo rèm thật chặt, không nhìn thấy phòng trong.

Đường Tuệ nghiêng đầu, bước xuống chiếc ghế bập bênh mà Đường Tam dành riêng cho cô, đứng bên cạnh Đường Tam, kéo ống tay áo của cậu, cố ý cao giọng nói: “Ba ba đi rồi, ca ca, ta cảm giác được ngươi có võ công khác sao? linh hồn trên tay trái của ngươi, ta muốn nhìn một chút võ hồn khác của ngươi có giống ta hay không."

"Cái gì?!"

"Tuệ Tuệ cũng có khác võ hồn?!"

Đường Hạo, người đã tự nhốt mình trong phòng và Đường Tam người đang ở trước mặt Đường Tuệ, đồng thời bị sốc.

Cái "cũng" này rất kỳ diệu.

Một giây sau, rèm cửa đột ngột bị vén lên, đôi mắt đỏ hoe của Đường Hạo cho thấy vừa rồi hắn có vẻ rất kích động, chỉ có biểu cảm đờ đẫn mới có thể biết được lúc này hắn đang rất kinh ngạc.

"Ngươi, ngươi..."

"Ca ca, ta muốn xem." Đường Tuệ không để ý tới Đường Hạo, ngẩng đầu, đôi mắt lam sáng ngời nhìn Đường Tam.

Khóe miệng Đường Tam khẽ nhếch lên, tựa hồ bất đắc dĩ, nhưng cũng giống như Đường Tùy, cậu cố ý không để ý đến Đường Hạo, không để ý đến hắn, liên quan đến bản thân, như thể cỏ xanh ngân bạc vừa mới được tiết lộ, cậu giơ tay trái lên và một chiếc chùy nhỏ màu đen xuất hiện từ lòng bàn tay.

Đó là một cây chùy màu đen có cán dài khoảng nửa thước, đầu búa hình trụ, trông giống như một chiếc búa đúc thu nhỏ. Tuy nhiên, trên bề mặt màu đen của búa có ánh sáng đặc biệt, trên đầu búa hình trụ có một vòng tròn hoa văn mờ nhạt.

"Này, cái búa nhỏ này trông khác với cái búa của ta."

Giọng nói mềm mại xen vào, ánh sáng xuất hiện trở lại, một cây chùy nhỏ màu đen đỏ giống với cây chùy nhỏ màu đen trong tay Đường Tam xuất hiện trong lòng bàn tay Đường Tuệ.

"Đây, đây là!" Đường Hạo đồng tử kịch liệt co rút lại, trái tim như chuông lớn đập mạnh.

Mặc dù màu sắc đã thay đổi, nhưng Đường Hạo vẫn nhận ra vũ khí khác trong tay hai huynh muội - Hạo Thiên Chùy!

Đường Hạo hơi thở vô thức đình trệ, trong đôi mắt đầy mây mù lần đầu tiên hiện lên một tia sáng: "Song võ hồn! Các con của ta đều là song võ hồn!"

Thật là một xác suất nhỏ vô cùng!

Trong lòng dâng lên một cỗ chua xót cùng hưng phấn khó giải thích được, Đường Hạo vươn hai tay, muốn ôm lấy hai người bọn họ.

Nhưng hắn không bao giờ nghĩ rằng ngay khi đưa tay ra, chiếc búa nhỏ trong tay Đường Tuệ đã bị gió thổi tung như cát bay mà nhắm mắt lại, đột nhiên ngã về phía trước và vô tình rơi vào trong vòng tay của Đường Hạo.

"Tuệ Tuệ!"

"Tuệ Tuệ!"

Giọng nói lo lắng phát ra từ một cái miệng lớn và một cái miệng nhỏ đồng thanh.

Đây là lần đầu tiên Đường Hạo gọi biệt danh trước mặt họ kể từ khi Đường Tuệ được sinh ra.

Nhưng Đường Tuệ không còn nghe thấy những giọng nói khác nữa, mà trước khi ngất đi, trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ.

Đó chính nghẹn khuất.

Được rồi.

Giống nhau đều là giải phóng Võ hồn, nhưng cô đã bất tỉnh trong vòng vài giây sau khi giải phóng nó.

Võ hồn khác vẫn chưa được giải phóng ra đâu!

Cô thực sự lấy kịch bản làm pháo hôi (;´༎ຶД༎ຶ`).

______________

16/7/2023