Đồng Nhân Đấu La Đại Lục: Sau Khi Chuyển Sinh Ta Cầm Chắc Kịch Bản Đoàn Sủng

Chương 2-1: Lựa chọn

Sương giăng giăng, nắng như dải cát vàng xuyên qua bóng cây, hắt những đốm sáng lốm đốm, rơi xuống mặt đất ẩm ướt.

Ánh nắng ấm áp làm tan lớp sương mù dày đặc trong rừng, những giọt sương mới đọng trên cành lá xanh màu ngọc bích, chảy dài trong huyết quản, cuối cùng nhỏ giọt trên mái tóc của một cậu bé tóc đen, đồng tử đen láy mặc thường phục.

Giống như một cái máy móc bị kích hoạt, cậu bé mở mắt ra, trong mắt lóe lên một tia sáng tím nhàn nhạt, rất nhanh liền chìm vào đáy mắt, biến mất không thấy tăm hơi.

"Đã đến lúc này rồi a."

Cậu bé ngước nhìn mặt trời mọc đã lên đến đỉnh phía xa, đứng dậy và vỗ nhẹ vào những mẩu cỏ trên quần áo của mình, thở dài, cậu đi đến dưới gốc cây và nhặt chiếc giỏ rơm to không phù hợp với thân hình nhỏ bé của mình, cậu cầm nó lên một cách quen thuộc, quay đầu nhìn về phía mặt trời đỏ rực phía xa, đứng đó vài phút rồi mới quay lại, thân hình nhỏ gầy như bóng ma bay lên, mỗi bước đi đều có tàn ảnh, mặc kệ núi non ổ gà, tốc độ giẫm lên kỳ dị , giống như đi trên mặt đất bằng phẳng, một đường thẳng tắp đi xuống căn nhà ở dưới núi.

"Tuệ Tuệ, ta đi hái rau dại về rồi a."

Cậu bé bước đi vững vàng, một bên đẩy cánh cửa gỗ đổ nát ra, đồng thời cao giọng gọi vào nhà.

"Gọi cái gì? Mấy giờ rồi?"

Câu trả lời trong tưởng tượng không xuất hiện, nhưng một giọng nam trầm và khàn khác không kiên nhẫn từ phía sau bức màn chỉ cách nhau bởi những lớp vải vụn.

Cậu bé dừng lại, nhìn người đàn ông vạm vỡ vén rèm bước ra ngoài, mở miệng bình tĩnh gọi một tiếng ba ba.

Một người đàn ông mặc áo choàng rách bước chậm rãi đến bàn với một chai rượu rỗng, rót cho mình một ly nước trước, sau đó uống cạn.

Ánh nắng từ cửa sổ tràn vào phòng, chiếu sáng những đường nét trên khuôn mặt hốc hác và hốc hác của người đàn ông, để lộ ra những cọng râu đã lâu chưa cạo.

Mái tóc bụi bặm rối bù như cái chuồng gà lộn xộn, đôi mắt đỏ ngầu vô hồn, đờ đẫn và nồng nặc mùi rượu, chỉ đến khi nó rơi xuống người con trai với khuôn mặt trầm lặng và vẻ ngoài thản nhiên, một tia sáng đen lặng lẽ lóe lên trong đôi mắt đυ.c ngầu của người đàn ông, hắn khàn giọng nói:"Tiểu nha đầu kia ngày hôm qua mới sốt cao, còn đang ngủ."

Không có sự quan tâm hay cảm xúc nào khác trong giọng nói của người đàn ông, giống như hắn chỉ ngẫu nhiên nhắc đến người khác, như thể đó không phải là con gái mình bị bệnh.

Nghe vậy, vẻ mặt lãnh đạm của cậu bé hơi vỡ ra, nhuốm màu lo lắng, cậu mím môi nói: "Vậy con đi hâm thuốc hôm nay cho muội muội."

Người đàn ông "hừ" một tiếng rồi loạng choạng quay về căn phòng nồng nặc mùi rượu.

Cậu nhìn theo bóng lưng người mở rèm rời đi, không hâm thuốc trước mà tiến vào một căn phòng nhỏ khác, đi đến mép giường, đưa tay về phía quả cầu hình vòm, gạt đi sợi tóc mềm mại gãy rụng dính trên trán, cậu dùng mu bàn tay thăm dò trán, xác nhận nhiệt độ bình thường, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, lặng lẽ và lặng lẽ rời khỏi phòng.

Sau khi cậu bé đi rồi, cô bé đang “ngủ say” dưới chăn bông trên giường mới chậm rãi mở đôi mắt trong veo vẫn còn vương chút mơ hồ của vừa mới ngủ dậy.

"Hắn đi hâm thuốc cho ngươi.’

"Thật là một người anh tốt."

Một giọng nói mềm mại vang lên trong đầu cô gái nhỏ, mang theo một nụ cười mà không phải là cười.

Nghe vậy, cô bé nhắm mắt lại, trong đầu cũng trả lời giọng nói đó: "Nếu tên hắn không phải Đường Tam, ta sẽ càng vui hơn."

‘Chính là không có biện pháp, ai bảo hắn là vận mệnh chi tử*. ’

*Vận mệnh chi tử: đứa con của định mệnh hoặc là con của số phận

Vận mệnh chi tử....

Cô bé nhắm mắt, nằm bất động như một xác chết bất cần.

Cô bé thực sự không đến từ thế giới này, chỉ là một linh hồn cô đơn đến từ thế kỷ 22. Cô đột ngột qua đời vì trò chơi Âm Dương Sư trên điện thoại di động suốt đêm, và xuyên không đến thế giới nơi sức mạnh linh hồn là chính và sức mạnh là tối thượng.

Giống với kiếp trước, cô tên cũng là Đường Tuệ.

Trước khi cô biết rằng thực sự đã xuyên không đến bộ phim hoạt hình mà cô đã xem ở kiếp trước - Đấu La Đại Lục, cô đã thực sự thích người anh trai này, người đã thực sự yêu thương và quan tâm đến cô.

________________

13/7/2023