“Cái gì, hệ thống, ngươi, tình huống này là sao hả? Đáng nhẽ ta phải xuyên đến mạt thế chứ!” Triệu Uyển Thanh mong muốn hệ thống giải thích rõ tình huống này cho mình.
Cô chỉ nhận lại được một trận ong ong trong đầu, như là tiếng máy móc bị cháy.
【 Không có đáp án 】
Hệ thống lại bổ sung: 【 Ký chủ, tới đâu hay tới đó 】
Tới đâu hay tới đó.......
Triệu Uyển Thanh trầm mặc thật lâu sau, cuối cùng cô đành bất lực thở dài.
Ở thế giới ban đầu cô cũng lẻ loi một mình, chả phải cũng không có chỗ để đi sao?
Huống chi, niên đại à.... Nghe tới thấy so với mạt thế cũng tốt hơn một chút.
Mạt thế, dù cho thế nào cũng sẽ phải tính đến ngày phải chết!
Triệu Uyển Thanh tự mình an ủi một giây, sau đó cầm lấy bánh bột ngô trong chén mà gặm.
Cô mới vừa ngủ một giấc, giờ đã đói bụng rồi....
Còn chưa ăn được hai miếng thì cả người cô đều cứng lại.
Cô ..... nghĩ tới....
Bánh bột ngô này là do mẹ chồng của nguyên chủ làm cho cô, mà nguyên nhân chủ yếu là.....
Là cô đang mang thai!!!!
Triệu Uyển Thanh nhìn chính cái bụng phẳng lì của mình thì cả người vừa kinh ngạc vừa sợ hãi.
Cô xuyên vào người này, cũng tên là Triệu Uyển Thanh, là người ở thôn Hoàng Thổ, huyện Cao Điền.
Nguyên chủ từ nhỏ tới lớn đều là ham ăn biếng làm, nhưng lại có một gương mặt xinh đẹp khiến cha mẹ cô cũng phải sủng ái ,cưng chiều.
Vụ mùa thu hoạch năm ngoái, nguyên chủ tới thôn Thủy Truân bên cạnh tìm bạn thân chơi, kết quả lại tình cờ thấy được bên này có một sinh viên tuấn tú nhất thôn Thủy Truân tên là Lâm Thiệu Hoa.
Lâm Thiệu Hoa là một sinh viên, nhưng anh không phải là một thanh niên trí thức được gửi về nông thôn, mà là một thanh niên xuất thân từ gia cảnh nghèo khó trong thôn.
Lâm Thiệu Hoa chỉ liếc mắt một cái, nguyên chủ liền ngây người, hồn bay phách lạc không biết tâm trí trôi về đâu.
Rơi vào bể tình thì mấy ai còn giữ được lý trí? Không lâu sau đó, nguyên chủ liền lên kế hoạch để được gả cho Lâm Thiệu Hoa.
Lâm Thiệu Hoa bị nguyên chủ hãm hại mà bị ép phải cưới cô, tự nhiên là không có tình cảm đối với cô. Hơn nữa, nguyên chủ ở nhà ham ăn biếng làm, mọi việc đều ném cho mẹ chồng cùng em trai nhỏ tuổi trong nhà làm, khiến Lâm Thiệu Hoa đối với cô càng thêm lạnh nhạt.
Hiện tại thì nguyên chủ đã gả tới Lâm gia được gần hai tháng.
Trong đầu Triệu Uyển Thanh sơ qua một lượt ký ức của nguyên chủ, vốn là vẻ mặt lạnh nhạt thì giờ lại càng thêm lạnh nhạt.
Nguyên chủ này, có thật là nữ chính trong kịch bản không vậy?
Cái cảm giác có vẻ kỳ quái.....
Hay là muốn cô xuyên tới đây để làm điên đảo hình tượng của nguyên chủ, sau đó đi đến đỉnh cao nhân sinh?
Có khả năng....
Hệ thống: 【 Nói một tràng =-¥3%#……】