Nhìn thấy Đường Hạo với bộ dạng cẩu thả, biểu cảm ôn hòa của lão Jack thay đổi và trở nên nghiêm túc, ông tỏ vẻ hận sắt không thành thép mà nói: "Đường Hạo! Con nhỏ như vậy, cơ thể của Tuệ Tuệ đã yếu ớt lắm rồi, làm sao ngươi có thể để con bé rửa rau một mình?!"
Đường Hạo sắc mặt không thay đổi, ánh mắt đờ đẫn quét qua Đường Tuệ ngoan ngoãn im lặng, không kiên nhẫn nói: "Làm cái này cũng không được, sống cũng vô dụng. Cái bộ dạng bệnh hoạn này, sợ rằng còn chưa bước ra khỏi thôn này thì đã không còn."
Đường Tam đang lau mồ hôi nghe vậy nhíu mày.
Những lời này đối với muội muội mà nói, có chút quá đáng.
Mà lão Jack nghe Đường Hạo nói thế liền trừng mắt muốn tranh luận với Đường Hạo một phen.
Chỉ là ông còn chưa bắt đầu đã bị nhân vật chính của chủ đề cắt ngang.
“Jack gia gia tới tìm ba ba nhất định là có việc gì đi?” Đường Tuệ dứt khoát mở miệng, một đôi trong suốt màu xanh lam con ngươi nhìn vào lão Jack đang nóng giận, giống như một chậu nước trong, lập tức dập tắt ngọn lửa trong lòng lão Jack.
Lão Jack nghĩ đến mục đích mình tới, lập tức nghiêm túc nói: "Đường Hạo, tiểu Tam và tiểu Tuệ đều sắp 6 tuổi rồi, nên tham gia nghi thức thức tỉnh Võ hồn rồi không? Ta biết cơ thể Tuệ Tuệ không tốt, nhưng tiểu Tam vẫn còn tương lai tươi sáng, tại sao không thử! Vạn nhất có một ít quý hiếm phụ trợ võ hồn được thức tỉnh thu nạp, sau này có dược liệu mà cơ thể Tuệ Tuệ cũng có thể dùng dược liệu khôi phục, đúng không?"
Đường Hạo vốn muốn cáu kỉnh từ chối, nghe vậy lại liếc nhìn khuôn mặt tái nhợt gầy gò của Đường Tuệ, lời từ chối biến thành một câu khác: "Tùy ngươi."
Mấy năm nay không phải hắn không âm thầm tìm dược liệu quý hiếm cho Đường Tuệ trộn vào cơm canh hàng ngày, nhưng không có tác dụng gì.
Cơ mà...tsk, hai đứa nhóc muốn đi thì cứ để chúng nó thử xem.
Thấy hai huynh muộ nhìn chằm chằm vào lão Jack với đôi mắt sáng ngời và bắt đầu hỏi cái này cái kia, Đường Hạo khom lưng bước vào phòng trong.
Ở đầu bên kia, lão Jack đã sớm nói chuyện với hai huynh muội với nụ cười trên môi: "Vậy thì ổn định, ba ngày sau ta tới đón các ngươi!"
Đường Tam gật đầu, khi lão Jack miễn cưỡng vẫy tay rời đi, lộ ra vẻ vui mừng rõ ràng, nắm lấy bàn tay nhỏ bé mát lạnh của em gái mình, "Thật tốt quá, Tuệ Tuệ! Nếu có ai trong chúng ta thức tỉnh Võ Hồn phụ, sau này liền không sợ sẽ sinh bệnh nữa!"
Mặc dù cậu đã cố gắng tìm kiếm dược liệu ở phía sau núi thích hợp cho cơ thể của Tuệ Tuệ, nhưng dược liệu thích hợp nhất trong trí nhớ của hắn lại không tìm thấy ở đây.
Nếu cậu có thể thức tỉnh võ hồn trị liệu, vậy thì càng đỡ phiền toái!
Đường Tuệ nhìn vẻ mặt hiếm khi vui vẻ của Đường Tam, gật đầu: "Ừ!"
-
Ba ngày sau, lão Jack đưa hai huynh muội Đường Tam và một vài đứa trẻ sáu tuổi khác ở cùng làng đến Võ Hồn phân điện nặc đinh thôn.
Những đứa trẻ của thánh hôn thôn đang đứng thành một hàng đều đang nhìn những đứa trẻ đang chắp tay sau lưng, những người trẻ tuổi đứng trước chiếc bàn dài, bao gồm cả Đường Tam và Đường Tuệ, bị những đứa trẻ cùng thôn ép vào góc xa bên trái, cũng nhìn chằm chằm hồn sư trẻ tuổi tên là Tô Vân Đào này không chớp mắt.
Ánh mắt của Tô Vân Đào rơi vào chín đứa trẻ đang đứng trước mặt mình, quét qua từng đứa một, cuối cùng, trong một đám trẻ cùng tuổi, Đường Tuệ, người cực kỳ nhỏ nhắn và trông gầy hơn một đứa trẻ sáu tuổi, dừng lại một giây, khẽ cau mày.
Cô bé này thực sự mới sáu tuổi sao?
Chẳng lẽ còn chưa tới sáu tuổi đã bị đưa đến đây, vì thức tỉnh võ hồn?
Với tư cách là chấp sự kiểm tra của Võ Hồn Điện, giúp những người bình thường thức tỉnh Võ hồn của họ là điều bắt buộc đối với hắn ta.
Đối với hắn ta mà nói, không phải là không có những đứa trẻ chưa tròn một tuổi được phái đi đánh thức võ hồn.
Đường Tuệ không ngoại lệ.
_____________________
15/7/2023