Con Riêng Vạn Người Ghét Của Nhà Họ Sở

Chương 1

Bóng đêm dày đặc, cả phòng tràn ngập mùi tìиɧ ɖu͙©.

Toàn thân Sở Du trần trụi, trên làn da trắng nõn có vết tϊиɧ ɖϊ©h͙ lẫn vết hằn đỏ, chóp mũi thấm ra một tầng mồ hôi mỏng, khóe mắt ướŧ áŧ.

Bị người đàn ông áp trên giường lớn, khom eo, vểnh mông lên, côn ŧᏂịŧ to dài không ngừng hung hăng đâm chọc lỗ thịt phía sau, đâm đến mức bên trong chảy đầy nước, lỗ thịt mềm mại càng đỏ đến mức không thể tưởng tượng.

"Ức ức. . . Chu Huyền Dạ, em muốn nhìn anh." Mỹ nhân trên giường chống tay, ngón tay đang nắm chăn tạo thành những nếp gấp rõ ràng.

Giọng nói quyến rũ dễ nghe, càng nhiều hơn là lộ ra khát vọng vô cùng sống động, cậu thử quay người muốn nhìn người đàn ông phía sau, trong đôi mắt mang theo si mê sắp tràn đầy.

"Sở Du, điếm chính là điếm, làm tốt phận sự của mình là được."

Người đàn ông vừa hung ác cᏂị©Ꮒ lỗ nhỏ ướŧ áŧ, vừa vỗ vào cái mông trắng nõn mềm mại trước mắt, không ngừng chuyển động.

"Không, không phải. . . ."

Sở Du bị lời mỉa mai này đâm tới mức tim đau xót, một giây sau côn ŧᏂịŧ trong cơ thể dừng lại, chợt chuyển góc độ, cậu bị Chu Huyền Dạ ôm quay người lại.

Hai người mặt đối mặt, hô hấp trong nháy mắt quấn quanh, đột nhiên nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của đối phương, lỗ thịt bên dưới của Sở Du mẫn cảm đến mức co rụt lại.

Thịt mềm bên trong chặt chẽ càng xoắn côn ŧᏂịŧ chặt hơn, số lượng lớn nước phun ra, dội vào trên qυყ đầυ.

"Đồ lẳиɠ ɭơ, thích tôi như vậy sao?" Chu Huyền Dạ cúi đầu nắm cằm Sở Du, quan sát tỉ mỉ khuôn mặt này của cậu.

Quả thực xinh đẹp, cũng cᏂị©Ꮒ cực kỳ phê, đáng tiếc, vì tiền, tôn nghiêm bị chà đạp đến nhão nhoẹt, vẫn muốn quỳ liếʍ.

Chỉ có khuôn mặt xinh đẹp mà thôi, cuối cùng chỉ có thể làm món đồ chơi nằm dưới háng đàn ông.

"Ừm. . . . Rất thích, em rất thích anh." Sở Du vô thức chớp mắt, đuôi mắt nhếch lên ẩm ướt hơi đỏ, lông mi khẽ chớp, rơi xuống một mảng bóng mờ nhỏ.

Chu Huyền Dạ không thấy rõ ánh mắt cụ thể của cậu, chỉ cảm đồ lẳиɠ ɭơ này, dường như thật sự yêu mình chết đi được.

Anh nghiền ngẫm nhếch môi, ngón tay dịch chuyển từ cằm Sở Du đến bầu ngực trắng nõn của cậu, hung ác ấn đầu ti đỏ tươi.

"Ngô. . . . A. . . ." Giọng nói của Sở Du càng quyến rũ hơn,

"Bị nhiều đàn ông chơi qua rồi, vẫn mẫn cảm như thế?" Nói rồi lòng bàn tay anh càng dùng sức hơn, gảy qua gảy lại núʍ ѵú, côn ŧᏂịŧ dưới háng giống như mãnh thú hồng thủy, không ngừng đâm chọc, nước da^ʍ bên trong tràn lan, trong tiếng "bạch bạch" vang lên từng tiếng tặc lưỡi.