Kiêm Chức Nữ Phụ, Một Lòng Bán Hàng

Chương 9

Lúc này Triệu Lăng cũng đã tỉnh táo lại từ sự sợ hãi khi ở trên cao, đường ray mặt dù không cao, té xuống không chết được, nhưng tất nhiên sẽ bị thương.

Nhưng cái mà hắn không ngờ tới, người cứu hắn lại là Phó Anh!

Cái con người nhu nhu nhược nhược, đến cái nắp bình cũng vặn không ra Phó Anh kia?

Quả nhiên cô ta giả vở!

Quay hình tạm thời tạm dừng.

Nhân viên công tác ở đây cũng hoàn hồn lại từ kinh hoảng vừa rồi, nhanh chóng vây quanh Triệu Lăng, xác định hắn không có bị thương chỗ nào mới thở phào nhẹ nhõm.

Triệu Lăng từ dưới đất bò dậy, hắn nhìn Phó Anh cách đó không xa, chỉ cảm thấy vẫn là khuôn mặt yếu đuối vô tội của cô như trước kia, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy cứng rắn mạnh mẽ, cùng trước đó không giống nhau cho lắm? Có lẽ đây mới thật sự là cô?

“Tôi không sao, nghỉ một lát lại tiếp tục quay hình.”

Hiện tại Triệu Lăng nói cái gì thì tổ chương trình tất nhiên là phải đáp ứng, ngay cả thái độ đối với Phó Anh cũng tốt hơn trước mấy phần.

Triệu Lăng đi đến trước mặt Phó Anh nói: “Chuyện vừa rồi tôi cảm ơn cô, tôi cũng nợ cô một cái nhân tình, nếu cô cần gì thì có thể nói với tôi, tôi nhất định sẽ giúp cô.”

Phó Anh nói: “Được tôi, vậy trước mặt mọi người anh nói lời cảm ơn với tôi đi.”

Triệu Lăng chép miệng một tiếng, quả nhiên Phó Anh chính là Phó Anh, nếu không có lợi thì sẽ không làm.

“Được, lúc nào?” Cái mấu chốt vậy mà cho mình trước mặt mọi người xin lỗi cô ta, nghĩ chắc là để che giấu chuyện cô ta mang thai đang bê bối trên mạng, nhưng thật sự là Triệu Lăng nợ Phó Anh một lần, chỉ có thể nhận thua mà thôi.

Kỳ quái là Phó Anh mà lại ngay thẳng như vậy sao? Cùng tính cách trước kia của cô ta có chút không giống.

Lại muốn chơi chiêu gì vậy?

Phó Anh nói: “Đợi lát nữa anh sẽ biết.”

Phó Anh mặc kẹ Triệu Lăng đang suy nghĩ cái gì, dù sao cô cũng chỉ mượn độ nổi tiếng của Triệu Lăng ép xuống một chút đề tài bê bối mang thai của cô hôm qua mà thôi.

Trợ lý đi theo giám sát Phó Anh đã đem chuyện vừa rồi báo cáo lại cho Âu Văn, Âu Văn là con cáo già, không có khả năng buông tha cái cơ hội tốt này, không cần Phó Anh nói một tiếng đã bắt tay đi làm.

Quả nhiên, trên mạng rất nhanh xuất hiện hình ảnh ở trường quay Triệu Lăng bị ngã ở đường ray tàu lượn siêu tốc, ngoài ra còn có mấy hình ảnh kèm theo, chờ khi tin tức ngày càng nóng. Vào thời điểm các fan trên mạng đang lo lắng cho Triệu Lăng, thì hắn mới đăng một tin báo bình an, thuận tiện còn nói cảm ơn trên weibo.

Triệu Lăng v: Cảm ơn mọi người đã quan tâm, không có bị thương, đây là chuyện ngoài ý muốn phát sinh, may mắn có Phó Anh kịp thời kéo tôi thoát được, cám ơn @ Phó Anh.

Bài đăng từ weibo vừa xuất hiện, Phó Anh lần thứ hai trở thành tiêu điểm.

“Làm thế nào mà Phó Anh cứu được Triệu Lăng? Không thể nào!”

“Trong ai cũng biết Triệu Lăng ghét Phó Anh như thế nào, cho nên ngược lại tôi không cảm thấy Triệu Lăng nói dối, việc Phó Anh cứu được Triệu Lăng là sự thật.”

“Anh không có chuyện gì thì tốt rồi, lần này coi như cảm ơn Phó Anh.”

“Mặc dù Phó Anh làm nhiều chuyện khó ưa, nhưng cô ta cũng không phải là người xấu.”

Âu Văn nhìn thấy tin trên weibo của Triệu Lăng cảm ơn Phó Anh, lúc này đang vui vẻ chống nạnh cười to, fan còn muốn đổ bộ đến weibo của Phó Anh mà cảm ơn, cái này làm cho độ hot càng cao, bây giời mới phát hiện mật khẩu weibo Phó Anh vậy mà hắn không vào được?

Có ý gì đây, tiện nhân kia muốn rời khỏi hắn tự lập công ty à?

.

Sau đó coi như an toàn, không tiếp tục xảy ra bất kỳ sự cố nào, làm cho Phó Anh có chút tiếc nuối.

Mà lại không biết là Giang Thành cùng với tổ chương trình có thông đồng từ trước, một ngày hôm nay Phó Anh không thể đến gần Giang Thành trong vòng mười bước chân, chắc là không muốn trở thành cha hờ của đứa bé trong bụng của Phó Anh.

Được cái Phó Anh lúc này ốc còn không mang nổi mình ốc, cũng không có tâm tư như trước đó muốn đến gần Giang Thành. Thừa dịp mọi người đang nghỉ ngơi, cô lấy tiền thu được từ bán hàng trong quầy bán quà vặt mà tiêu sài, lần này cô trực tiếp gửi vật tư cho mười mấy viện mồ côi từ khắp các cả nước.

Mặc dù cô thu được không ít điểm cảm ơn nhưng như thế hiển nhiên là không đủ.

“Hệ thống, ngươi giúp tôi tìm một ít học sinh nghèo cần giúp đỡ đi.”

“Được thôi.”

Tiền học phí cùng tiền sinh hoạt của học sinh cũng không tính là nhiều, tiền bán một viên thuốc mọc tóc lièn có thể nuôi mấy học sinh. Mặt khác cũng có thể mua một ít vật tư quyên góp cho các trường học vùng núi.

Cũng may 20 viên thuốc ngăn ngừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ mọc tóc đã bán hết, Phó Anh lại bỏ thêm vào giỏ hàng 20 bình thuốc dưỡng nhan mỹ dung, một bình 10 gram, cũng chỉ cần năm điểm cảm ơn, định giá bán giống như viên thuốc mọc tóc, nếu bán hết thì ngừng lại.

Buổi tối hôm qua Phó Anh đổi một bình để chính mình dùng thử, đừng nói thật đúng là có tác dụng rất lớn, chỉ qua một đêm, những đốm tàn nhang đã có nhiều năm bây giờ cũng đã phai nhạt đi rất nhiều, làn da sạm màu do lo nghĩ cũng trở nên trắng sáng, mịn màng. Mới chỉ qua một đêm mà có hiệu quả đặc biệt rõ ràng như vậy, đối với người đã dùng vô số sản phẩm dưỡng da, vô số phương pháp làm đẹp như Phó Anh thật sự rất đáng vui mừng.

Để thử nghiệm công dụng của dưỡng nhan mỹ dung, cô còn đặc biệt bôi trên những nơi có vết sẹo trên người mình, nếu thật sự có thể làm mờ sẹo thì cô nhất định sẽ tăng giá.

“Cô đừng có suốt ngày nghĩ đến tiền như vậy, tầm mắt có thể rộng rãi một chút được không, như vậy mới có lợi cho cô cải thiện được hình tượng tiểu trà xanh độc ác nha.”

“Tôi không phải đang lấy tiền của dân mà chi tiền cũng cho dân sao?”

“… Chứ cho là như vậy đi?”

Vốn chính là như vậy mà.