Lòng bàn tay của người đàn ông rất rộng, ngón tay thon dài, trên đầu ngón tay có vết chai mỏng, Ngô Dao lật ngược mu bàn tay lại nhìn kỹ, có thể thấy rõ vết sẹo trên đó.
Một vết sẹo nhỏ hình tam giác do bị đá nhọn đâm vào.
Trong đầu cậu hiện lên một ít hình ảnh, lúc trước khi cậu bị người đẩy một cái, thân thể không khống chế được ngã về phía trước, mắt thấy trán cậu sắp bị đập lên tảng đá nhọn, người đàn ông đã vội duỗi tay ra đỡ đầu cho cậu, cậu không bị thương, nhưng mu bàn tay của người đàn ông lại bị đâm thủng chảy ra máu tươi đầm đìa.
Ngô Dao nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Thật ra vết sẹo này, vào buổi tối Ngô Dao cứu người đàn ông, cậu đã nhìn thấy rồi, chỉ là bây giờ cậu muốn xác nhận lại lần nữa, chút hy vọng nhỏ nhoi trong lòng đã hoàn toàn cạn sạch. Trong lòng Ngô Dao không vui, cậu đang định nói gì đó, thì bất ngờ nghe thấy từ bụng đối phương truyền đến tiếng "Ọt ọt", người nọ dùng đôi mắt vô tội ngước lên nhìn cậu: "Vợ ơi, tôi đói bụng."
Ngô Dao trừng mắt nhìn người đàn ông: "Đừng gọi tôi là vợ nữa, nếu còn gọi nữa tôi cho anh nhịn đói luôn. ”
Người đàn ông cảm thấy đau lòng:"Vậy tôi nên gọi em là gì?"
"Không được gọi, không được gọi bằng gì hết." Ngô Dao buông tay anh ra, đi một vòng về phía phòng bếp nhỏ hẹp, chỉ lấy ra một gói bánh quy: "Ăn cái này đi. ”
Ngô Dao không nấu ăn ở nhà, do đó, cậu cũng không tích trữ đồ ăn, thức ăn duy nhất trong nhà là túi bánh quy này, được ông chủ, nhân ngày lễ lớn tặng cho bọn họ, xem như là quà thưởng cho nhân viên.
Người đàn ông ngoan ngoãn gặm bánh bích quy, Ngô Dao ngồi bên giường, sau nhiều lần nhẫn nại vẫn không thể nhịn được, cuối cùng, cậu cũng cầm tờ báo mà mình mượn từ chỗ A Quỳnh ra ngồi đọc.
Đây là nhật báo có số lượng phát hành lớn nhất trên ngôi sao chính, mỗi ngày đều đăng những tin tức mới nhất, nhưng trên tờ báo này in ngày phát hành đã là hơn một năm trước, tiêu đề chính là tin tức Từ Thành Hạ, con trai của Bộ trưởng Bộ Quân vụ Từ Huy, đính hôn. Tiêu đề chiếm không ít diện tích, nội dung phía dưới tuy rằng không thể nói là nịnh nọt, nhưng đối với cuộc hôn nhân sắp kết hôn của Alpha và Omega vẫn là dành cho sự hâm mộ và chúc phúc nồng nhiệt, hơn nữa trọng điểm còn càng thêm nhấn mạnh về mối quan hệ môn đăng hộ đối giữa hai gia đình.
Hai bên gia đình hoà hảo, đôi trẻ càng nhận được nhiều lời khen ngợi xứng đôi vừa lứa.
Chức Bộ trưởng Bộ Quân sự là một chức vị quan trọng trong chính phủ chủ tinh, đã vậy Từ Huy cũng là một chính khách và quân nhân nổi tiếng, do đó, trên một trang báo khác, người viết đã cố tình để ảnh chụp của ông thật lớn, trong khi đó ảnh chụp của hai người trẻ sắp đính hôn kia lại nhỏ đến mức không nhìn rõ được vẻ mặt của họ.
Thảo nào A Quỳnh không thể nhận ra được mặt của người đàn ông.
Ngô Dao đọc nội dung trên một cách vô cảm, ánh mắt cậu chỉ tập trung dừng lại trên cái tên Đường Ninh một hồi lâu, vừa nghĩ đến khuôn mặt kia, sắc mặt của cậu trong nháy mắt trở nên rất khó coi, ngay cả ánh mắt lúc ngẩng đầu nhìn lên người đàn ông cũng trở nên không mấy thân thiện.