Tôi Biến Thành Mèo Trà Xanh Trong Tiểu Thuyết Bá Tổng

Chương 12: Hay là sau khi cô biến thành mèo, cô đã bớt hành động như trà xanh rồi?

Rất khó để tưởng tượng một con mèo có thể truyền tải lại tâm trạng phức tạp như vậy.

"Nhường chút."

Đàm Trầm đưa tay ra rồi bao quanh con mèo, anh lấy chiếc đĩa salad đã bị chà đạp trên bàn sau đó tiện tay ném nó vào thùng rác.

Tô Tửu Tửu chớp mắt theo dõi từng cử động của anh.

Anh giận sao?

Đúng là tức giận rồi!

Đối với một người trông có vẻ thích sạch sẽ như nam chính, anh đã không thích mèo mà còn phát hiện mèo ăn vụng đồ trong phòng bếp thì chắc chắn anh sẽ rất tức giận nhỉ?

Cô ngoan ngoãn ngồi xổm tại chỗ, cô thầm nghĩ mình nên nắm chắc tiêu chuẩn một chút, sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ này thì cô nên nghe lời một chút, miễn là đừng trêu nam chính khiến anh tức giận quá là được, nếu anh nổi giận rồi quăng cô ra ngoài thì cô sẽ trở thành con mèo lang thang đáng thương mất.

Quả nhiên nam chính tức giận đến mức rời khỏi phòng bếp.

Tô Tửu Tửu nhìn Đàm Thần quay người rời đi, cô lập tức hưng phấn mà gọi hệ thống: "Hệ thống hệ thống, nhiệm vụ của tôi hoàn thành rồi!"

Hệ thống nhìn thoáng qua giao diện nhiệm vụ, nó do dự mà nói: [ Hình như không phải, tiến độ nhiệm vụ vẫn là 0. ]

“Tiến độ nhiệm vụ là 0?” Tô Tửu Tửu hết sức ngạc nhiên: “Có phải cậu sai rồi không?”

[Hệ thống sẽ không sai!]

Tô Tửu Tửu vẫn tin hệ thống, cô vừa nghe thấy vậy thì tự kiểm điểm bản thân ngay lập tức.

"Đó là do tôi thao tác sai ư?"

Không đúng, rõ ràng cô đã đi theo nhiệm vụ mà.

Ăn vụng = lén lút làm chuyện xấu; che đĩa = giả vờ đáng thương và vô tội.

Vấn đề ở đâu chứ? Hay là sau khi cô biến thành mèo, cô đã bớt hành động như trà xanh rồi?

Điều đó là không thể, cô vẫn hoàn thành tốt các nhiệm vụ trước.

Tô Tửu Tửu ngẫm nghĩ sâu, chẳng lẽ do cô không gây ra tình huống kinh điển nào —— “Tôi không cố ý, anh sẽ không giận tôi chứ?”

Nhưng bây giờ cô chỉ là một con mèo, sao cô nói mấy câu đó ra khỏi miệng được?

Đang nghĩ ngợi thì cô không ngờ Đàm Trầm đã rời đi từ lâu lại quay trở về, trên người anh có thêm chiếc áo T-shirt ở nhà.

Tô Tửu Tửu thấy anh về thì cặp mắt sáng lên, cô vươn móng vuốt lấy chiếc đĩa còn chưa rửa, đập vang leng keng trước mặt nam chính.

“Meo meo!”

Salad của anh ăn ngon thật, tôi ăn vụng hai phần rồi, anh sẽ không giận chứ?

Hiển nhiên một tiếng mèo kêu không thể biểu đạt ra ý nghĩa phong phú như thế, ít nhất thì Đàm Trầm sẽ không get được ý của cô.

Ngược lại, anh tiến lên rồi cầm móng vuốt của cô ở dưới bàn ăn.

“Thích ăn tôm bóc vỏ?” Đàm Trầm mở tủ lạnh, anh lấy một ít nguyên liệu nấu ăn ở bên trong, tất cả toàn là đồ mà khi nãy bị mèo ăn vụng.

Tô Tửu Tửu chắc chắn không ngờ anh sẽ phản ứng như thế này: “Meo meo?”

Nam chính không tức giận ư?

Hay là anh sắp giận? Có phải do vận động xong và ăn chưa no nên anh định chuẩn bị cho mình một phần salad?

Suy đoán của cô sai hoàn toàn, vì nam chính đã bày tôm bóc vỏ nấu xong với trứng luộc chồng chất trên bàn của cô.

“Ăn thôi.”

Đàm Trầm đặt nguyên liệu nấu ăn trước mặt con mèo, thấy cô không phản ứng gì nên anh chần chờ một giây rồi chủ động cầm lấy chiếc đũa, anh kẹp một miếng tôm bóc vỏ rồi đút đến miệng cô.

Nói thật thì Tô Tửu Tửu được sủng ái mà thấy lo sợ.

Cô có tài đức gì mà để nam chính tự đút cơm cho cô chứ.

Nhưng ăn chùa thì ngu gì mà không ăn! Tô Tửu Tửu lập tức cắn miếng tôm bóc vỏ trên chiếc đũa, cô ngậm mang đến đĩa của mình rồi ăn ngon miệng.

Đúng, khi nãy có quá ít tôm bóc vỏ trong salad, cô có thể ăn nhiều hơn thế!

Là một con mèo có khẩu vị nặng, Tô Tửu Tửu vừa ăn vừa cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó, nếu xào lăn được thì tốt rồi… Vung thêm chút muối và hạt tiêu thì sao nhỉ?

Chịu tội thôi, theo chế độ ăn uống này thì cô sẽ trở thành con mèo miền nam* mất, à không không không, rau ở miền nam ngon hơn thế này nhiều.

*Miền Bắc TQ ăn mặn, miền Nam thì ăn ngọt

Quên đi, cắn trứng gà đã… Hử? Lòng trắng trứng của cô đâu!

Tô Tửu Tửu trơ mắt nhìn nam chính dùng đũa tách lòng trắng trứng và lòng đỏ trứng ra, anh vứt lòng trắng trứng đi, sau đó chỉ đút lòng đỏ trứng đến miệng của cô.

Đàm Trầm bỏ điện thoại xuống, trên màn hình vẫn đang hiện giao diện của Baidu, trên đó chỉ hiển thị một câu hỏi — Mèo có được trứng gà không?

“Trên mạng bảo nhóc không ăn được lòng trắng trứng.”

Bậy bạ! Cô vẫn ăn lẩu được mà!